“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5045: "Đau không?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ thấy trước mắt là một người mặc áo trắng không nhuốm bụi bặm, lúc này đang vẩy vẩy ngón tay, mỉm cười nhìn về phía Tần Ninh."Còn trẻ mà sao lại ác như vậy?"Thanh niên kia nhìn về phía Tần Ninh, nở nụ cười chân thành.Nhìn kỹ lại sẽ thấy người này mặc một bộ áo trắng, tóc dài bay phấp phới, dáng người nhã nhặn, khí chất phi phàm.Mà khuôn mặt lại như một mùi thơm trong gió nhẹ, khiến người ta nhìn mà cảm thấy tâm trạng thanh thản.Một thanh niên vô cùng đẹp đẽ, cứ như khi chúa sáng thế tạo ra người này đã không đành lòng để xuất hiện một tì vết.Một thanh niên như thế này, đưa mắt nhìn khắp toàn bộ Hạ Tam Thiên, chỉ sợ rất khó tìm ra một người nào khác.Giờ phút này, ba cô gái Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu đều ngây ra, trong lòng như có nai con chạy loạn."Ê ê ê..."Tiên Hàm lắc lắc Giang Ngạo Tuyết, nói: "Ngây ra làm gì thế? Mê đắm người ta rồi hả?"Gương mặt xinh đẹp của Giang Ngạo Tuyết ửng đỏ, xin lỗi: "Tiên Hàm, ta không cố ý, chỉ là khi nhìn thoáng qua... đột nhiên lại đắm chìm, giống như bị mê hoặc vậy".Sắc mặt Tiên Hàm biến thành màu đen."Đây là ai? Người nhà họ Vũ?""Chắc không phải", Giang Ngạo Tuyết lắc đầu: "Phụ thân đã bắt ta nhớ kỹ đám Thánh Hoàng của các gia tộc lớn để tránh việc sau này gặp mặt làm mất lễ nghĩa, nhưng ta chưa bao giờ nhìn thấy người này"."Đương nhiên các tộc đều sẽ ẩn giấu thực lực, có thể là như thế, ta cũng không chắc chắn lắm!"Tiên Hàm nghe vậy liền nhìn chằm chằm người trước mặt, trong mắt phóng ra vẻ hung ác.Thấy cảnh này, trong lòng Giang Ngạo Tuyết vô cùng vui vẻ.Tiên Hàm càng giận dữ nghĩa là càng quan tâm đến cô ta.Giờ phút này, khí tức của Tần Ninh đã bị thanh niên đẹp không tỳ vết kia áp chế.Đó cũng không phải là cấp bậc Thánh Hoàng.Mà là cấp bậc Thánh Tôn!Gần với cao thủ cấp bậc Thánh Đế đứng đầu Hạ Tam Thiên.Thanh niên khẽ cười nói: "Ta sẽ đưa ngươi đi, Tần Ninh"."Cây thương kia của ngươi cũng không tệ, nó cũng sẽ thuộc ta!"Thanh niên vừa dứt lời liền nắm bàn tay lại, Khô Huyết Thánh Thương trong tay Tần Ninh trực tiếp xuất hiện trong tay thanh niên."Đã nghe nói về tên tuổi của ngươi từ lâu, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là lợi hại, nhưng mà lần này ngươi lại không bỏ chạy!", thanh niên khẽ cười nói: "Lần sau gặp lại, ta sẽ lấy mạng ngươi!"Nói rồi, thanh niên quay người, vung tay lên, mấy bóng người đều rời đi theo.
Chỉ thấy trước mắt là một người mặc áo trắng không nhuốm bụi bặm, lúc này đang vẩy vẩy ngón tay, mỉm cười nhìn về phía Tần Ninh.
"Còn trẻ mà sao lại ác như vậy?"
Thanh niên kia nhìn về phía Tần Ninh, nở nụ cười chân thành.
Nhìn kỹ lại sẽ thấy người này mặc một bộ áo trắng, tóc dài bay phấp phới, dáng người nhã nhặn, khí chất phi phàm.
Mà khuôn mặt lại như một mùi thơm trong gió nhẹ, khiến người ta nhìn mà cảm thấy tâm trạng thanh thản.
Một thanh niên vô cùng đẹp đẽ, cứ như khi chúa sáng thế tạo ra người này đã không đành lòng để xuất hiện một tì vết.
Một thanh niên như thế này, đưa mắt nhìn khắp toàn bộ Hạ Tam Thiên, chỉ sợ rất khó tìm ra một người nào khác.
Giờ phút này, ba cô gái Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu đều ngây ra, trong lòng như có nai con chạy loạn.
"Ê ê ê..."
Tiên Hàm lắc lắc Giang Ngạo Tuyết, nói: "Ngây ra làm gì thế? Mê đắm người ta rồi hả?"
Gương mặt xinh đẹp của Giang Ngạo Tuyết ửng đỏ, xin lỗi: "Tiên Hàm, ta không cố ý, chỉ là khi nhìn thoáng qua... đột nhiên lại đắm chìm, giống như bị mê hoặc vậy".
Sắc mặt Tiên Hàm biến thành màu đen.
"Đây là ai? Người nhà họ Vũ?"
