“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5010: “Không phải nằm mơ đâu!”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dần dần, Tiên Hàm cũng phát hiện tính cách của Giang Ngạo Tuyết nhìn thì lạnh lùng nhưng thực ra nội tâm cũng mỏng manh yếu ớt.Nhất là sau khi đại ca Giang Bình Vân mất mạng thì Giang Ngạo Tuyết càng trở nên cô độc.Tiên Hàm cũng vì sớm chiều tiếp xúc nên mới nhận ra bản thân đã yêu Giang Ngạo Tuyết, cả hai nương tựa lẫn nhau, tình chàng ý thiếp.Chỉ tiếc rằng, trời không toại lòng người.Tiên Hàm có địa vị thấp, đương nhiên sẽ không được Giang gia đồng ý.Mà Giang Ngạo Tuyết cũng luôn lấy vị trí thiên kiêu số một Giang gia của mình ra để phản kháng.Nhưng từ khi Tần Ninh xuất hiện, tất cả liền thay đổi.Thái độ của Tĩnh lão làm cho cha Giang Ngạo Tuyết không thể không chiều theo ý của cô ta.Giang Ngạo Tuyết cảm thấy không chân thật một chút nào!Nhưng lúc này ôm nhau yên ổn với Tiên Hàm làm cô ta cảm thấy mọi thứ lại chân thật đến thế.“Tiên Hàm...”“Sao?”“Cả đời này, chàng không được bỏ mặc ta mà đi”.“Yên tâm, ta sẽ không làm vậy!”Tiên Hàm ôm chặt Giang Ngạo Tuyết, cười nói: “Ta sẽ ở bên cạnh nàng suốt đời suốt kiếp...”“Vậy đại ca chàng thì sao?”Giang Ngạo Tuyết ngẩng đầu nói: “Chàng kính trọng hắn như vậy, nếu hắn rời đi thì chàng cũng sẽ bỏ ta đi sao?”Tiên Hàm cười nói: “Dù ta có đi cùng đại ca thì cũng sẽ đưa nàng đi cùng, ta sẽ không bỏ nàng lại đâu”.“Ta không tin!”Hai người thân mật tâm sự, tình chàng ý thiếp.“Môi của chàng đang đặt ở đâu đấy hả!”“Ta chỉ hôn thôi chứ không làm gì đâu!”“Tay của chàng...”“Ta chỉ sờ một chút, không đi quá giới hạn đâu...”“Chàng...”“Đã đến bước này rồi...”Khí tức mờ mịt trong động lúc này tràn ngập ra.Sáng sớm hôm sau.Tần Ninh đứng dậy, đến sơn cốc.Ánh sáng mặt trời chiếu vào sơn cốc, hoa cỏ lúc này vui vẻ tràn ngập sức sống.Không lâu sau, Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu và Tiên Hàm lần lượt xuất hiện.

Dần dần, Tiên Hàm cũng phát hiện tính cách của Giang Ngạo Tuyết nhìn thì lạnh lùng nhưng thực ra nội tâm cũng mỏng manh yếu ớt.

Nhất là sau khi đại ca Giang Bình Vân mất mạng thì Giang Ngạo Tuyết càng trở nên cô độc.

Tiên Hàm cũng vì sớm chiều tiếp xúc nên mới nhận ra bản thân đã yêu Giang Ngạo Tuyết, cả hai nương tựa lẫn nhau, tình chàng ý thiếp.

Chỉ tiếc rằng, trời không toại lòng người.

Tiên Hàm có địa vị thấp, đương nhiên sẽ không được Giang gia đồng ý.

Mà Giang Ngạo Tuyết cũng luôn lấy vị trí thiên kiêu số một Giang gia của mình ra để phản kháng.

Nhưng từ khi Tần Ninh xuất hiện, tất cả liền thay đổi.

Thái độ của Tĩnh lão làm cho cha Giang Ngạo Tuyết không thể không chiều theo ý của cô ta.

Giang Ngạo Tuyết cảm thấy không chân thật một chút nào!

Nhưng lúc này ôm nhau yên ổn với Tiên Hàm làm cô ta cảm thấy mọi thứ lại chân thật đến thế.

“Tiên Hàm...”

“Sao?”

“Cả đời này, chàng không được bỏ mặc ta mà đi”.

