“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5099: "Tộc trưởng Phụng Trường Minh".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Tuyết đường chủ, kẻ này rất kiêu ngạo, giết là được".Thần Vĩnh Khiếu thản nhiên nói: "Bao nhiêu năm qua chưa từng có ai không kiêng nể gì như thế, dám giết người bên trong Võ Môn".Ông ta vừa nói xong, Tần Ninh nhìn về phía Thần Vĩnh Khiếu, lại cười lạnh: "Không ai dám sao? Ta thấy không hẳn vậy".Thần Vĩnh Khiếu nhìn Tần Ninh một cái thật sâu, tiếp tục: "Gan to bằng trời như thế, chắc là có vị Thánh Tôn này làm chỗ dựa, chỉ là một vị Thánh Tôn mà dám gây chuyện trong Võ Môn, ngươi suy nghĩ nhiều rồi!"Tần Ninh nghe vậy, vẻ mặt càng lạnh hơn.Ôn Hiến Chi đứng trước người Tần Ninh cũng cảm thấy rất kỳ quái.Hôm nay sư tôn, ban đầu còn tốt, nhưng hình như bây giờ lại càng ngày càng tức giận...Mà lúc này, trước sơn cốc có một bóng người đang khoanh tay dựa vào một tảng đá lớn, nhìn xem mọi chuyện.Chính là Phong Vô Tình.Phong Vô Tình khoác một cái tay lên trên bờ vai, không ngừng nhẹ nhàng gõ gõ."Xong rồi..."Phong Vô Tình nhíu mày lại, nói thầm: "Xem ra mọi chuyện đã được định sẵn rồi".Đêm qua thái thượng Vũ Sơn Lãnh của nhà họ Võ đến gặp Tần Ninh, nói cho Tần Ninh nhà họ Võ từ bỏ kế hoạch.Tần Ninh tin sao?Hắn ta không biết.Thế nhưng Tần Ninh nói muốn đi xem một chút rồi mới quyết định có tin hay không.Bây giờ xem ra, Tần Ninh đã có được đáp án mà mình muốn.Hiển nhiên nhà họ Võ cầm đầu phản loạn, cũng không hề dừng lại.Tần Ninh nhìn như là giết Đường Dục, còn muốn giết Thần Vũ.Thế nhưng trên thực tế là đang cố ý gây hấn với mọi người, muốn tạo ra tranh chấp.Nếu nói như thế, chắc hẳn Tần Ninh đã xác định mấy phe như nhà họ Võ cũng không dừng tay.Chỉ là xác định như thế nào, Phong Vô Tình lại không biết....Tộc trưởng nhà họ Đường - Đường Mặc, tộc trưởng nhà họ Thần - Thần Vĩnh Khiếu, tộc trưởng nhà họ Phụng - Phụng Trường Minh.Ba tộc trưởng đều đến.Trong Võ Môn cũng có hai hộ pháp là Lương Triêu Kiếm và Thanh Đại Vân đã đến.Tam đường chủ Tuyết Phi Yến cũng xuất hiện.Nhưng bây giờ có vẻ mọi chuyện càng thêm phiền toái.Mà lúc này, Thần Vũ đứng ở sau lưng cha mình, thận trọng nhìn Tần Ninh.Tên này quá kinh khủng.

"Tuyết đường chủ, kẻ này rất kiêu ngạo, giết là được".

Thần Vĩnh Khiếu thản nhiên nói: "Bao nhiêu năm qua chưa từng có ai không kiêng nể gì như thế, dám giết người bên trong Võ Môn".

Ông ta vừa nói xong, Tần Ninh nhìn về phía Thần Vĩnh Khiếu, lại cười lạnh: "Không ai dám sao? Ta thấy không hẳn vậy".

Thần Vĩnh Khiếu nhìn Tần Ninh một cái thật sâu, tiếp tục: "Gan to bằng trời như thế, chắc là có vị Thánh Tôn này làm chỗ dựa, chỉ là một vị Thánh Tôn mà dám gây chuyện trong Võ Môn, ngươi suy nghĩ nhiều rồi!"

Tần Ninh nghe vậy, vẻ mặt càng lạnh hơn.

Ôn Hiến Chi đứng trước người Tần Ninh cũng cảm thấy rất kỳ quái.

Hôm nay sư tôn, ban đầu còn tốt, nhưng hình như bây giờ lại càng ngày càng tức giận...

Mà lúc này, trước sơn cốc có một bóng người đang khoanh tay dựa vào một tảng đá lớn, nhìn xem mọi chuyện.

Chính là Phong Vô Tình.

Phong Vô Tình khoác một cái tay lên trên bờ vai, không ngừng nhẹ nhàng gõ gõ.

"Xong rồi..."

Phong Vô Tình nhíu mày lại, nói thầm: "Xem ra mọi chuyện đã được định sẵn rồi".

