“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5113: “Kích động không?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tuyết Phi Yến nói, vừa có ý phàn nàn, nhưng phần nhiều là không nén nổi niềm vui.Tần Ninh bật cười: “Ta không về là muốn xem xem, không có ta thì Võ Môn có tốt hay không, ai ngờ lại phiền thế này”.Tần Ninh nói xong, đỡ Tuyết Phi Yến dậy, cười nói: “Lúc trước gặp Giang Tĩnh, bảo Giang Tĩnh không truyền ra ngoài, hôm nay gặp ngươi, thấy nói cho ngươi biết thì vẫn tốt hơn”.“Tiên sinh... ngài... quá xấu...”Tuyết Phi Yến không khỏi nói.Tần Ninh bất lực: “Nói ta xấu mới là sai đấy”.Tuyết Phi Yến nhìn Tần Ninh, chuyển từ khóc thành cười.“Võ gia thật sự muốn động thủ sao?”“Chẳng phải ngươi đã biết rồi hay sao?”, Tần Ninh thản nhiên nói.Tuyết Phi Yến thở dài, nói tiếp: “Chúng ta chỉ phát hiện một ít Ma tộc trà trộn vào Võ Môn, liền tiến hành điều tra, phát hiện đám Ma tộc trà trộn vào hoàn toàn có liên quan đến Võ gia, Thần gia, nhưng đường chủ Võ Hi cùng Thần Hiên lại không buồn quan tâm”.“Trên thực tế, lúc Diệp Nam Hiên sư huynh còn ở đây thì đã thấy có điều khác lạ rồi, nhưng sư huynh không muốn gây chuyện trước khi tiên sinh về, nên chỉ mới nhắc nhở bọn họ”.“Nhưng bọn họ dường như không chịu tỉnh ra...”Tần Ninh mỉm cười: “Ta hiểu”.“Bây giờ cứ tổ chức Đại Võ Tài như bình thường đi, ta đến nói chuyện với sáu người bọn chúng một chút”.“Tiên sinh tình nguyện tới sườn núi Thần Võ...”, Tuyết Phi Yến đột nhiên nói: “Bọn chúng chắc chắn đã chuẩn bị gì đó tại sườn núi Thần Võ, chờ tiên sinh nhảy vào đấy!”“Như chúng mong muốn”.Tần Ninh chậm rãi nói: “Võ Sơn Lãnh, ta cho chúng một cơ hội, gặp trong cốc, ta cho chúng cơ hội thứ hai, lần này, sườn núi Thần Võ, ta cho chúng cơ hội thứ ba”.“Nếu không thành, ta sẽ chém chết chúng”.“Mà ở Đại Võ Tài, ngươi và Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân tọa trấn, cộng thêm Ôn Hiến Chi cùng Phệ Thiên Giảo, năm Thánh Tôn đỉnh phong cũng đủ để ổn định thế cục”.“Ta không muốn mọi thứ quá cứng nhắc, dù sao đám phản loạn này chưa chắc đã là ý của tất cả mọi người trong gia tộc”.Tuyết Phi Yến nghe vậy, nhịn không được mà nói: “Tiên sinh đã mềm lòng hơn...”Tần Ninh lắc đầu nói: “Cũng không phải là mềm lòng”.“Dù sao Võ Môn cũng là một tay ta tạo nên”.Tuyết Phi Yến nghe xong, thần sắc sững sờ.Đúng vậy.Võ Môn dù sao cũng là một tay tiên sinh sáng tạo ra, bây giờ nội loạn như vậy cũng là điều mà tiên sinh không muốn thấy nhất.
Tuyết Phi Yến nói, vừa có ý phàn nàn, nhưng phần nhiều là không nén nổi niềm vui.
Tần Ninh bật cười: “Ta không về là muốn xem xem, không có ta thì Võ Môn có tốt hay không, ai ngờ lại phiền thế này”.
Tần Ninh nói xong, đỡ Tuyết Phi Yến dậy, cười nói: “Lúc trước gặp Giang Tĩnh, bảo Giang Tĩnh không truyền ra ngoài, hôm nay gặp ngươi, thấy nói cho ngươi biết thì vẫn tốt hơn”.
“Tiên sinh... ngài... quá xấu...”
Tuyết Phi Yến không khỏi nói.
Tần Ninh bất lực: “Nói ta xấu mới là sai đấy”.
Tuyết Phi Yến nhìn Tần Ninh, chuyển từ khóc thành cười.
“Võ gia thật sự muốn động thủ sao?”
“Chẳng phải ngươi đã biết rồi hay sao?”, Tần Ninh thản nhiên nói.
Tuyết Phi Yến thở dài, nói tiếp: “Chúng ta chỉ phát hiện một ít Ma tộc trà trộn vào Võ Môn, liền tiến hành điều tra, phát hiện đám Ma tộc trà trộn vào hoàn toàn có liên quan đến Võ gia, Thần gia, nhưng đường chủ Võ Hi cùng Thần Hiên lại không buồn quan tâm”.
“Trên thực tế, lúc Diệp Nam Hiên sư huynh còn ở đây thì đã thấy có điều khác lạ rồi, nhưng sư huynh không muốn gây chuyện trước khi tiên sinh về, nên chỉ mới nhắc nhở bọn họ”.
“Nhưng bọn họ dường như không chịu tỉnh ra...”
