“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5009: “Chọn đây đi!”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Tần Ninh, Phệ Thiên Giảo phụng phịu đi đến một gốc cổ thụ, nâng chân lên.“Đừng nhìn ta được không hả?”Phệ Thiên Giảo bất đắc dĩ nói: “Ngươi nhìn ta, ta... không tiểu được!”“Lắm lời thật đấy!”Tần Ninh xoay người sang chỗ khác.Không bao lâu sau, tiếng xè xè kết thúc, Phệ Thiên Giảo nói: “Ngươi ngự thú giỏi như thế, sao còn bắt ta đánh dấu lãnh thổ chứ, bày vẽ làm gì?”“Thánh thú to nhỏ chạy đến hết đây thì có phiền không hả?”Tần Ninh dẫn Phệ Thiên Giảo đi dọc các khu vực cách sơn cốc hơn mười dặm, đánh dấu lãnh thổ mấy lần rồi mới về.Loài thú đều thích như vậy.Dùng phân và nước tiểu của mình hoặc lông lá hay mùi để đánh dấu lãnh thổ, nói cho đám khác biết đây là địa bàn của nó.Huyết mạch của Phệ Thiên Giảo rất cao cấp, thánh thú cấp bảy bình thường sẽ không dám động vào.Một người một giảo quay về sơn cốc, đám Tiên Hàm đã mở xong động phủ, thậm chí còn trải giường lên.Năm người liền ở lại đây.Tần Ninh khẽ nói: “Hôm nay mọi người làm quen không khí một chút, ngày mai bắt đầu tu hành”.Đêm khuya, ba người Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu đều trằn trọc không yên.Trong bóng đêm, Giang Ngạo Tuyết đi vào động phủ của Tiên Hàm, lặng lẽ bò lên giường đá.“Tuyết Nhi?”Tiên Hàm kinh ngạc hỏi: “Nàng sao vậy?”“Ta có chút lo lắng”.Giang Ngạo Tuyết nói: “Ta cảm thấy xung quanh đây đúng là không có hộ vệ của Giang gia, thật sự sẽ an toàn sao?”Tiên Hàm nghe thế thì ôm Giang Ngạo Tuyết vào lòng, cười nói: “Yên tâm đi, coi như ta lấy mạng của mình ra nói đùa thì cũng sẽ không bao giờ lấy tính mạng của nàng ra đùa cợt đâu!”Giang Ngạo Tuyết nghe vậy thì khẽ gật đầu.Giang Ngạo Tuyết rúc vào lòng Tiên Hàm, khẽ nói: “Ta thấy như đang nằm mơ vậy, Tĩnh lão đột nhiên ủng hộ chúng ta ở bên nhau như thế, cha ta cũng đồng ý cho ta tu hành với chàng...”

Thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Tần Ninh, Phệ Thiên Giảo phụng phịu đi đến một gốc cổ thụ, nâng chân lên.

“Đừng nhìn ta được không hả?”

Phệ Thiên Giảo bất đắc dĩ nói: “Ngươi nhìn ta, ta... không tiểu được!”

“Lắm lời thật đấy!”

Tần Ninh xoay người sang chỗ khác.

Không bao lâu sau, tiếng xè xè kết thúc, Phệ Thiên Giảo nói: “Ngươi ngự thú giỏi như thế, sao còn bắt ta đánh dấu lãnh thổ chứ, bày vẽ làm gì?”

“Thánh thú to nhỏ chạy đến hết đây thì có phiền không hả?”

Tần Ninh dẫn Phệ Thiên Giảo đi dọc các khu vực cách sơn cốc hơn mười dặm, đánh dấu lãnh thổ mấy lần rồi mới về.

Loài thú đều thích như vậy.

Dùng phân và nước tiểu của mình hoặc lông lá hay mùi để đánh dấu lãnh thổ, nói cho đám khác biết đây là địa bàn của nó.

Huyết mạch của Phệ Thiên Giảo rất cao cấp, thánh thú cấp bảy bình thường sẽ không dám động vào.

Một người một giảo quay về sơn cốc, đám Tiên Hàm đã mở xong động phủ, thậm chí còn trải giường lên.

