“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5126: "Nói nhảm!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đã đến một bước này rồi mà bốn vị vẫn sợ ném chuột vỡ bình, không khỏi làm cho chúng ta coi thường nhỉ?"Mà ngay vào giờ phút này, một giọng nói quanh quẩn giữa khe núi.Chỉ thấy có ba người lần lượt đi ra từ chỗ lối vào.Khi ba người chậm rãi đi ra, dường như ánh sáng bốn phía cũng u ám hơn mấy phần.Bốn người Võ Hi, Thần Hi, Phụng Thiên Tồn, Đường Trung Hoài lại nhìn về phía ba người kia, nhíu mày lại."Dạ Dục, ở nơi này không có liên quan gì đến ngươi cả, nhiệm vụ của ngươi là ba người bên ngoài kia".Võ Hi trầm giọng nói."Đương nhiên chúng ta sẽ đối phó với ba người bên ngoài, thế nhưng bây giờ chúng ta cũng không muốn buông tha cho người này".Ba người kia tới gần, nhìn kỹ lại sẽ thấy bọn họ đều mặc đồ đen, làn da tái nhợt giống như sáp ong, không có chút máu nào.Tần Ninh híp mắt, chậm rãi nói: "Dạ Ma sao?"Dạ Dục khẽ mỉm cười: "Không sai".Võ Hi lạnh lùng nói: "Chuyện ở đây, bốn người chúng ta có thể tự ứng phó"."Thật sao?"Dạ Dục lại cười: "Ta thấy bốn người các ngươi rất e ngại hắn"."Nực cười!"Thần Hi lão tổ khẽ nói: "Vì sao bốn người chúng ta lại phải e ngại một Thánh Hoàng nho nhỏ?"Thần Hi vừa nói xong liền nắm bàn tay lại, đạp chân lên cột đá dưới người.Chỉ trong khoảnh khắc, một luồng ánh sáng lấp lóe bắn thẳng đến vị trí của Tần Ninh.Mà cột đá dưới chân ba người Võ Hi, Phụng Thiên Tồn, Đường Trung Hoài cũng lấp lóe ánh sáng, tỏa ra từng tia sáng tụ tập đến chỗ Tần Ninh trong nháy mắt.Ngay lập tức xung quanh cơ thể Tần Ninh xuất hiện một lồng giam vuông vức bao trọn hắn ở trong đó.Đường Trung Hoài cười ha hả: "Ba vị quá lo lắng rồi, bây giờ vẫn nên tập trung đi làm chuyện của các ngươi đi".Nhưng sắc mặt của ba người Dạ Dục lại rất lạnh lùng."Các ngươi muốn giết thân xác chuyển thế của Cuồng Võ Thiên Đế, chúng ta lại muốn lấy được thân xác ở kiếp trước của hắn".

"Đã đến một bước này rồi mà bốn vị vẫn sợ ném chuột vỡ bình, không khỏi làm cho chúng ta coi thường nhỉ?"

Mà ngay vào giờ phút này, một giọng nói quanh quẩn giữa khe núi.

Chỉ thấy có ba người lần lượt đi ra từ chỗ lối vào.

Khi ba người chậm rãi đi ra, dường như ánh sáng bốn phía cũng u ám hơn mấy phần.

Bốn người Võ Hi, Thần Hi, Phụng Thiên Tồn, Đường Trung Hoài lại nhìn về phía ba người kia, nhíu mày lại.

"Dạ Dục, ở nơi này không có liên quan gì đến ngươi cả, nhiệm vụ của ngươi là ba người bên ngoài kia".

Võ Hi trầm giọng nói.

"Đương nhiên chúng ta sẽ đối phó với ba người bên ngoài, thế nhưng bây giờ chúng ta cũng không muốn buông tha cho người này".

Ba người kia tới gần, nhìn kỹ lại sẽ thấy bọn họ đều mặc đồ đen, làn da tái nhợt giống như sáp ong, không có chút máu nào.

Tần Ninh híp mắt, chậm rãi nói: "Dạ Ma sao?"

Dạ Dục khẽ mỉm cười: "Không sai".

Võ Hi lạnh lùng nói: "Chuyện ở đây, bốn người chúng ta có thể tự ứng phó".

