“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5053: "Đám người này có thể xứng với ta à?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, Mị Yên Nhi đứng dậy, bước vào lương đình."Yên Nhi tiểu thư ơi, ta thắng, ta thắng rồi, đêm nay ta có thể hầu hạ tiểu thư không?", một tên thanh niên mang theo cánh tay đầy vết thương đi vào, hứng khỏi nói."Không thể!"Mị Yên Nhi cười: "Ta nói, ai trong các ngươi thắng mới có thể hầu hạ ta, nhưng bây giờ tâm trạng của ta không tốt lắm, không muốn ai hầu hạ mình hết"."Yên Nhi tiểu thư làm sao thế? Ai chọc giận tiểu thư rồi? Để ta đi giết hắn!"Thanh niên kia lạnh lùng nói."Ha ha..."Mị Yên Nhi cười cười, rồi từ từ rời đi, vài tên thanh niên vội vàng nối gót bám theo sau...Thấy cảnh đó, chân mày Lý Đạo Vân và Xảo Vân Vân đều nhíu lại.Xảo Vân Vân không nhịn được bèn nói: "Tộc của chúng ta đều là vì sự tồn tại của những kẻ như Mị Yên Nhi mới bị ba tộc khác khinh thường!""Ngươi không thể nói vậy được".Lý Đạo Vân thản nhiên: "Nếu không có thuật dịch dung với thuật kích động lòng người của tộc ta, thì sao bốn tộc lại có thể thuận buồm xuôi gió ở Hạ Tam Thiên suốt mấy năm qua chứ?""Hơn nữa, tuy ta không thích cách làm của Mị Yên Nhi cho lắm, nhưng không thể không thừa nhận... cô ta đã tích lũy rất nhiều chiến lực cho tộc ta, khiến cho người trong tộc chúng ta chiến đấu tốt hơn nhiều!"Xảo Vân Vân không còn lời nào để phản bác.Những lời này của Lý Đạo Vân không sai chỗ nào cả....Thánh vực Đại Võ, ngoài dãy núi Giang Hung.Đám người Tần Ninh đang ngồi ngay ngắn trên người Phệ Thiên Giảo trở về Giang gia.Dọc đường đi, Ôn Hiến Chi rất là ân cần.Còn Tần Ninh lại không nói gì nhiều.Lần này, hắn vốn nghĩ rằng, khả năng người đứng sau ra tay rất lớn, còn về những gia tộc khác, kết quả hoàn toàn nằm trong suy tính của hắn.Quả thật là bốn gia tộc Võ gia, Thần gia, Phụng gia, Đường gia đều đã ra tay.Thế nhưng, điều khiến hắn không ngờ tới là Ma tộc cũng xen lẫn trong đó.Lý Đạo Vân xuất hiện không phải là ngẫu nhiên.Mị Ma tộc đã nhúng tay vào chuyện của thánh vực Đại Võ.Tần Ninh có Phong Thần Châu, nên có thể nhìn thấu được Ma tộc ngụy trang ẩn nấp trong đó, thế nhưng, đó chỉ là đối với những tên gián điệp Ma tộc có cảnh giới thấp hơn hắn mà thôi, còn những gián điệp Ma tộc có cảnh giới cao hơn hắn thì hắn không thể nhìn thấu được.
Lúc này, Mị Yên Nhi đứng dậy, bước vào lương đình.
"Yên Nhi tiểu thư ơi, ta thắng, ta thắng rồi, đêm nay ta có thể hầu hạ tiểu thư không?", một tên thanh niên mang theo cánh tay đầy vết thương đi vào, hứng khỏi nói.
"Không thể!"
Mị Yên Nhi cười: "Ta nói, ai trong các ngươi thắng mới có thể hầu hạ ta, nhưng bây giờ tâm trạng của ta không tốt lắm, không muốn ai hầu hạ mình hết".
"Yên Nhi tiểu thư làm sao thế? Ai chọc giận tiểu thư rồi? Để ta đi giết hắn!"
Thanh niên kia lạnh lùng nói.
"Ha ha..."
Mị Yên Nhi cười cười, rồi từ từ rời đi, vài tên thanh niên vội vàng nối gót bám theo sau...
Thấy cảnh đó, chân mày Lý Đạo Vân và Xảo Vân Vân đều nhíu lại.
Xảo Vân Vân không nhịn được bèn nói: "Tộc của chúng ta đều là vì sự tồn tại của những kẻ như Mị Yên Nhi mới bị ba tộc khác khinh thường!"
"Ngươi không thể nói vậy được".
Lý Đạo Vân thản nhiên: "Nếu không có thuật dịch dung với thuật kích động lòng người của tộc ta, thì sao bốn tộc lại có thể thuận buồm xuôi gió ở Hạ Tam Thiên suốt mấy năm qua chứ?"