Tần Ninh mỉm cười: “Ta hiểu”.
“Bây giờ cứ tổ chức Đại Võ Tài như bình thường đi, ta đến nói chuyện với sáu người bọn chúng một chút”.
“Tiên sinh tình nguyện tới sườn núi Thần Võ...”, Tuyết Phi Yến đột nhiên nói: “Bọn chúng chắc chắn đã chuẩn bị gì đó tại sườn núi Thần Võ, chờ tiên sinh nhảy vào đấy!”
“Như chúng mong muốn”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Võ Sơn Lãnh, ta cho chúng một cơ hội, gặp trong cốc, ta cho chúng cơ hội thứ hai, lần này, sườn núi Thần Võ, ta cho chúng cơ hội thứ ba”.
“Nếu không thành, ta sẽ chém chết chúng”.
“Mà ở Đại Võ Tài, ngươi và Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân tọa trấn, cộng thêm Ôn Hiến Chi cùng Phệ Thiên Giảo, năm Thánh Tôn đỉnh phong cũng đủ để ổn định thế cục”.
“Ta không muốn mọi thứ quá cứng nhắc, dù sao đám phản loạn này chưa chắc đã là ý của tất cả mọi người trong gia tộc”.
Tuyết Phi Yến nghe vậy, nhịn không được mà nói: “Tiên sinh đã mềm lòng hơn...”
Tần Ninh lắc đầu nói: “Cũng không phải là mềm lòng”.
“Dù sao Võ Môn cũng là một tay ta tạo nên”.
Tuyết Phi Yến nghe xong, thần sắc sững sờ.
Đúng vậy.
Võ Môn dù sao cũng là một tay tiên sinh sáng tạo ra, bây giờ nội loạn như vậy cũng là điều mà tiên sinh không muốn thấy nhất.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tuyết Phi Yến nói, vừa có ý phàn nàn, nhưng phần nhiều là không nén nổi niềm vui.Tần Ninh bật cười: “Ta không về là muốn xem xem, không có ta thì Võ Môn có tốt hay không, ai ngờ lại phiền thế này”.Tần Ninh nói xong, đỡ Tuyết Phi Yến dậy, cười nói: “Lúc trước gặp Giang Tĩnh, bảo Giang Tĩnh không truyền ra ngoài, hôm nay gặp ngươi, thấy nói cho ngươi biết thì vẫn tốt hơn”.“Tiên sinh... ngài... quá xấu...”Tuyết Phi Yến không khỏi nói.Tần Ninh bất lực: “Nói ta xấu mới là sai đấy”.Tuyết Phi Yến nhìn Tần Ninh, chuyển từ khóc thành cười.“Võ gia thật sự muốn động thủ sao?”“Chẳng phải ngươi đã biết rồi hay sao?”, Tần Ninh thản nhiên nói.Tuyết Phi Yến thở dài, nói tiếp: “Chúng ta chỉ phát hiện một ít Ma tộc trà trộn vào Võ Môn, liền tiến hành điều tra, phát hiện đám Ma tộc trà trộn vào hoàn toàn có liên quan đến Võ gia, Thần gia, nhưng đường chủ Võ Hi cùng Thần Hiên lại không buồn quan tâm”.“Trên thực tế, lúc Diệp Nam Hiên sư huynh còn ở đây thì đã thấy có điều khác lạ rồi, nhưng sư huynh không muốn gây chuyện trước khi tiên sinh về, nên chỉ mới nhắc nhở bọn họ”.“Nhưng bọn họ dường như không chịu tỉnh ra...”Tần Ninh mỉm cười: “Ta hiểu”.“Bây giờ cứ tổ chức Đại Võ Tài như bình thường đi, ta đến nói chuyện với sáu người bọn chúng một chút”.“Tiên sinh tình nguyện tới sườn núi Thần Võ...”, Tuyết Phi Yến đột nhiên nói: “Bọn chúng chắc chắn đã chuẩn bị gì đó tại sườn núi Thần Võ, chờ tiên sinh nhảy vào đấy!”“Như chúng mong muốn”.Tần Ninh chậm rãi nói: “Võ Sơn Lãnh, ta cho chúng một cơ hội, gặp trong cốc, ta cho chúng cơ hội thứ hai, lần này, sườn núi Thần Võ, ta cho chúng cơ hội thứ ba”.“Nếu không thành, ta sẽ chém chết chúng”.“Mà ở Đại Võ Tài, ngươi và Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân tọa trấn, cộng thêm Ôn Hiến Chi cùng Phệ Thiên Giảo, năm Thánh Tôn đỉnh phong cũng đủ để ổn định thế cục”.“Ta không muốn mọi thứ quá cứng nhắc, dù sao đám phản loạn này chưa chắc đã là ý của tất cả mọi người trong gia tộc”.Tuyết Phi Yến nghe vậy, nhịn không được mà nói: “Tiên sinh đã mềm lòng hơn...”Tần Ninh lắc đầu nói: “Cũng không phải là mềm lòng”.“Dù sao Võ Môn cũng là một tay ta tạo nên”.Tuyết Phi Yến nghe xong, thần sắc sững sờ.Đúng vậy.Võ Môn dù sao cũng là một tay tiên sinh sáng tạo ra, bây giờ nội loạn như vậy cũng là điều mà tiên sinh không muốn thấy nhất.