“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5046: Mà là cấp bậc Thánh Tôn!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Từ đầu đến cuối Tần Ninh vẫn đứng tại chỗ, cũng không hề tỏ thái độ gì."Ca, đánh hắn ta đi!", giờ phút này Tiên Hàm gào lên.Thanh niên nghe thấy lời này thì đột nhiên quay người, đưa mắt nhìn về phía Tiên Hàm, cười tủm tỉm nói: "Nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành này của ta không được đánh đâu, nếu ngươi muốn chết thì ta sẽ tác thành cho ngươi".Vừa dứt lời, thanh niên hơi nắm tay lại, vung mạnh một quyền ra.Sắc mặt Tiên Hàm lập tức trắng bệch, thế nhưng giờ phút này Tần Ninh vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề động đậy."Tác thành cái đầu ngươi ấy?"Mà ngay lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.Mà khi giọng nói kia vang lên, trời đất dường như cũng phải run rẩy theo.Một giây sau chỉ thấy một bóng người từ trên trời giáng xuống, trực tiếp vung một quyền lên đập mạnh vào mặt thanh niên kia."Phụt..."Thanh niên phun ra một ngụm máu tươi, cả người ngã xuống đất ầm một tiếng, từng đợt bụi bặm bốc lên."Mẹ nó chứ!"Một giọng nói mỉa mai vang lên: "Tên khốn kia, giả vờ giả vịt cái gì? Ở trước mặt ông nội ngươi đây, còn phần nào để ngươi thể hiện nữa ư?"Bóng người hùng hùng hổ hổ kia đã ổn định lại, đứng ở giữa không trung, trong tay cầm Khô Huyết Thánh Thương.Mà khí thế cả người bộc phát, uy áp kinh khủng lan ra khắp trời đất.Người đó mặc một bộ trường sam màu xanh đậm, dáng người thẳng tắp, khuôn mặt có chút lạnh lùng, có chút khí phách đàn ông.Mà bóng người kia cũng dần dần dừng lại, đi đến bên cạnh Tần Ninh."Hì hì, sư tôn, thương của người đây..."Tần Ninh nhìn bóng người xuất hiện trước mặt, cười nói: "Ngươi tới kịp thời đấy!"Hắn nhận lấy Khô Huyết Thánh Thương rồi vung tay lên, trường thương xoay chuyển, cán thương chém ra.Một tiếng ầm vang lên.Trên đầu Ôn Hiến Chi trước mặt Tần Ninh xuất hiện một cục u."Sư tôn...""Ngươi đã tới từ lâu rồi, thật sự cho rằng ta không biết ư? Ở bên cạnh xem náo nhiệt rất vui vẻ nhỉ?"Ôn Hiến Chi ôm đầu, run run rẩy rẩy nói: "Sư tôn... không phải con... thấy người muốn thể hiện ra danh tiếng của mình, cho nên mới không cần con ra tay để tránh việc con cướp mất danh tiếng của người sao?""Ta thấy ngươi muốn nhìn ta mất mặt rồi mới làm anh hùng xuất hiện thì có?"
Từ đầu đến cuối Tần Ninh vẫn đứng tại chỗ, cũng không hề tỏ thái độ gì.
"Ca, đánh hắn ta đi!", giờ phút này Tiên Hàm gào lên.
Thanh niên nghe thấy lời này thì đột nhiên quay người, đưa mắt nhìn về phía Tiên Hàm, cười tủm tỉm nói: "Nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành này của ta không được đánh đâu, nếu ngươi muốn chết thì ta sẽ tác thành cho ngươi".
Vừa dứt lời, thanh niên hơi nắm tay lại, vung mạnh một quyền ra.
Sắc mặt Tiên Hàm lập tức trắng bệch, thế nhưng giờ phút này Tần Ninh vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề động đậy.
"Tác thành cái đầu ngươi ấy?"
Mà ngay lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Mà khi giọng nói kia vang lên, trời đất dường như cũng phải run rẩy theo.
Một giây sau chỉ thấy một bóng người từ trên trời giáng xuống, trực tiếp vung một quyền lên đập mạnh vào mặt thanh niên kia.
"Phụt..."
Thanh niên phun ra một ngụm máu tươi, cả người ngã xuống đất ầm một tiếng, từng đợt bụi bặm bốc lên.
"Mẹ nó chứ!"
Một giọng nói mỉa mai vang lên: "Tên khốn kia, giả vờ giả vịt cái gì? Ở trước mặt ông nội ngươi đây, còn phần nào để ngươi thể hiện nữa ư?"
