“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5098: "Đại nhân!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ là ngay lúc này, một tiếng quát vang lên.Bóng người Ôn Hiến Chi lóe lên, xuất hiện trước mặt Tần Ninh, chém một thương ra.Ầm...Một bên sơn cốc bị chém ra một đạo khe, khói bụi bốc lên.Mà tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.Có chuyện gì xảy ra vậy?Tam đường chủ tự mình ra tay, hiển nhiên là muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này.Sao còn có người dám ra tay ngay lúc này, hơn nữa còn chặn lại đòn tấn công của tam đường chủ?Xung quanh yên lặng như tờ.Tuyết Phi Yến cũng kinh ngạc nhìn về phía Ôn Hiến Chi vừa mới xuất hiện.Tần Ninh thì đứng tại chỗ nhìn về phía Tuyết Phi Yến."Chuyện hôm nay, ta không cảm thấy ta đã làm gì sai, nếu ta không xuất hiện, đệ đệ ta sẽ chết, giết Đường Dục, ta cảm thấy rất đúng".Tần Ninh chậm rãi nói: "Nếu Đường Mặc không chịu bỏ qua, về sau Võ Môn sẽ không còn nhà họ Đường nữa, cũng không sao cả"."Khốn kiếp!", Đường Mặc quát: "Ngươi cho rằng ngươi là môn chủ Võ Môn sao?"Tần Ninh không thèm để ý, tiếp tục nói: "Ta chỉ thích nói một không hai, nói là làm, Đường Dục bỏ mình, hôm nay Thần Vũ cũng sẽ không chạy thoát"."Ha ha, gây ra ồn ào lớn như thế, ta nghĩ là đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng không ngờ vừa đến đã nghe có người tuyên bố muốn giết con cháu nhà họ Thần ta?"Lúc này, một tiếng cười ha hả vang lên.Bên ngoài sơn cốc, một đội ngũ xuất hiện.Người đàn ông cầm đầu có dáng người cường tráng, mặc một bộ đồ bó sát càng tôn lên dáng người mạnh mẽ."Tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu!""Tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu!"Giờ phút này, mọi người đều giật mình.Một người đàn ông trung niên có dáng người gầy gò, vẻ mặt hung ác đứng bên cạnh tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu cũng thu hút ánh mắt của không ít người."Tộc trưởng Phụng Trường Minh".Tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu của nhà họ Thần.Tộc trưởng Phụng Trường Minh của nhà họ Phụng.Thế mà hai người này cũng bị thu hút tới đây.Thần Vĩnh Khiếu và Phụng Trường Minh vừa đến, giờ phút này đều chắp tay nhìn về phía Tuyết Phi Yến.Tuyết Phi Yến là đường chủ Võ Môn, địa vị cao hơn lão tổ trong gia tộc bọn họ, cho dù hai người là tộc trưởng của sáu gia tộc lớn, gặp Tuyết Phi Yến cũng phải hành lễ như hậu bối.
Chỉ là ngay lúc này, một tiếng quát vang lên.
Bóng người Ôn Hiến Chi lóe lên, xuất hiện trước mặt Tần Ninh, chém một thương ra.
Ầm...
Một bên sơn cốc bị chém ra một đạo khe, khói bụi bốc lên.
Mà tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Có chuyện gì xảy ra vậy?
Tam đường chủ tự mình ra tay, hiển nhiên là muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này.
Sao còn có người dám ra tay ngay lúc này, hơn nữa còn chặn lại đòn tấn công của tam đường chủ?
Xung quanh yên lặng như tờ.
Tuyết Phi Yến cũng kinh ngạc nhìn về phía Ôn Hiến Chi vừa mới xuất hiện.
Tần Ninh thì đứng tại chỗ nhìn về phía Tuyết Phi Yến.
"Chuyện hôm nay, ta không cảm thấy ta đã làm gì sai, nếu ta không xuất hiện, đệ đệ ta sẽ chết, giết Đường Dục, ta cảm thấy rất đúng".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Nếu Đường Mặc không chịu bỏ qua, về sau Võ Môn sẽ không còn nhà họ Đường nữa, cũng không sao cả".
"Khốn kiếp!", Đường Mặc quát: "Ngươi cho rằng ngươi là môn chủ Võ Môn sao?"
Tần Ninh không thèm để ý, tiếp tục nói: "Ta chỉ thích nói một không hai, nói là làm, Đường Dục bỏ mình, hôm nay Thần Vũ cũng sẽ không chạy thoát".
