“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5127: "Nực cười!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh lại không hề e ngại: "Muốn giết ta thì cứ đến giết ta đi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?"Nghe thấy lời này, sắc mặt của Dạ Dục càng thêm lạnh lùng."Xem ra, ngươi muốn Võ Môn đồng quy vu tận cùng ngươi ư?"Sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo, cũng không nói nhiều."Ba vị".Võ Hi lại tiếp tục: "Ở đây là chuyện của chúng ta, chuyện của các ngươi là ở bên ngoài, thực lực của ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến không hề yếu hơn chúng ta, ba người các ngươi cần bám lấy bọn họ, sau đó bốn tộc chúng ta mới có thể tiêu diệt Võ Môn, nhà họ Đường và nhà họ Giang được"."Nếu không, ba vị Thánh Tôn đỉnh cao không bị khống chế, kế hoạch lần này có thể sẽ thất bại trong gang tấc, ta nghĩ đây cũng không phải là điều mà nhân vật lớn đứng phía sau các ngươi muốn nhìn thấy nhỉ?"Ông ta vừa dứt lời, sắc mặt ba vị cường giả Dạ Ma đều âm trầm."Nếu đã như vậy, cần phải giữ lại mạng cho hắn!"Dạ Dục nói: "Đại nhân nhà ta muốn đích thân hỏi thăm"."Hiểu rồi".Ba bóng người liền biến mất.Tần Ninh thì vẫn ngồi ngay ngắn ở trên ghế, vẻ mặt bình tĩnh."Chuyện đã tới nước này thì không còn gì để nói nữa, cho dù là Tần Ninh hay Cuồng Đế, dừng ở đây được rồi", Võ Hi nhìn về phía Tần Ninh, mở miệng nói: "Tần Ninh, tính mạng của ngươi đến đây là kết thúc".Giờ phút này, hai người Giang Vũ và Khúc Linh Nhân bị nhốt, Tần Ninh cũng bị cầm tù.Chỉ bằng cảnh giới Thánh Hoàng của hắn, sẽ không thể nào thoát ra được.Mà ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến sẽ bị ba người Dạ Dục cuốn lấy, không một Thánh Tôn đỉnh cao nào có thể nhúng tay."Kết thúc ư?"Tần Ninh nhìn Võ Hi một chút, chậm rãi nói: "Tất cả chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi".Nói xong, Tần Ninh liền đứng dậy.Sắc mặt bốn vị lão tổ biến đổi.Tần Ninh nắm bàn tay lại.Từng luồng thánh lực tập trung trong tay hắn, sau đó ngưng tụ thành ấn."Các ngươi đã quên sườn núi Thần Võ là do ai chế tạo ra, là do ai thành lập đúng không?", Tần Ninh chậm rãi nói: "Muốn nhốt ta ở chỗ này, các ngươi làm được sao?"Rắc rắc rắc...Tần Ninh vừa nói xong, chỉ thấy lồng giam bao vây xung quanh hắn vỡ vụn ra từng khúc.Sau đó hắn liền bước ra."Giang Vũ!"
Tần Ninh lại không hề e ngại: "Muốn giết ta thì cứ đến giết ta đi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?"
Nghe thấy lời này, sắc mặt của Dạ Dục càng thêm lạnh lùng.
"Xem ra, ngươi muốn Võ Môn đồng quy vu tận cùng ngươi ư?"
Sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo, cũng không nói nhiều.
"Ba vị".
Võ Hi lại tiếp tục: "Ở đây là chuyện của chúng ta, chuyện của các ngươi là ở bên ngoài, thực lực của ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến không hề yếu hơn chúng ta, ba người các ngươi cần bám lấy bọn họ, sau đó bốn tộc chúng ta mới có thể tiêu diệt Võ Môn, nhà họ Đường và nhà họ Giang được".
"Nếu không, ba vị Thánh Tôn đỉnh cao không bị khống chế, kế hoạch lần này có thể sẽ thất bại trong gang tấc, ta nghĩ đây cũng không phải là điều mà nhân vật lớn đứng phía sau các ngươi muốn nhìn thấy nhỉ?"
Ông ta vừa dứt lời, sắc mặt ba vị cường giả Dạ Ma đều âm trầm.
"Nếu đã như vậy, cần phải giữ lại mạng cho hắn!"
Dạ Dục nói: "Đại nhân nhà ta muốn đích thân hỏi thăm".
"Hiểu rồi".
Ba bóng người liền biến mất.
Tần Ninh thì vẫn ngồi ngay ngắn ở trên ghế, vẻ mặt bình tĩnh.