Đêm qua thái thượng Vũ Sơn Lãnh của nhà họ Võ đến gặp Tần Ninh, nói cho Tần Ninh nhà họ Võ từ bỏ kế hoạch.

Tần Ninh tin sao?

Hắn ta không biết.

Thế nhưng Tần Ninh nói muốn đi xem một chút rồi mới quyết định có tin hay không.

Bây giờ xem ra, Tần Ninh đã có được đáp án mà mình muốn.

Hiển nhiên nhà họ Võ cầm đầu phản loạn, cũng không hề dừng lại.

Tần Ninh nhìn như là giết Đường Dục, còn muốn giết Thần Vũ.

Thế nhưng trên thực tế là đang cố ý gây hấn với mọi người, muốn tạo ra tranh chấp.

Nếu nói như thế, chắc hẳn Tần Ninh đã xác định mấy phe như nhà họ Võ cũng không dừng tay.

Chỉ là xác định như thế nào, Phong Vô Tình lại không biết.

...

Tộc trưởng nhà họ Đường - Đường Mặc, tộc trưởng nhà họ Thần - Thần Vĩnh Khiếu, tộc trưởng nhà họ Phụng - Phụng Trường Minh.

Ba tộc trưởng đều đến.

Trong Võ Môn cũng có hai hộ pháp là Lương Triêu Kiếm và Thanh Đại Vân đã đến.

Tam đường chủ Tuyết Phi Yến cũng xuất hiện.

Nhưng bây giờ có vẻ mọi chuyện càng thêm phiền toái.

Mà lúc này, Thần Vũ đứng ở sau lưng cha mình, thận trọng nhìn Tần Ninh.

Tên này quá kinh khủng.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Tuyết đường chủ, kẻ này rất kiêu ngạo, giết là được".Thần Vĩnh Khiếu thản nhiên nói: "Bao nhiêu năm qua chưa từng có ai không kiêng nể gì như thế, dám giết người bên trong Võ Môn".Ông ta vừa nói xong, Tần Ninh nhìn về phía Thần Vĩnh Khiếu, lại cười lạnh: "Không ai dám sao? Ta thấy không hẳn vậy".Thần Vĩnh Khiếu nhìn Tần Ninh một cái thật sâu, tiếp tục: "Gan to bằng trời như thế, chắc là có vị Thánh Tôn này làm chỗ dựa, chỉ là một vị Thánh Tôn mà dám gây chuyện trong Võ Môn, ngươi suy nghĩ nhiều rồi!"Tần Ninh nghe vậy, vẻ mặt càng lạnh hơn.Ôn Hiến Chi đứng trước người Tần Ninh cũng cảm thấy rất kỳ quái.Hôm nay sư tôn, ban đầu còn tốt, nhưng hình như bây giờ lại càng ngày càng tức giận...Mà lúc này, trước sơn cốc có một bóng người đang khoanh tay dựa vào một tảng đá lớn, nhìn xem mọi chuyện.Chính là Phong Vô Tình.Phong Vô Tình khoác một cái tay lên trên bờ vai, không ngừng nhẹ nhàng gõ gõ."Xong rồi..."Phong Vô Tình nhíu mày lại, nói thầm: "Xem ra mọi chuyện đã được định sẵn rồi".Đêm qua thái thượng Vũ Sơn Lãnh của nhà họ Võ đến gặp Tần Ninh, nói cho Tần Ninh nhà họ Võ từ bỏ kế hoạch.Tần Ninh tin sao?Hắn ta không biết.Thế nhưng Tần Ninh nói muốn đi xem một chút rồi mới quyết định có tin hay không.Bây giờ xem ra, Tần Ninh đã có được đáp án mà mình muốn.Hiển nhiên nhà họ Võ cầm đầu phản loạn, cũng không hề dừng lại.Tần Ninh nhìn như là giết Đường Dục, còn muốn giết Thần Vũ.Thế nhưng trên thực tế là đang cố ý gây hấn với mọi người, muốn tạo ra tranh chấp.Nếu nói như thế, chắc hẳn Tần Ninh đã xác định mấy phe như nhà họ Võ cũng không dừng tay.Chỉ là xác định như thế nào, Phong Vô Tình lại không biết....Tộc trưởng nhà họ Đường - Đường Mặc, tộc trưởng nhà họ Thần - Thần Vĩnh Khiếu, tộc trưởng nhà họ Phụng - Phụng Trường Minh.Ba tộc trưởng đều đến.Trong Võ Môn cũng có hai hộ pháp là Lương Triêu Kiếm và Thanh Đại Vân đã đến.Tam đường chủ Tuyết Phi Yến cũng xuất hiện.Nhưng bây giờ có vẻ mọi chuyện càng thêm phiền toái.Mà lúc này, Thần Vũ đứng ở sau lưng cha mình, thận trọng nhìn Tần Ninh.Tên này quá kinh khủng.

Chương 5099: "Tộc trưởng Phụng Trường Minh".