Năm người liền ở lại đây.

Tần Ninh khẽ nói: “Hôm nay mọi người làm quen không khí một chút, ngày mai bắt đầu tu hành”.

Đêm khuya, ba người Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu đều trằn trọc không yên.

Trong bóng đêm, Giang Ngạo Tuyết đi vào động phủ của Tiên Hàm, lặng lẽ bò lên giường đá.

“Tuyết Nhi?”

Tiên Hàm kinh ngạc hỏi: “Nàng sao vậy?”

“Ta có chút lo lắng”.

Giang Ngạo Tuyết nói: “Ta cảm thấy xung quanh đây đúng là không có hộ vệ của Giang gia, thật sự sẽ an toàn sao?”

Tiên Hàm nghe thế thì ôm Giang Ngạo Tuyết vào lòng, cười nói: “Yên tâm đi, coi như ta lấy mạng của mình ra nói đùa thì cũng sẽ không bao giờ lấy tính mạng của nàng ra đùa cợt đâu!”

Giang Ngạo Tuyết nghe vậy thì khẽ gật đầu.

Giang Ngạo Tuyết rúc vào lòng Tiên Hàm, khẽ nói: “Ta thấy như đang nằm mơ vậy, Tĩnh lão đột nhiên ủng hộ chúng ta ở bên nhau như thế, cha ta cũng đồng ý cho ta tu hành với chàng...”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Tần Ninh, Phệ Thiên Giảo phụng phịu đi đến một gốc cổ thụ, nâng chân lên.“Đừng nhìn ta được không hả?”Phệ Thiên Giảo bất đắc dĩ nói: “Ngươi nhìn ta, ta... không tiểu được!”“Lắm lời thật đấy!”Tần Ninh xoay người sang chỗ khác.Không bao lâu sau, tiếng xè xè kết thúc, Phệ Thiên Giảo nói: “Ngươi ngự thú giỏi như thế, sao còn bắt ta đánh dấu lãnh thổ chứ, bày vẽ làm gì?”“Thánh thú to nhỏ chạy đến hết đây thì có phiền không hả?”Tần Ninh dẫn Phệ Thiên Giảo đi dọc các khu vực cách sơn cốc hơn mười dặm, đánh dấu lãnh thổ mấy lần rồi mới về.Loài thú đều thích như vậy.Dùng phân và nước tiểu của mình hoặc lông lá hay mùi để đánh dấu lãnh thổ, nói cho đám khác biết đây là địa bàn của nó.Huyết mạch của Phệ Thiên Giảo rất cao cấp, thánh thú cấp bảy bình thường sẽ không dám động vào.Một người một giảo quay về sơn cốc, đám Tiên Hàm đã mở xong động phủ, thậm chí còn trải giường lên.Năm người liền ở lại đây.Tần Ninh khẽ nói: “Hôm nay mọi người làm quen không khí một chút, ngày mai bắt đầu tu hành”.Đêm khuya, ba người Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu đều trằn trọc không yên.Trong bóng đêm, Giang Ngạo Tuyết đi vào động phủ của Tiên Hàm, lặng lẽ bò lên giường đá.“Tuyết Nhi?”Tiên Hàm kinh ngạc hỏi: “Nàng sao vậy?”“Ta có chút lo lắng”.Giang Ngạo Tuyết nói: “Ta cảm thấy xung quanh đây đúng là không có hộ vệ của Giang gia, thật sự sẽ an toàn sao?”Tiên Hàm nghe thế thì ôm Giang Ngạo Tuyết vào lòng, cười nói: “Yên tâm đi, coi như ta lấy mạng của mình ra nói đùa thì cũng sẽ không bao giờ lấy tính mạng của nàng ra đùa cợt đâu!”Giang Ngạo Tuyết nghe vậy thì khẽ gật đầu.Giang Ngạo Tuyết rúc vào lòng Tiên Hàm, khẽ nói: “Ta thấy như đang nằm mơ vậy, Tĩnh lão đột nhiên ủng hộ chúng ta ở bên nhau như thế, cha ta cũng đồng ý cho ta tu hành với chàng...”

Chương 5009: “Chọn đây đi!”