“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5115: “Vừa đi vừa nói thôi”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh cười nói: “Ta cũng vì nghĩ như thế nên mới đi mà”.“Ta muốn biết cục diện chém giết này rốt cuộc là gì”.“Sau những lần trải nghiệm, ta mới biết lòng người khó dò, người mà ta cho rằng không bao giờ phản bội mình lại luôn phản bội ta, ta cũng đã rộng lượng, nhưng thật sự rất muốn biết vì sao chúng lại muốn làm phản...”“Ban đầu, khi sáng lập Võ Môn, ta cho chúng quyền tự do rất lớn, cũng cho chúng đột phá khỏi ràng buộc bản thân, có cơ hội đi đến Thánh Đế”.“Nhưng chúng vẫn luôn không vừa lòng, lí do là vì sao vậy?”Hai người nói chuyện, đi tới sườn núi Thần Võ.Sườn núi Thần Võ ở trong một mảnh địa vực bị phong cấm của Võ Môn.Đây là cấm địa, trừ môn chủ và cửu đại đường chủ ra không thì được phép vào.Đây là nơi chứa toàn bộ bí mật của Võ Môn.Từ vách núi đi xuống chính là vực sâu, dưới đáy vực sâu chính là sườn núi Thần Võ.Lúc này, Tần Ninh và Tuyết Phi Yến đứng ở bên bờ vách núi.“Đến đây thôi!”Tần Ninh cười nói: “Ngươi không cần tiễn nữa”.“Ngày tổ chức Đại Võ Tài sẽ là lúc chúng động thủ, ngoài tứ đại gia tộc ra thì Khúc gia với Giang gia chưa rõ tốt xấu, nhưng thế lực các châu cũng không tốt lành gì”.Tần Ninh dặn dò: “Nhớ kỹ, cẩn thận bốn gia tộc, cẩn thận đám thế lực khác, cẩn thận... Ma tộc”.“Giải quyết xong đám người này, ta sẽ xuất hiện”.Tuyết Phi Yến nghe xong, trịnh trọng gật đầu.Tần Ninh sải bước ra, rơi xuống dưới sườn núi Thần Võ, biến mất không thấy gì nữa.Mà giờ khắc này, Tuyết Phi Yến nắm chặt hai tay, kích động quay đi, thân ảnh biến mất.Cần nhanh chóng nói việc này cho Diệp Bắc Phong cùng Liễu Vạn Quân.Diệp Nam Hiên không có mặt, những năm này Võ Môn loạn trong giặc ngoài, Diệp Bắc Phong là người cai quản, lo lắng vô cùng.Nhưng Cuồng Đế trở về, Diệp Bắc Phong sẽ không cần quá lo nữa.Hơn trăm đệ tử không dám hó hé gì về mọi chuyện xảy ra ở trong sơn cốc.Mà chuyện Thần Vũ cùng Đường Dục mất mạng, Võ Môn đã đưa ra kết luận rằng hai người này bị gian tế Ma tộc giết chết, lập tức khiến lòng người bàng hoàng, nhưng Võ Môn đã tuyên bố chém chết gian tế, mọi người có thể yên tâm.Mọi chuyện bắt đầu nhanh mà kết thúc cũng nhanh.Giống như đang ẩn giấu chuyện gì, nhưng không một ai dám kể loạn ra ngoài.Trong một tòa lầu các ở Võ Môn.

Tần Ninh cười nói: “Ta cũng vì nghĩ như thế nên mới đi mà”.

“Ta muốn biết cục diện chém giết này rốt cuộc là gì”.

“Sau những lần trải nghiệm, ta mới biết lòng người khó dò, người mà ta cho rằng không bao giờ phản bội mình lại luôn phản bội ta, ta cũng đã rộng lượng, nhưng thật sự rất muốn biết vì sao chúng lại muốn làm phản...”

“Ban đầu, khi sáng lập Võ Môn, ta cho chúng quyền tự do rất lớn, cũng cho chúng đột phá khỏi ràng buộc bản thân, có cơ hội đi đến Thánh Đế”.

“Nhưng chúng vẫn luôn không vừa lòng, lí do là vì sao vậy?”

Hai người nói chuyện, đi tới sườn núi Thần Võ.

Sườn núi Thần Võ ở trong một mảnh địa vực bị phong cấm của Võ Môn.

Đây là cấm địa, trừ môn chủ và cửu đại đường chủ ra không thì được phép vào.

Đây là nơi chứa toàn bộ bí mật của Võ Môn.

Từ vách núi đi xuống chính là vực sâu, dưới đáy vực sâu chính là sườn núi Thần Võ.

Lúc này, Tần Ninh và Tuyết Phi Yến đứng ở bên bờ vách núi.

“Đến đây thôi!”

Tần Ninh cười nói: “Ngươi không cần tiễn nữa”.

“Ngày tổ chức Đại Võ Tài sẽ là lúc chúng động thủ, ngoài tứ đại gia tộc ra thì Khúc gia với Giang gia chưa rõ tốt xấu, nhưng thế lực các châu cũng không tốt lành gì”.

