“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5052: "Chúng ta ở Hạ Tam Thiên, không thể tụt lùi lại đâu".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mị Yên Nhi cười khẽ nói: "Mấy tên này đều là con chó của ta mà thôi".Nghe cô ta nói vậy, cả Lý Đạo Vân và Xảo Vân Vân đều nhăn nhó.Mị Yên Nhi không mảy may để ý tới, nhìn về mấy tên thanh niên tài tuấn, cười cợt bảo: "ɭϊếʍƈ!"Mấy tên thanh niên tài tuấn kia tựa như đói khát mấy ngày trời may mắn gặp được nguồn nước, không nói không rằng, luống cuống cởi giày của Mị Yên Nhi ra..."Các ngươi làm ta đau!"Mị Yên Nhi rên lên, mấy tên thanh niên tài tuấn kia với vội vàng dừng tay."Ngươi cẩn thận một chút, lỡ làm Yên Nhi tiểu thư bị thương mất!""Phải là ngươi cẩn thận mới đúng chứ?""Rõ ràng là ngươi là tiểu thử Yên Nhi đau mà!"Mấy tên thanh niên tài tuấn kia tranh luận gay gắt với nhau, tựa như là kẻ thù.Mặt mày hai người Lý Đạo Vân và Xảo Vân Vân đều nhăn lại.Mị Yên Nhi cười: "Muốn đánh nhau thì ra ngoài đánh, đừng làm ra án mạng là được!""Nếu ai thắng thì đêm nay sẽ có được cơ hội đi theo hầu ta đó nha!"Cô ta vừa thốt ra lời ấy, bốn năm tên thanh niên tài tuấn đỏ bừng mắt.Chỉ trong chốc lát, bọn họ đi ra ngoài, đánh nhau hùng hổ trong phủ đệ.Mị Yên Nhi cười nói: "Thấy chưa vậy? Mấy tên này đều là những Thiếu chủ của những thế lực cực kỳ hùng mạnh trong thánh vực Đại Võ, ngoại trừ Võ Môn, thế nhưng, bây giờ xem như thế nào? Chẳng phải đều đánh nhau vì ta à?""Hai người các ngươi cũng thử xem!""Như vậy, không cần chúng ta phải ra tay, bọn họ đều sẽ giúp chúng ta làm hết, hơn nữa còn vô cùng trung thành, không hỏi đến mục đích!"Lý Đạo Vân nghe vậy, lạnh nhạt: "Đám người này có thể xứng với ta à?"Xảo Vân Vân cũng nói: "Lũ người Dạ Ma, Viêm Ma kia luôn cảm thấy sức chiến đấu của tộc Mị Ma chúng ta không bằng bọn họ, ta càng chờ mong bọn họ nhìn chúng ta với ánh mắt khác xưa.""Khúc khích..."Nghe thế, Mị Yên Nhi cười đến run cả người."Sức chiến đấu của chúng ta thua kém bọn họ là sự thật, thế nhưng bộ tộc chúng ta có thể kêu gọi được lực chiến, bọn họ có thể sánh được sao?""Lần này ta sẽ khiến bọn họ ngậm hết miệng lại".Mị Yên Nhi dõi mắt nhìn ra ngoài lương đình, nỉ non: "Lần này, thánh vực Đại Võ, chắc chắn sẽ thuộc về chúng ta! Cho dù là ông trời cũng không thể ngăn cản chúng ta, càng đừng nhắc đến cái tên Tần Ninh kia..."

Mị Yên Nhi cười khẽ nói: "Mấy tên này đều là con chó của ta mà thôi".

Nghe cô ta nói vậy, cả Lý Đạo Vân và Xảo Vân Vân đều nhăn nhó.

Mị Yên Nhi không mảy may để ý tới, nhìn về mấy tên thanh niên tài tuấn, cười cợt bảo: "ɭϊếʍƈ!"

Mấy tên thanh niên tài tuấn kia tựa như đói khát mấy ngày trời may mắn gặp được nguồn nước, không nói không rằng, luống cuống cởi giày của Mị Yên Nhi ra...

"Các ngươi làm ta đau!"

Mị Yên Nhi rên lên, mấy tên thanh niên tài tuấn kia với vội vàng dừng tay.

"Ngươi cẩn thận một chút, lỡ làm Yên Nhi tiểu thư bị thương mất!"

"Phải là ngươi cẩn thận mới đúng chứ?"

"Rõ ràng là ngươi là tiểu thử Yên Nhi đau mà!"

Mấy tên thanh niên tài tuấn kia tranh luận gay gắt với nhau, tựa như là kẻ thù.

Mặt mày hai người Lý Đạo Vân và Xảo Vân Vân đều nhăn lại.

Mị Yên Nhi cười: "Muốn đánh nhau thì ra ngoài đánh, đừng làm ra án mạng là được!"

"Nếu ai thắng thì đêm nay sẽ có được cơ hội đi theo hầu ta đó nha!"

Cô ta vừa thốt ra lời ấy, bốn năm tên thanh niên tài tuấn đỏ bừng mắt.

Chỉ trong chốc lát, bọn họ đi ra ngoài, đánh nhau hùng hổ trong phủ đệ.