"Chắc không phải", Giang Ngạo Tuyết lắc đầu: "Phụ thân đã bắt ta nhớ kỹ đám Thánh Hoàng của các gia tộc lớn để tránh việc sau này gặp mặt làm mất lễ nghĩa, nhưng ta chưa bao giờ nhìn thấy người này".
"Đương nhiên các tộc đều sẽ ẩn giấu thực lực, có thể là như thế, ta cũng không chắc chắn lắm!"
Tiên Hàm nghe vậy liền nhìn chằm chằm người trước mặt, trong mắt phóng ra vẻ hung ác.
Thấy cảnh này, trong lòng Giang Ngạo Tuyết vô cùng vui vẻ.
Tiên Hàm càng giận dữ nghĩa là càng quan tâm đến cô ta.
Giờ phút này, khí tức của Tần Ninh đã bị thanh niên đẹp không tỳ vết kia áp chế.
Đó cũng không phải là cấp bậc Thánh Hoàng.
Mà là cấp bậc Thánh Tôn!
Gần với cao thủ cấp bậc Thánh Đế đứng đầu Hạ Tam Thiên.
Thanh niên khẽ cười nói: "Ta sẽ đưa ngươi đi, Tần Ninh".
"Cây thương kia của ngươi cũng không tệ, nó cũng sẽ thuộc ta!"
Thanh niên vừa dứt lời liền nắm bàn tay lại, Khô Huyết Thánh Thương trong tay Tần Ninh trực tiếp xuất hiện trong tay thanh niên.
"Đã nghe nói về tên tuổi của ngươi từ lâu, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là lợi hại, nhưng mà lần này ngươi lại không bỏ chạy!", thanh niên khẽ cười nói: "Lần sau gặp lại, ta sẽ lấy mạng ngươi!"
Nói rồi, thanh niên quay người, vung tay lên, mấy bóng người đều rời đi theo.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ thấy trước mắt là một người mặc áo trắng không nhuốm bụi bặm, lúc này đang vẩy vẩy ngón tay, mỉm cười nhìn về phía Tần Ninh."Còn trẻ mà sao lại ác như vậy?"Thanh niên kia nhìn về phía Tần Ninh, nở nụ cười chân thành.Nhìn kỹ lại sẽ thấy người này mặc một bộ áo trắng, tóc dài bay phấp phới, dáng người nhã nhặn, khí chất phi phàm.Mà khuôn mặt lại như một mùi thơm trong gió nhẹ, khiến người ta nhìn mà cảm thấy tâm trạng thanh thản.Một thanh niên vô cùng đẹp đẽ, cứ như khi chúa sáng thế tạo ra người này đã không đành lòng để xuất hiện một tì vết.Một thanh niên như thế này, đưa mắt nhìn khắp toàn bộ Hạ Tam Thiên, chỉ sợ rất khó tìm ra một người nào khác.Giờ phút này, ba cô gái Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu đều ngây ra, trong lòng như có nai con chạy loạn."Ê ê ê..."Tiên Hàm lắc lắc Giang Ngạo Tuyết, nói: "Ngây ra làm gì thế? Mê đắm người ta rồi hả?"Gương mặt xinh đẹp của Giang Ngạo Tuyết ửng đỏ, xin lỗi: "Tiên Hàm, ta không cố ý, chỉ là khi nhìn thoáng qua... đột nhiên lại đắm chìm, giống như bị mê hoặc vậy".Sắc mặt Tiên Hàm biến thành màu đen."Đây là ai? Người nhà họ Vũ?""Chắc không phải", Giang Ngạo Tuyết lắc đầu: "Phụ thân đã bắt ta nhớ kỹ đám Thánh Hoàng của các gia tộc lớn để tránh việc sau này gặp mặt làm mất lễ nghĩa, nhưng ta chưa bao giờ nhìn thấy người này"."Đương nhiên các tộc đều sẽ ẩn giấu thực lực, có thể là như thế, ta cũng không chắc chắn lắm!"Tiên Hàm nghe vậy liền nhìn chằm chằm người trước mặt, trong mắt phóng ra vẻ hung ác.Thấy cảnh này, trong lòng Giang Ngạo Tuyết vô cùng vui vẻ.Tiên Hàm càng giận dữ nghĩa là càng quan tâm đến cô ta.Giờ phút này, khí tức của Tần Ninh đã bị thanh niên đẹp không tỳ vết kia áp chế.Đó cũng không phải là cấp bậc Thánh Hoàng.Mà là cấp bậc Thánh Tôn!Gần với cao thủ cấp bậc Thánh Đế đứng đầu Hạ Tam Thiên.Thanh niên khẽ cười nói: "Ta sẽ đưa ngươi đi, Tần Ninh"."Cây thương kia của ngươi cũng không tệ, nó cũng sẽ thuộc ta!"Thanh niên vừa dứt lời liền nắm bàn tay lại, Khô Huyết Thánh Thương trong tay Tần Ninh trực tiếp xuất hiện trong tay thanh niên."Đã nghe nói về tên tuổi của ngươi từ lâu, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là lợi hại, nhưng mà lần này ngươi lại không bỏ chạy!", thanh niên khẽ cười nói: "Lần sau gặp lại, ta sẽ lấy mạng ngươi!"Nói rồi, thanh niên quay người, vung tay lên, mấy bóng người đều rời đi theo.