“Yên tâm, ta sẽ không làm vậy!”

Tiên Hàm ôm chặt Giang Ngạo Tuyết, cười nói: “Ta sẽ ở bên cạnh nàng suốt đời suốt kiếp...”

“Vậy đại ca chàng thì sao?”

Giang Ngạo Tuyết ngẩng đầu nói: “Chàng kính trọng hắn như vậy, nếu hắn rời đi thì chàng cũng sẽ bỏ ta đi sao?”

Tiên Hàm cười nói: “Dù ta có đi cùng đại ca thì cũng sẽ đưa nàng đi cùng, ta sẽ không bỏ nàng lại đâu”.

“Ta không tin!”

Hai người thân mật tâm sự, tình chàng ý thiếp.

“Môi của chàng đang đặt ở đâu đấy hả!”

“Ta chỉ hôn thôi chứ không làm gì đâu!”

“Tay của chàng...”

“Ta chỉ sờ một chút, không đi quá giới hạn đâu...”

“Chàng...”

“Đã đến bước này rồi...”

Khí tức mờ mịt trong động lúc này tràn ngập ra.

Sáng sớm hôm sau.

Tần Ninh đứng dậy, đến sơn cốc.

Ánh sáng mặt trời chiếu vào sơn cốc, hoa cỏ lúc này vui vẻ tràn ngập sức sống.

Không lâu sau, Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu và Tiên Hàm lần lượt xuất hiện.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dần dần, Tiên Hàm cũng phát hiện tính cách của Giang Ngạo Tuyết nhìn thì lạnh lùng nhưng thực ra nội tâm cũng mỏng manh yếu ớt.Nhất là sau khi đại ca Giang Bình Vân mất mạng thì Giang Ngạo Tuyết càng trở nên cô độc.Tiên Hàm cũng vì sớm chiều tiếp xúc nên mới nhận ra bản thân đã yêu Giang Ngạo Tuyết, cả hai nương tựa lẫn nhau, tình chàng ý thiếp.Chỉ tiếc rằng, trời không toại lòng người.Tiên Hàm có địa vị thấp, đương nhiên sẽ không được Giang gia đồng ý.Mà Giang Ngạo Tuyết cũng luôn lấy vị trí thiên kiêu số một Giang gia của mình ra để phản kháng.Nhưng từ khi Tần Ninh xuất hiện, tất cả liền thay đổi.Thái độ của Tĩnh lão làm cho cha Giang Ngạo Tuyết không thể không chiều theo ý của cô ta.Giang Ngạo Tuyết cảm thấy không chân thật một chút nào!Nhưng lúc này ôm nhau yên ổn với Tiên Hàm làm cô ta cảm thấy mọi thứ lại chân thật đến thế.“Tiên Hàm...”“Sao?”“Cả đời này, chàng không được bỏ mặc ta mà đi”.“Yên tâm, ta sẽ không làm vậy!”Tiên Hàm ôm chặt Giang Ngạo Tuyết, cười nói: “Ta sẽ ở bên cạnh nàng suốt đời suốt kiếp...”“Vậy đại ca chàng thì sao?”Giang Ngạo Tuyết ngẩng đầu nói: “Chàng kính trọng hắn như vậy, nếu hắn rời đi thì chàng cũng sẽ bỏ ta đi sao?”Tiên Hàm cười nói: “Dù ta có đi cùng đại ca thì cũng sẽ đưa nàng đi cùng, ta sẽ không bỏ nàng lại đâu”.“Ta không tin!”Hai người thân mật tâm sự, tình chàng ý thiếp.“Môi của chàng đang đặt ở đâu đấy hả!”“Ta chỉ hôn thôi chứ không làm gì đâu!”“Tay của chàng...”“Ta chỉ sờ một chút, không đi quá giới hạn đâu...”“Chàng...”“Đã đến bước này rồi...”Khí tức mờ mịt trong động lúc này tràn ngập ra.Sáng sớm hôm sau.Tần Ninh đứng dậy, đến sơn cốc.Ánh sáng mặt trời chiếu vào sơn cốc, hoa cỏ lúc này vui vẻ tràn ngập sức sống.Không lâu sau, Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu và Tiên Hàm lần lượt xuất hiện.

Chương 5010: “Không phải nằm mơ đâu!”