“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5112: Tất cả đều trở nên khác biệt.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh đưa hai ngón tay ra, nhìn Tuyết Phi Yến, cười nói: “Pháp thuật trực đao đã được truyền cho Giang Ngạo Tuyết, cả thánh vực Đại Võ này, cô ta là người thứ hai được học”.Nghe vậy, sắc mặt Tuyết Phi Yến thay đổi ngay lập tức.Pháp thuật trực đao.Không phải là thánh quyết ở thánh vực Đại Võ mà là do Cuồng Đế tự thân sáng tạo, dung hợp hơn trăm loại đao quyết rồi chỉnh hợp mà ra.Trước kia Cuồng Đế nói chỉ truyền thuật này cho cô ấy.“Diễn luyện đi!”Tuyết Phi Yến ném ra một thanh bình đao, nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói.“Không cần mất công như thế làm gì!”Tần Ninh mỉm cười: “Pháp thuật trực đao có tổng cộng một trăm lẻ tám thức, nếu diễn luyện từng cái sẽ rất mất thời gian, ta chỉ cần diễn luyện một chiêu thì ngươi sẽ biết ngay”.“Sao?”“Chiêu cuối cùng, thức thứ một trăm lẻ chín, Trực Đao Thần Trảm”.Tần Ninh nói xong, tay cầm bình đao vung ra.Trường đao lóe lên, ánh sáng lấp lánh, hoa cỏ xung quanh theo đao phong mà chuyển động, cũng không có gì khác thường.Nhưng khi đao rơi xuống, tiếng vỡ vụn lúc này vang lên.Hoa cỏ đất đá trong phạm vi trăm mét hoàn toàn hóa thành bột mịn, tung bay tán loạn.Tần Ninh cười nói: “Thức thứ một trăm lẻ chín, cũng là thức cuối cùng. Trước kia khi rời đi, ta nói khi gặp lại sẽ truyền cho ngươi thức này, Yến nhi à...”Lúc này, Tuyết Phi Yến run rẩy.“Ngươi...”“Ta...”Sắc mặt Tuyết Phi Yến lúc này biến đổi, đôi mắt ngấn nước, hốc mắt đỏ bừng.“Đệ tử ký danh Tuyết Phi Yến tham kiến tiên sinh!”Tuyết Phi Yến quỳ một chân xuống đất, cả người run rẩy.Tần Ninh cười nói: “Kích động không?”Tuyết Phi Yến nhìn Tần Ninh, nước mắt không kìm được mà rơi xuống, thút thít nói: “Lúc này rồi mà tiên sinh còn đùa giỡn được sao?”“Diệp Nam Hiên sư huynh biến mất, Diệp Bắc Phong sư huynh lo muốn chết, tứ đại gia tộc đang mang lòng làm loạn, Võ Môn cũng sắp loạn đến nơi rồi”.“Tiên sinh quay về, vì sao không tìm đến chúng ta, làm chúng ta đợi đến phát lo!”
Tần Ninh đưa hai ngón tay ra, nhìn Tuyết Phi Yến, cười nói: “Pháp thuật trực đao đã được truyền cho Giang Ngạo Tuyết, cả thánh vực Đại Võ này, cô ta là người thứ hai được học”.
Nghe vậy, sắc mặt Tuyết Phi Yến thay đổi ngay lập tức.
Pháp thuật trực đao.
Không phải là thánh quyết ở thánh vực Đại Võ mà là do Cuồng Đế tự thân sáng tạo, dung hợp hơn trăm loại đao quyết rồi chỉnh hợp mà ra.
Trước kia Cuồng Đế nói chỉ truyền thuật này cho cô ấy.
“Diễn luyện đi!”
Tuyết Phi Yến ném ra một thanh bình đao, nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói.
“Không cần mất công như thế làm gì!”
Tần Ninh mỉm cười: “Pháp thuật trực đao có tổng cộng một trăm lẻ tám thức, nếu diễn luyện từng cái sẽ rất mất thời gian, ta chỉ cần diễn luyện một chiêu thì ngươi sẽ biết ngay”.
“Sao?”
“Chiêu cuối cùng, thức thứ một trăm lẻ chín, Trực Đao Thần Trảm”.
Tần Ninh nói xong, tay cầm bình đao vung ra.
Trường đao lóe lên, ánh sáng lấp lánh, hoa cỏ xung quanh theo đao phong mà chuyển động, cũng không có gì khác thường.