Bóng người hùng hùng hổ hổ kia đã ổn định lại, đứng ở giữa không trung, trong tay cầm Khô Huyết Thánh Thương.
Mà khí thế cả người bộc phát, uy áp kinh khủng lan ra khắp trời đất.
Người đó mặc một bộ trường sam màu xanh đậm, dáng người thẳng tắp, khuôn mặt có chút lạnh lùng, có chút khí phách đàn ông.
Mà bóng người kia cũng dần dần dừng lại, đi đến bên cạnh Tần Ninh.
"Hì hì, sư tôn, thương của người đây..."
Tần Ninh nhìn bóng người xuất hiện trước mặt, cười nói: "Ngươi tới kịp thời đấy!"
Hắn nhận lấy Khô Huyết Thánh Thương rồi vung tay lên, trường thương xoay chuyển, cán thương chém ra.
Một tiếng ầm vang lên.
Trên đầu Ôn Hiến Chi trước mặt Tần Ninh xuất hiện một cục u.
"Sư tôn..."
"Ngươi đã tới từ lâu rồi, thật sự cho rằng ta không biết ư? Ở bên cạnh xem náo nhiệt rất vui vẻ nhỉ?"
Ôn Hiến Chi ôm đầu, run run rẩy rẩy nói: "Sư tôn... không phải con... thấy người muốn thể hiện ra danh tiếng của mình, cho nên mới không cần con ra tay để tránh việc con cướp mất danh tiếng của người sao?"
"Ta thấy ngươi muốn nhìn ta mất mặt rồi mới làm anh hùng xuất hiện thì có?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Từ đầu đến cuối Tần Ninh vẫn đứng tại chỗ, cũng không hề tỏ thái độ gì."Ca, đánh hắn ta đi!", giờ phút này Tiên Hàm gào lên.Thanh niên nghe thấy lời này thì đột nhiên quay người, đưa mắt nhìn về phía Tiên Hàm, cười tủm tỉm nói: "Nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành này của ta không được đánh đâu, nếu ngươi muốn chết thì ta sẽ tác thành cho ngươi".Vừa dứt lời, thanh niên hơi nắm tay lại, vung mạnh một quyền ra.Sắc mặt Tiên Hàm lập tức trắng bệch, thế nhưng giờ phút này Tần Ninh vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề động đậy."Tác thành cái đầu ngươi ấy?"Mà ngay lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.Mà khi giọng nói kia vang lên, trời đất dường như cũng phải run rẩy theo.Một giây sau chỉ thấy một bóng người từ trên trời giáng xuống, trực tiếp vung một quyền lên đập mạnh vào mặt thanh niên kia."Phụt..."Thanh niên phun ra một ngụm máu tươi, cả người ngã xuống đất ầm một tiếng, từng đợt bụi bặm bốc lên."Mẹ nó chứ!"Một giọng nói mỉa mai vang lên: "Tên khốn kia, giả vờ giả vịt cái gì? Ở trước mặt ông nội ngươi đây, còn phần nào để ngươi thể hiện nữa ư?"Bóng người hùng hùng hổ hổ kia đã ổn định lại, đứng ở giữa không trung, trong tay cầm Khô Huyết Thánh Thương.Mà khí thế cả người bộc phát, uy áp kinh khủng lan ra khắp trời đất.Người đó mặc một bộ trường sam màu xanh đậm, dáng người thẳng tắp, khuôn mặt có chút lạnh lùng, có chút khí phách đàn ông.Mà bóng người kia cũng dần dần dừng lại, đi đến bên cạnh Tần Ninh."Hì hì, sư tôn, thương của người đây..."Tần Ninh nhìn bóng người xuất hiện trước mặt, cười nói: "Ngươi tới kịp thời đấy!"Hắn nhận lấy Khô Huyết Thánh Thương rồi vung tay lên, trường thương xoay chuyển, cán thương chém ra.Một tiếng ầm vang lên.Trên đầu Ôn Hiến Chi trước mặt Tần Ninh xuất hiện một cục u."Sư tôn...""Ngươi đã tới từ lâu rồi, thật sự cho rằng ta không biết ư? Ở bên cạnh xem náo nhiệt rất vui vẻ nhỉ?"Ôn Hiến Chi ôm đầu, run run rẩy rẩy nói: "Sư tôn... không phải con... thấy người muốn thể hiện ra danh tiếng của mình, cho nên mới không cần con ra tay để tránh việc con cướp mất danh tiếng của người sao?""Ta thấy ngươi muốn nhìn ta mất mặt rồi mới làm anh hùng xuất hiện thì có?"