"Thật sao?"

Dạ Dục lại cười: "Ta thấy bốn người các ngươi rất e ngại hắn".

"Nực cười!"

Thần Hi lão tổ khẽ nói: "Vì sao bốn người chúng ta lại phải e ngại một Thánh Hoàng nho nhỏ?"

Thần Hi vừa nói xong liền nắm bàn tay lại, đạp chân lên cột đá dưới người.

Chỉ trong khoảnh khắc, một luồng ánh sáng lấp lóe bắn thẳng đến vị trí của Tần Ninh.

Mà cột đá dưới chân ba người Võ Hi, Phụng Thiên Tồn, Đường Trung Hoài cũng lấp lóe ánh sáng, tỏa ra từng tia sáng tụ tập đến chỗ Tần Ninh trong nháy mắt.

Ngay lập tức xung quanh cơ thể Tần Ninh xuất hiện một lồng giam vuông vức bao trọn hắn ở trong đó.

Đường Trung Hoài cười ha hả: "Ba vị quá lo lắng rồi, bây giờ vẫn nên tập trung đi làm chuyện của các ngươi đi".

Nhưng sắc mặt của ba người Dạ Dục lại rất lạnh lùng.

"Các ngươi muốn giết thân xác chuyển thế của Cuồng Võ Thiên Đế, chúng ta lại muốn lấy được thân xác ở kiếp trước của hắn".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đã đến một bước này rồi mà bốn vị vẫn sợ ném chuột vỡ bình, không khỏi làm cho chúng ta coi thường nhỉ?"Mà ngay vào giờ phút này, một giọng nói quanh quẩn giữa khe núi.Chỉ thấy có ba người lần lượt đi ra từ chỗ lối vào.Khi ba người chậm rãi đi ra, dường như ánh sáng bốn phía cũng u ám hơn mấy phần.Bốn người Võ Hi, Thần Hi, Phụng Thiên Tồn, Đường Trung Hoài lại nhìn về phía ba người kia, nhíu mày lại."Dạ Dục, ở nơi này không có liên quan gì đến ngươi cả, nhiệm vụ của ngươi là ba người bên ngoài kia".Võ Hi trầm giọng nói."Đương nhiên chúng ta sẽ đối phó với ba người bên ngoài, thế nhưng bây giờ chúng ta cũng không muốn buông tha cho người này".Ba người kia tới gần, nhìn kỹ lại sẽ thấy bọn họ đều mặc đồ đen, làn da tái nhợt giống như sáp ong, không có chút máu nào.Tần Ninh híp mắt, chậm rãi nói: "Dạ Ma sao?"Dạ Dục khẽ mỉm cười: "Không sai".Võ Hi lạnh lùng nói: "Chuyện ở đây, bốn người chúng ta có thể tự ứng phó"."Thật sao?"Dạ Dục lại cười: "Ta thấy bốn người các ngươi rất e ngại hắn"."Nực cười!"Thần Hi lão tổ khẽ nói: "Vì sao bốn người chúng ta lại phải e ngại một Thánh Hoàng nho nhỏ?"Thần Hi vừa nói xong liền nắm bàn tay lại, đạp chân lên cột đá dưới người.Chỉ trong khoảnh khắc, một luồng ánh sáng lấp lóe bắn thẳng đến vị trí của Tần Ninh.Mà cột đá dưới chân ba người Võ Hi, Phụng Thiên Tồn, Đường Trung Hoài cũng lấp lóe ánh sáng, tỏa ra từng tia sáng tụ tập đến chỗ Tần Ninh trong nháy mắt.Ngay lập tức xung quanh cơ thể Tần Ninh xuất hiện một lồng giam vuông vức bao trọn hắn ở trong đó.Đường Trung Hoài cười ha hả: "Ba vị quá lo lắng rồi, bây giờ vẫn nên tập trung đi làm chuyện của các ngươi đi".Nhưng sắc mặt của ba người Dạ Dục lại rất lạnh lùng."Các ngươi muốn giết thân xác chuyển thế của Cuồng Võ Thiên Đế, chúng ta lại muốn lấy được thân xác ở kiếp trước của hắn".

Chương 5126: "Nói nhảm!"