"Ha ha, gây ra ồn ào lớn như thế, ta nghĩ là đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng không ngờ vừa đến đã nghe có người tuyên bố muốn giết con cháu nhà họ Thần ta?"
Lúc này, một tiếng cười ha hả vang lên.
Bên ngoài sơn cốc, một đội ngũ xuất hiện.
Người đàn ông cầm đầu có dáng người cường tráng, mặc một bộ đồ bó sát càng tôn lên dáng người mạnh mẽ.
"Tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu!"
"Tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu!"
Giờ phút này, mọi người đều giật mình.
Một người đàn ông trung niên có dáng người gầy gò, vẻ mặt hung ác đứng bên cạnh tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu cũng thu hút ánh mắt của không ít người.
"Tộc trưởng Phụng Trường Minh".
Tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu của nhà họ Thần.
Tộc trưởng Phụng Trường Minh của nhà họ Phụng.
Thế mà hai người này cũng bị thu hút tới đây.
Thần Vĩnh Khiếu và Phụng Trường Minh vừa đến, giờ phút này đều chắp tay nhìn về phía Tuyết Phi Yến.
Tuyết Phi Yến là đường chủ Võ Môn, địa vị cao hơn lão tổ trong gia tộc bọn họ, cho dù hai người là tộc trưởng của sáu gia tộc lớn, gặp Tuyết Phi Yến cũng phải hành lễ như hậu bối.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ là ngay lúc này, một tiếng quát vang lên.Bóng người Ôn Hiến Chi lóe lên, xuất hiện trước mặt Tần Ninh, chém một thương ra.Ầm...Một bên sơn cốc bị chém ra một đạo khe, khói bụi bốc lên.Mà tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.Có chuyện gì xảy ra vậy?Tam đường chủ tự mình ra tay, hiển nhiên là muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này.Sao còn có người dám ra tay ngay lúc này, hơn nữa còn chặn lại đòn tấn công của tam đường chủ?Xung quanh yên lặng như tờ.Tuyết Phi Yến cũng kinh ngạc nhìn về phía Ôn Hiến Chi vừa mới xuất hiện.Tần Ninh thì đứng tại chỗ nhìn về phía Tuyết Phi Yến."Chuyện hôm nay, ta không cảm thấy ta đã làm gì sai, nếu ta không xuất hiện, đệ đệ ta sẽ chết, giết Đường Dục, ta cảm thấy rất đúng".Tần Ninh chậm rãi nói: "Nếu Đường Mặc không chịu bỏ qua, về sau Võ Môn sẽ không còn nhà họ Đường nữa, cũng không sao cả"."Khốn kiếp!", Đường Mặc quát: "Ngươi cho rằng ngươi là môn chủ Võ Môn sao?"Tần Ninh không thèm để ý, tiếp tục nói: "Ta chỉ thích nói một không hai, nói là làm, Đường Dục bỏ mình, hôm nay Thần Vũ cũng sẽ không chạy thoát"."Ha ha, gây ra ồn ào lớn như thế, ta nghĩ là đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng không ngờ vừa đến đã nghe có người tuyên bố muốn giết con cháu nhà họ Thần ta?"Lúc này, một tiếng cười ha hả vang lên.Bên ngoài sơn cốc, một đội ngũ xuất hiện.Người đàn ông cầm đầu có dáng người cường tráng, mặc một bộ đồ bó sát càng tôn lên dáng người mạnh mẽ."Tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu!""Tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu!"Giờ phút này, mọi người đều giật mình.Một người đàn ông trung niên có dáng người gầy gò, vẻ mặt hung ác đứng bên cạnh tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu cũng thu hút ánh mắt của không ít người."Tộc trưởng Phụng Trường Minh".Tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu của nhà họ Thần.Tộc trưởng Phụng Trường Minh của nhà họ Phụng.Thế mà hai người này cũng bị thu hút tới đây.Thần Vĩnh Khiếu và Phụng Trường Minh vừa đến, giờ phút này đều chắp tay nhìn về phía Tuyết Phi Yến.Tuyết Phi Yến là đường chủ Võ Môn, địa vị cao hơn lão tổ trong gia tộc bọn họ, cho dù hai người là tộc trưởng của sáu gia tộc lớn, gặp Tuyết Phi Yến cũng phải hành lễ như hậu bối.