"Chuyện đã tới nước này thì không còn gì để nói nữa, cho dù là Tần Ninh hay Cuồng Đế, dừng ở đây được rồi", Võ Hi nhìn về phía Tần Ninh, mở miệng nói: "Tần Ninh, tính mạng của ngươi đến đây là kết thúc".
Giờ phút này, hai người Giang Vũ và Khúc Linh Nhân bị nhốt, Tần Ninh cũng bị cầm tù.
Chỉ bằng cảnh giới Thánh Hoàng của hắn, sẽ không thể nào thoát ra được.
Mà ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến sẽ bị ba người Dạ Dục cuốn lấy, không một Thánh Tôn đỉnh cao nào có thể nhúng tay.
"Kết thúc ư?"
Tần Ninh nhìn Võ Hi một chút, chậm rãi nói: "Tất cả chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi".
Nói xong, Tần Ninh liền đứng dậy.
Sắc mặt bốn vị lão tổ biến đổi.
Tần Ninh nắm bàn tay lại.
Từng luồng thánh lực tập trung trong tay hắn, sau đó ngưng tụ thành ấn.
"Các ngươi đã quên sườn núi Thần Võ là do ai chế tạo ra, là do ai thành lập đúng không?", Tần Ninh chậm rãi nói: "Muốn nhốt ta ở chỗ này, các ngươi làm được sao?"
Rắc rắc rắc...
Tần Ninh vừa nói xong, chỉ thấy lồng giam bao vây xung quanh hắn vỡ vụn ra từng khúc.
Sau đó hắn liền bước ra.
"Giang Vũ!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh lại không hề e ngại: "Muốn giết ta thì cứ đến giết ta đi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?"Nghe thấy lời này, sắc mặt của Dạ Dục càng thêm lạnh lùng."Xem ra, ngươi muốn Võ Môn đồng quy vu tận cùng ngươi ư?"Sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo, cũng không nói nhiều."Ba vị".Võ Hi lại tiếp tục: "Ở đây là chuyện của chúng ta, chuyện của các ngươi là ở bên ngoài, thực lực của ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến không hề yếu hơn chúng ta, ba người các ngươi cần bám lấy bọn họ, sau đó bốn tộc chúng ta mới có thể tiêu diệt Võ Môn, nhà họ Đường và nhà họ Giang được"."Nếu không, ba vị Thánh Tôn đỉnh cao không bị khống chế, kế hoạch lần này có thể sẽ thất bại trong gang tấc, ta nghĩ đây cũng không phải là điều mà nhân vật lớn đứng phía sau các ngươi muốn nhìn thấy nhỉ?"Ông ta vừa dứt lời, sắc mặt ba vị cường giả Dạ Ma đều âm trầm."Nếu đã như vậy, cần phải giữ lại mạng cho hắn!"Dạ Dục nói: "Đại nhân nhà ta muốn đích thân hỏi thăm"."Hiểu rồi".Ba bóng người liền biến mất.Tần Ninh thì vẫn ngồi ngay ngắn ở trên ghế, vẻ mặt bình tĩnh."Chuyện đã tới nước này thì không còn gì để nói nữa, cho dù là Tần Ninh hay Cuồng Đế, dừng ở đây được rồi", Võ Hi nhìn về phía Tần Ninh, mở miệng nói: "Tần Ninh, tính mạng của ngươi đến đây là kết thúc".Giờ phút này, hai người Giang Vũ và Khúc Linh Nhân bị nhốt, Tần Ninh cũng bị cầm tù.Chỉ bằng cảnh giới Thánh Hoàng của hắn, sẽ không thể nào thoát ra được.Mà ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến sẽ bị ba người Dạ Dục cuốn lấy, không một Thánh Tôn đỉnh cao nào có thể nhúng tay."Kết thúc ư?"Tần Ninh nhìn Võ Hi một chút, chậm rãi nói: "Tất cả chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi".Nói xong, Tần Ninh liền đứng dậy.Sắc mặt bốn vị lão tổ biến đổi.Tần Ninh nắm bàn tay lại.Từng luồng thánh lực tập trung trong tay hắn, sau đó ngưng tụ thành ấn."Các ngươi đã quên sườn núi Thần Võ là do ai chế tạo ra, là do ai thành lập đúng không?", Tần Ninh chậm rãi nói: "Muốn nhốt ta ở chỗ này, các ngươi làm được sao?"Rắc rắc rắc...Tần Ninh vừa nói xong, chỉ thấy lồng giam bao vây xung quanh hắn vỡ vụn ra từng khúc.Sau đó hắn liền bước ra."Giang Vũ!"