“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5085: “Hôm nay ta sẽ không để yên đâu!”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thần Vũ căn bản không thèm quan tâm.Hắn ta là thiên kiêu đương thời của Thần gia, ai có thể sánh bằng.Tiên Hàm chỉ là nô bộc của Giang Ngạo Tuyết, coi như hắn ta có giết Tiên Hàm thì Giang gia cũng chỉ dạy dỗ một chút, Thần gia xin lỗi một câu là xong!Hơn nữa chuyện hôm nay chủ yếu là bên Đường gia.Đường Nhất Minh bị Tiên Hàm đánh bại, Đường Dục phẫn nộ xuất thủ, nếu liên lụy thì cũng do Đường gia là chính, hắn ta hoàn toàn có thể nói bây giờ đang so tài với Giang Ngạo Tuyết một chút là xong.Dù sao chuyện này kiểu gì cũng sẽ chẳng liên lụy đến hắn ta.Giang Ngạo Tuyết lại lạnh lùng nói: “Ngươi có biết huynh trưởng của Tiên Hàm là ai không?”“Là ai?”, Thần Vũ cười đáp: “Là ai thì liên quan gì đến ta?”Oanh...Mà giờ khắc này, trong lôi đài giữa sơn cốc, Đường Dục bạo phát bá khí, Tiên Hàm ngưng tụ chiến khí cứng đối cứng.Nhưng sau vài lần đánh nhau, sắc mặt Tiên Hàm ngày càng tái nhợt, máu tươi nơi khóe miệng không ngừng tràn ra.Đường Dục Thánh Vương cửu hiền hoàn toàn khác hẳn Đường Nhất Minh Thánh Vương lục hiền.Tiên Hàm lúc này chỉ đang dựa vào cơn tức giận để chống lại mà thôi.“Làm con cháu Đường gia ta bị thương, Tiên Hàm, hôm nay ta sẽ lấy mạng của ngươi, để xem Võ Môn này có ai sẽ vì ngươi mà đắc tội Đường gia ta!”Đường Dục lúc này hừ lạnh nói.“Đường gia của Võ Môn các ngươi là cái đếch gì!”Tiên Hàm phun ra một ngụm máu, cười nhạo: “Ông đây đang yên đang lành, ai làm gì ngươi? Đường Nhất Minh ăn nói bẩn thỉu, so tài với ta lại thua, đám Đường gia các ngươi xấu mặt nên bắt đầu sĩ diện đúng không?”“Láo toét!”Đường Dục lúc này, tức sùi bọt mép, sải bước ra đá một cú.Bành...Một cước kia mạnh mẽ đạp vào ngực Tiên Hàm.Tiếng xương gãy vang lên, thân thể Tiên Hàm bay lui lại, đạp nát vài cái lôi đài, rơi xuống nơi đá vụn."Tiên Hàm!"Giang Ngạo Tuyết sắc mặt trắng nhợt, nội tâm lại là lo lắng vạn phần.Nhưng khi Thần Vũ thấy cảnh này thì gương mặt lộ ra vẻ trêu tức.Giang Ngạo Tuyết đạt cảnh giới Thánh Vương cửu hiền làm hắn ta thấy áp lực.Mà khi biết Giang Ngạo Tuyết tằng tịu với một nô bộc bên cạnh, hắn ta đã nghĩ đến điểm này.Nếu tìm một lý do giết chết Tiên Hàm, Giang Ngạo Tuyết sẽ đau lòng không thôi, đến lúc tỉ thí, chắc chắn sẽ không thể chuyên tâm.Cho nên mới phối hợp với Đường Dục.

Thần Vũ căn bản không thèm quan tâm.

Hắn ta là thiên kiêu đương thời của Thần gia, ai có thể sánh bằng.

Tiên Hàm chỉ là nô bộc của Giang Ngạo Tuyết, coi như hắn ta có giết Tiên Hàm thì Giang gia cũng chỉ dạy dỗ một chút, Thần gia xin lỗi một câu là xong!

Hơn nữa chuyện hôm nay chủ yếu là bên Đường gia.

Đường Nhất Minh bị Tiên Hàm đánh bại, Đường Dục phẫn nộ xuất thủ, nếu liên lụy thì cũng do Đường gia là chính, hắn ta hoàn toàn có thể nói bây giờ đang so tài với Giang Ngạo Tuyết một chút là xong.

Dù sao chuyện này kiểu gì cũng sẽ chẳng liên lụy đến hắn ta.

Giang Ngạo Tuyết lại lạnh lùng nói: “Ngươi có biết huynh trưởng của Tiên Hàm là ai không?”

“Là ai?”, Thần Vũ cười đáp: “Là ai thì liên quan gì đến ta?”

Oanh...

Mà giờ khắc này, trong lôi đài giữa sơn cốc, Đường Dục bạo phát bá khí, Tiên Hàm ngưng tụ chiến khí cứng đối cứng.

Nhưng sau vài lần đánh nhau, sắc mặt Tiên Hàm ngày càng tái nhợt, máu tươi nơi khóe miệng không ngừng tràn ra.

Đường Dục Thánh Vương cửu hiền hoàn toàn khác hẳn Đường Nhất Minh Thánh Vương lục hiền.

Tiên Hàm lúc này chỉ đang dựa vào cơn tức giận để chống lại mà thôi.