Mị Yên Nhi cười nói: "Thấy chưa vậy? Mấy tên này đều là những Thiếu chủ của những thế lực cực kỳ hùng mạnh trong thánh vực Đại Võ, ngoại trừ Võ Môn, thế nhưng, bây giờ xem như thế nào? Chẳng phải đều đánh nhau vì ta à?"

"Hai người các ngươi cũng thử xem!"

"Như vậy, không cần chúng ta phải ra tay, bọn họ đều sẽ giúp chúng ta làm hết, hơn nữa còn vô cùng trung thành, không hỏi đến mục đích!"

Lý Đạo Vân nghe vậy, lạnh nhạt: "Đám người này có thể xứng với ta à?"

Xảo Vân Vân cũng nói: "Lũ người Dạ Ma, Viêm Ma kia luôn cảm thấy sức chiến đấu của tộc Mị Ma chúng ta không bằng bọn họ, ta càng chờ mong bọn họ nhìn chúng ta với ánh mắt khác xưa."

"Khúc khích..."

Nghe thế, Mị Yên Nhi cười đến run cả người.

"Sức chiến đấu của chúng ta thua kém bọn họ là sự thật, thế nhưng bộ tộc chúng ta có thể kêu gọi được lực chiến, bọn họ có thể sánh được sao?"

"Lần này ta sẽ khiến bọn họ ngậm hết miệng lại".

Mị Yên Nhi dõi mắt nhìn ra ngoài lương đình, nỉ non: "Lần này, thánh vực Đại Võ, chắc chắn sẽ thuộc về chúng ta! Cho dù là ông trời cũng không thể ngăn cản chúng ta, càng đừng nhắc đến cái tên Tần Ninh kia..."

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mị Yên Nhi cười khẽ nói: "Mấy tên này đều là con chó của ta mà thôi".Nghe cô ta nói vậy, cả Lý Đạo Vân và Xảo Vân Vân đều nhăn nhó.Mị Yên Nhi không mảy may để ý tới, nhìn về mấy tên thanh niên tài tuấn, cười cợt bảo: "ɭϊếʍƈ!"Mấy tên thanh niên tài tuấn kia tựa như đói khát mấy ngày trời may mắn gặp được nguồn nước, không nói không rằng, luống cuống cởi giày của Mị Yên Nhi ra..."Các ngươi làm ta đau!"Mị Yên Nhi rên lên, mấy tên thanh niên tài tuấn kia với vội vàng dừng tay."Ngươi cẩn thận một chút, lỡ làm Yên Nhi tiểu thư bị thương mất!""Phải là ngươi cẩn thận mới đúng chứ?""Rõ ràng là ngươi là tiểu thử Yên Nhi đau mà!"Mấy tên thanh niên tài tuấn kia tranh luận gay gắt với nhau, tựa như là kẻ thù.Mặt mày hai người Lý Đạo Vân và Xảo Vân Vân đều nhăn lại.Mị Yên Nhi cười: "Muốn đánh nhau thì ra ngoài đánh, đừng làm ra án mạng là được!""Nếu ai thắng thì đêm nay sẽ có được cơ hội đi theo hầu ta đó nha!"Cô ta vừa thốt ra lời ấy, bốn năm tên thanh niên tài tuấn đỏ bừng mắt.Chỉ trong chốc lát, bọn họ đi ra ngoài, đánh nhau hùng hổ trong phủ đệ.Mị Yên Nhi cười nói: "Thấy chưa vậy? Mấy tên này đều là những Thiếu chủ của những thế lực cực kỳ hùng mạnh trong thánh vực Đại Võ, ngoại trừ Võ Môn, thế nhưng, bây giờ xem như thế nào? Chẳng phải đều đánh nhau vì ta à?""Hai người các ngươi cũng thử xem!""Như vậy, không cần chúng ta phải ra tay, bọn họ đều sẽ giúp chúng ta làm hết, hơn nữa còn vô cùng trung thành, không hỏi đến mục đích!"Lý Đạo Vân nghe vậy, lạnh nhạt: "Đám người này có thể xứng với ta à?"Xảo Vân Vân cũng nói: "Lũ người Dạ Ma, Viêm Ma kia luôn cảm thấy sức chiến đấu của tộc Mị Ma chúng ta không bằng bọn họ, ta càng chờ mong bọn họ nhìn chúng ta với ánh mắt khác xưa.""Khúc khích..."Nghe thế, Mị Yên Nhi cười đến run cả người."Sức chiến đấu của chúng ta thua kém bọn họ là sự thật, thế nhưng bộ tộc chúng ta có thể kêu gọi được lực chiến, bọn họ có thể sánh được sao?""Lần này ta sẽ khiến bọn họ ngậm hết miệng lại".Mị Yên Nhi dõi mắt nhìn ra ngoài lương đình, nỉ non: "Lần này, thánh vực Đại Võ, chắc chắn sẽ thuộc về chúng ta! Cho dù là ông trời cũng không thể ngăn cản chúng ta, càng đừng nhắc đến cái tên Tần Ninh kia..."

Chương 5052: "Chúng ta ở Hạ Tam Thiên, không thể tụt lùi lại đâu".