Tần Ninh dặn dò: “Nhớ kỹ, cẩn thận bốn gia tộc, cẩn thận đám thế lực khác, cẩn thận... Ma tộc”.

“Giải quyết xong đám người này, ta sẽ xuất hiện”.

Tuyết Phi Yến nghe xong, trịnh trọng gật đầu.

Tần Ninh sải bước ra, rơi xuống dưới sườn núi Thần Võ, biến mất không thấy gì nữa.

Mà giờ khắc này, Tuyết Phi Yến nắm chặt hai tay, kích động quay đi, thân ảnh biến mất.

Cần nhanh chóng nói việc này cho Diệp Bắc Phong cùng Liễu Vạn Quân.

Diệp Nam Hiên không có mặt, những năm này Võ Môn loạn trong giặc ngoài, Diệp Bắc Phong là người cai quản, lo lắng vô cùng.

Nhưng Cuồng Đế trở về, Diệp Bắc Phong sẽ không cần quá lo nữa.

Hơn trăm đệ tử không dám hó hé gì về mọi chuyện xảy ra ở trong sơn cốc.

Mà chuyện Thần Vũ cùng Đường Dục mất mạng, Võ Môn đã đưa ra kết luận rằng hai người này bị gian tế Ma tộc giết chết, lập tức khiến lòng người bàng hoàng, nhưng Võ Môn đã tuyên bố chém chết gian tế, mọi người có thể yên tâm.

Mọi chuyện bắt đầu nhanh mà kết thúc cũng nhanh.

Giống như đang ẩn giấu chuyện gì, nhưng không một ai dám kể loạn ra ngoài.

Trong một tòa lầu các ở Võ Môn.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh cười nói: “Ta cũng vì nghĩ như thế nên mới đi mà”.“Ta muốn biết cục diện chém giết này rốt cuộc là gì”.“Sau những lần trải nghiệm, ta mới biết lòng người khó dò, người mà ta cho rằng không bao giờ phản bội mình lại luôn phản bội ta, ta cũng đã rộng lượng, nhưng thật sự rất muốn biết vì sao chúng lại muốn làm phản...”“Ban đầu, khi sáng lập Võ Môn, ta cho chúng quyền tự do rất lớn, cũng cho chúng đột phá khỏi ràng buộc bản thân, có cơ hội đi đến Thánh Đế”.“Nhưng chúng vẫn luôn không vừa lòng, lí do là vì sao vậy?”Hai người nói chuyện, đi tới sườn núi Thần Võ.Sườn núi Thần Võ ở trong một mảnh địa vực bị phong cấm của Võ Môn.Đây là cấm địa, trừ môn chủ và cửu đại đường chủ ra không thì được phép vào.Đây là nơi chứa toàn bộ bí mật của Võ Môn.Từ vách núi đi xuống chính là vực sâu, dưới đáy vực sâu chính là sườn núi Thần Võ.Lúc này, Tần Ninh và Tuyết Phi Yến đứng ở bên bờ vách núi.“Đến đây thôi!”Tần Ninh cười nói: “Ngươi không cần tiễn nữa”.“Ngày tổ chức Đại Võ Tài sẽ là lúc chúng động thủ, ngoài tứ đại gia tộc ra thì Khúc gia với Giang gia chưa rõ tốt xấu, nhưng thế lực các châu cũng không tốt lành gì”.Tần Ninh dặn dò: “Nhớ kỹ, cẩn thận bốn gia tộc, cẩn thận đám thế lực khác, cẩn thận... Ma tộc”.“Giải quyết xong đám người này, ta sẽ xuất hiện”.Tuyết Phi Yến nghe xong, trịnh trọng gật đầu.Tần Ninh sải bước ra, rơi xuống dưới sườn núi Thần Võ, biến mất không thấy gì nữa.Mà giờ khắc này, Tuyết Phi Yến nắm chặt hai tay, kích động quay đi, thân ảnh biến mất.Cần nhanh chóng nói việc này cho Diệp Bắc Phong cùng Liễu Vạn Quân.Diệp Nam Hiên không có mặt, những năm này Võ Môn loạn trong giặc ngoài, Diệp Bắc Phong là người cai quản, lo lắng vô cùng.Nhưng Cuồng Đế trở về, Diệp Bắc Phong sẽ không cần quá lo nữa.Hơn trăm đệ tử không dám hó hé gì về mọi chuyện xảy ra ở trong sơn cốc.Mà chuyện Thần Vũ cùng Đường Dục mất mạng, Võ Môn đã đưa ra kết luận rằng hai người này bị gian tế Ma tộc giết chết, lập tức khiến lòng người bàng hoàng, nhưng Võ Môn đã tuyên bố chém chết gian tế, mọi người có thể yên tâm.Mọi chuyện bắt đầu nhanh mà kết thúc cũng nhanh.Giống như đang ẩn giấu chuyện gì, nhưng không một ai dám kể loạn ra ngoài.Trong một tòa lầu các ở Võ Môn.

Chương 5115: “Vừa đi vừa nói thôi”.