“Làm con cháu Đường gia ta bị thương, Tiên Hàm, hôm nay ta sẽ lấy mạng của ngươi, để xem Võ Môn này có ai sẽ vì ngươi mà đắc tội Đường gia ta!”

Đường Dục lúc này hừ lạnh nói.

“Đường gia của Võ Môn các ngươi là cái đếch gì!”

Tiên Hàm phun ra một ngụm máu, cười nhạo: “Ông đây đang yên đang lành, ai làm gì ngươi? Đường Nhất Minh ăn nói bẩn thỉu, so tài với ta lại thua, đám Đường gia các ngươi xấu mặt nên bắt đầu sĩ diện đúng không?”

“Láo toét!”

Đường Dục lúc này, tức sùi bọt mép, sải bước ra đá một cú.

Bành...

Một cước kia mạnh mẽ đạp vào ngực Tiên Hàm.

Tiếng xương gãy vang lên, thân thể Tiên Hàm bay lui lại, đạp nát vài cái lôi đài, rơi xuống nơi đá vụn.

"Tiên Hàm!"

Giang Ngạo Tuyết sắc mặt trắng nhợt, nội tâm lại là lo lắng vạn phần.

Nhưng khi Thần Vũ thấy cảnh này thì gương mặt lộ ra vẻ trêu tức.

Giang Ngạo Tuyết đạt cảnh giới Thánh Vương cửu hiền làm hắn ta thấy áp lực.

Mà khi biết Giang Ngạo Tuyết tằng tịu với một nô bộc bên cạnh, hắn ta đã nghĩ đến điểm này.

Nếu tìm một lý do giết chết Tiên Hàm, Giang Ngạo Tuyết sẽ đau lòng không thôi, đến lúc tỉ thí, chắc chắn sẽ không thể chuyên tâm.

Cho nên mới phối hợp với Đường Dục.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thần Vũ căn bản không thèm quan tâm.Hắn ta là thiên kiêu đương thời của Thần gia, ai có thể sánh bằng.Tiên Hàm chỉ là nô bộc của Giang Ngạo Tuyết, coi như hắn ta có giết Tiên Hàm thì Giang gia cũng chỉ dạy dỗ một chút, Thần gia xin lỗi một câu là xong!Hơn nữa chuyện hôm nay chủ yếu là bên Đường gia.Đường Nhất Minh bị Tiên Hàm đánh bại, Đường Dục phẫn nộ xuất thủ, nếu liên lụy thì cũng do Đường gia là chính, hắn ta hoàn toàn có thể nói bây giờ đang so tài với Giang Ngạo Tuyết một chút là xong.Dù sao chuyện này kiểu gì cũng sẽ chẳng liên lụy đến hắn ta.Giang Ngạo Tuyết lại lạnh lùng nói: “Ngươi có biết huynh trưởng của Tiên Hàm là ai không?”“Là ai?”, Thần Vũ cười đáp: “Là ai thì liên quan gì đến ta?”Oanh...Mà giờ khắc này, trong lôi đài giữa sơn cốc, Đường Dục bạo phát bá khí, Tiên Hàm ngưng tụ chiến khí cứng đối cứng.Nhưng sau vài lần đánh nhau, sắc mặt Tiên Hàm ngày càng tái nhợt, máu tươi nơi khóe miệng không ngừng tràn ra.Đường Dục Thánh Vương cửu hiền hoàn toàn khác hẳn Đường Nhất Minh Thánh Vương lục hiền.Tiên Hàm lúc này chỉ đang dựa vào cơn tức giận để chống lại mà thôi.“Làm con cháu Đường gia ta bị thương, Tiên Hàm, hôm nay ta sẽ lấy mạng của ngươi, để xem Võ Môn này có ai sẽ vì ngươi mà đắc tội Đường gia ta!”Đường Dục lúc này hừ lạnh nói.“Đường gia của Võ Môn các ngươi là cái đếch gì!”Tiên Hàm phun ra một ngụm máu, cười nhạo: “Ông đây đang yên đang lành, ai làm gì ngươi? Đường Nhất Minh ăn nói bẩn thỉu, so tài với ta lại thua, đám Đường gia các ngươi xấu mặt nên bắt đầu sĩ diện đúng không?”“Láo toét!”Đường Dục lúc này, tức sùi bọt mép, sải bước ra đá một cú.Bành...Một cước kia mạnh mẽ đạp vào ngực Tiên Hàm.Tiếng xương gãy vang lên, thân thể Tiên Hàm bay lui lại, đạp nát vài cái lôi đài, rơi xuống nơi đá vụn."Tiên Hàm!"Giang Ngạo Tuyết sắc mặt trắng nhợt, nội tâm lại là lo lắng vạn phần.Nhưng khi Thần Vũ thấy cảnh này thì gương mặt lộ ra vẻ trêu tức.Giang Ngạo Tuyết đạt cảnh giới Thánh Vương cửu hiền làm hắn ta thấy áp lực.Mà khi biết Giang Ngạo Tuyết tằng tịu với một nô bộc bên cạnh, hắn ta đã nghĩ đến điểm này.Nếu tìm một lý do giết chết Tiên Hàm, Giang Ngạo Tuyết sẽ đau lòng không thôi, đến lúc tỉ thí, chắc chắn sẽ không thể chuyên tâm.Cho nên mới phối hợp với Đường Dục.

Chương 5085: “Hôm nay ta sẽ không để yên đâu!”