"Hơn nữa, tuy ta không thích cách làm của Mị Yên Nhi cho lắm, nhưng không thể không thừa nhận... cô ta đã tích lũy rất nhiều chiến lực cho tộc ta, khiến cho người trong tộc chúng ta chiến đấu tốt hơn nhiều!"
Xảo Vân Vân không còn lời nào để phản bác.
Những lời này của Lý Đạo Vân không sai chỗ nào cả.
...
Thánh vực Đại Võ, ngoài dãy núi Giang Hung.
Đám người Tần Ninh đang ngồi ngay ngắn trên người Phệ Thiên Giảo trở về Giang gia.
Dọc đường đi, Ôn Hiến Chi rất là ân cần.
Còn Tần Ninh lại không nói gì nhiều.
Lần này, hắn vốn nghĩ rằng, khả năng người đứng sau ra tay rất lớn, còn về những gia tộc khác, kết quả hoàn toàn nằm trong suy tính của hắn.
Quả thật là bốn gia tộc Võ gia, Thần gia, Phụng gia, Đường gia đều đã ra tay.
Thế nhưng, điều khiến hắn không ngờ tới là Ma tộc cũng xen lẫn trong đó.
Lý Đạo Vân xuất hiện không phải là ngẫu nhiên.
Mị Ma tộc đã nhúng tay vào chuyện của thánh vực Đại Võ.
Tần Ninh có Phong Thần Châu, nên có thể nhìn thấu được Ma tộc ngụy trang ẩn nấp trong đó, thế nhưng, đó chỉ là đối với những tên gián điệp Ma tộc có cảnh giới thấp hơn hắn mà thôi, còn những gián điệp Ma tộc có cảnh giới cao hơn hắn thì hắn không thể nhìn thấu được.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, Mị Yên Nhi đứng dậy, bước vào lương đình."Yên Nhi tiểu thư ơi, ta thắng, ta thắng rồi, đêm nay ta có thể hầu hạ tiểu thư không?", một tên thanh niên mang theo cánh tay đầy vết thương đi vào, hứng khỏi nói."Không thể!"Mị Yên Nhi cười: "Ta nói, ai trong các ngươi thắng mới có thể hầu hạ ta, nhưng bây giờ tâm trạng của ta không tốt lắm, không muốn ai hầu hạ mình hết"."Yên Nhi tiểu thư làm sao thế? Ai chọc giận tiểu thư rồi? Để ta đi giết hắn!"Thanh niên kia lạnh lùng nói."Ha ha..."Mị Yên Nhi cười cười, rồi từ từ rời đi, vài tên thanh niên vội vàng nối gót bám theo sau...Thấy cảnh đó, chân mày Lý Đạo Vân và Xảo Vân Vân đều nhíu lại.Xảo Vân Vân không nhịn được bèn nói: "Tộc của chúng ta đều là vì sự tồn tại của những kẻ như Mị Yên Nhi mới bị ba tộc khác khinh thường!""Ngươi không thể nói vậy được".Lý Đạo Vân thản nhiên: "Nếu không có thuật dịch dung với thuật kích động lòng người của tộc ta, thì sao bốn tộc lại có thể thuận buồm xuôi gió ở Hạ Tam Thiên suốt mấy năm qua chứ?""Hơn nữa, tuy ta không thích cách làm của Mị Yên Nhi cho lắm, nhưng không thể không thừa nhận... cô ta đã tích lũy rất nhiều chiến lực cho tộc ta, khiến cho người trong tộc chúng ta chiến đấu tốt hơn nhiều!"Xảo Vân Vân không còn lời nào để phản bác.Những lời này của Lý Đạo Vân không sai chỗ nào cả....Thánh vực Đại Võ, ngoài dãy núi Giang Hung.Đám người Tần Ninh đang ngồi ngay ngắn trên người Phệ Thiên Giảo trở về Giang gia.Dọc đường đi, Ôn Hiến Chi rất là ân cần.Còn Tần Ninh lại không nói gì nhiều.Lần này, hắn vốn nghĩ rằng, khả năng người đứng sau ra tay rất lớn, còn về những gia tộc khác, kết quả hoàn toàn nằm trong suy tính của hắn.Quả thật là bốn gia tộc Võ gia, Thần gia, Phụng gia, Đường gia đều đã ra tay.Thế nhưng, điều khiến hắn không ngờ tới là Ma tộc cũng xen lẫn trong đó.Lý Đạo Vân xuất hiện không phải là ngẫu nhiên.Mị Ma tộc đã nhúng tay vào chuyện của thánh vực Đại Võ.Tần Ninh có Phong Thần Châu, nên có thể nhìn thấu được Ma tộc ngụy trang ẩn nấp trong đó, thế nhưng, đó chỉ là đối với những tên gián điệp Ma tộc có cảnh giới thấp hơn hắn mà thôi, còn những gián điệp Ma tộc có cảnh giới cao hơn hắn thì hắn không thể nhìn thấu được.