Nhưng khi đao rơi xuống, tiếng vỡ vụn lúc này vang lên.
Hoa cỏ đất đá trong phạm vi trăm mét hoàn toàn hóa thành bột mịn, tung bay tán loạn.
Tần Ninh cười nói: “Thức thứ một trăm lẻ chín, cũng là thức cuối cùng. Trước kia khi rời đi, ta nói khi gặp lại sẽ truyền cho ngươi thức này, Yến nhi à...”
Lúc này, Tuyết Phi Yến run rẩy.
“Ngươi...”
“Ta...”
Sắc mặt Tuyết Phi Yến lúc này biến đổi, đôi mắt ngấn nước, hốc mắt đỏ bừng.
“Đệ tử ký danh Tuyết Phi Yến tham kiến tiên sinh!”
Tuyết Phi Yến quỳ một chân xuống đất, cả người run rẩy.
Tần Ninh cười nói: “Kích động không?”
Tuyết Phi Yến nhìn Tần Ninh, nước mắt không kìm được mà rơi xuống, thút thít nói: “Lúc này rồi mà tiên sinh còn đùa giỡn được sao?”
“Diệp Nam Hiên sư huynh biến mất, Diệp Bắc Phong sư huynh lo muốn chết, tứ đại gia tộc đang mang lòng làm loạn, Võ Môn cũng sắp loạn đến nơi rồi”.
“Tiên sinh quay về, vì sao không tìm đến chúng ta, làm chúng ta đợi đến phát lo!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh đưa hai ngón tay ra, nhìn Tuyết Phi Yến, cười nói: “Pháp thuật trực đao đã được truyền cho Giang Ngạo Tuyết, cả thánh vực Đại Võ này, cô ta là người thứ hai được học”.Nghe vậy, sắc mặt Tuyết Phi Yến thay đổi ngay lập tức.Pháp thuật trực đao.Không phải là thánh quyết ở thánh vực Đại Võ mà là do Cuồng Đế tự thân sáng tạo, dung hợp hơn trăm loại đao quyết rồi chỉnh hợp mà ra.Trước kia Cuồng Đế nói chỉ truyền thuật này cho cô ấy.“Diễn luyện đi!”Tuyết Phi Yến ném ra một thanh bình đao, nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói.“Không cần mất công như thế làm gì!”Tần Ninh mỉm cười: “Pháp thuật trực đao có tổng cộng một trăm lẻ tám thức, nếu diễn luyện từng cái sẽ rất mất thời gian, ta chỉ cần diễn luyện một chiêu thì ngươi sẽ biết ngay”.“Sao?”“Chiêu cuối cùng, thức thứ một trăm lẻ chín, Trực Đao Thần Trảm”.Tần Ninh nói xong, tay cầm bình đao vung ra.Trường đao lóe lên, ánh sáng lấp lánh, hoa cỏ xung quanh theo đao phong mà chuyển động, cũng không có gì khác thường.Nhưng khi đao rơi xuống, tiếng vỡ vụn lúc này vang lên.Hoa cỏ đất đá trong phạm vi trăm mét hoàn toàn hóa thành bột mịn, tung bay tán loạn.Tần Ninh cười nói: “Thức thứ một trăm lẻ chín, cũng là thức cuối cùng. Trước kia khi rời đi, ta nói khi gặp lại sẽ truyền cho ngươi thức này, Yến nhi à...”Lúc này, Tuyết Phi Yến run rẩy.“Ngươi...”“Ta...”Sắc mặt Tuyết Phi Yến lúc này biến đổi, đôi mắt ngấn nước, hốc mắt đỏ bừng.“Đệ tử ký danh Tuyết Phi Yến tham kiến tiên sinh!”Tuyết Phi Yến quỳ một chân xuống đất, cả người run rẩy.Tần Ninh cười nói: “Kích động không?”Tuyết Phi Yến nhìn Tần Ninh, nước mắt không kìm được mà rơi xuống, thút thít nói: “Lúc này rồi mà tiên sinh còn đùa giỡn được sao?”“Diệp Nam Hiên sư huynh biến mất, Diệp Bắc Phong sư huynh lo muốn chết, tứ đại gia tộc đang mang lòng làm loạn, Võ Môn cũng sắp loạn đến nơi rồi”.“Tiên sinh quay về, vì sao không tìm đến chúng ta, làm chúng ta đợi đến phát lo!”