“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5132: "Ta vẫn chưa thua!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ trong khoảnh khắc, bên trong võ trường, đao khí và văn ấn màu đen đầy trời kia va chạm vào nhau.Khi đao khí của hai người dung hợp, một luồng khí sát phạt phóng ra.Rầm rầm rầm...Ngay lập tức mặt đất trong võ trường rung lắc, thánh lực mênh mông bộc phát ra.Cả hai người đều bị khí tức mênh mông bao phủ, biến mất không thấy gì nữa.Sắc mặt ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến vẫn rất lạnh nhạt, ngồi ngay ngắn trên sân quan sát, cũng không động đậy.Mà sắc mặt của các thái thượng nhà họ Võ như Võ Sơn Minh, Võ Sơn Khuynh, Võ Sơn Lãnh cùng các trưởng lão đều hơi biến đổi.Bốn hộ pháp đứng vững xung quanh, vung tay lên, đám bụi bặm đều tan đi.Lúc này, một bóng người thở hồng hộc cầm bình đao trong tay đứng ở trên lôi đài.Thế nhưng một người khác lại ngã xuống lôi đài, sắc mặt trắng bệch, trên ngực có một vết đao xuyên từ dưới hàm đến bên hông, gần như chém cơ thể kia thành hai.Xung quanh đều xôn xao.Giang Ngạo Tuyết, thắng.Sau khi Võ Bình Tiêu thi triển ra vằn đen quỷ dị kia, Giang Ngạo Tuyết vẫn dùng một đao phá vạn pháp để thắng.Quả thực là không thể tưởng tượng nổi.Giang Ngạo Tuyết lạnh lùng nhìn về phía Võ Bình Tiêu."Ta..."Võ Bình Tiêu há miệng, phun ra một ngụm máu tươi."Bình Tiêu!"Bóng người tộc trưởng Võ Côn lóe lên, xuất hiện trên lôi đài, sắc mặt hoảng sợ."Con ta..."Võ Côn vô cùng hoảng sợ ôm Võ Bình Tiêu."Ngươi..."Ông ta giận dữ đưa tay chỉ vào Giang Ngạo Tuyết.Một đao kia, tuy không lấy mạng của Võ Bình Tiêu, thế nhưng Võ Bình Tiêu gần như là... không có khả năng sống sót."Ta muốn giết ngươi, giết ngươi".Võ Côn vô cùng giận dữ, ông ta sải bước ra, vỗ một chưởng về hướng Giang Ngạo Tuyết.

Chỉ trong khoảnh khắc, bên trong võ trường, đao khí và văn ấn màu đen đầy trời kia va chạm vào nhau.

Khi đao khí của hai người dung hợp, một luồng khí sát phạt phóng ra.

Rầm rầm rầm...

Ngay lập tức mặt đất trong võ trường rung lắc, thánh lực mênh mông bộc phát ra.

Cả hai người đều bị khí tức mênh mông bao phủ, biến mất không thấy gì nữa.

Sắc mặt ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến vẫn rất lạnh nhạt, ngồi ngay ngắn trên sân quan sát, cũng không động đậy.

Mà sắc mặt của các thái thượng nhà họ Võ như Võ Sơn Minh, Võ Sơn Khuynh, Võ Sơn Lãnh cùng các trưởng lão đều hơi biến đổi.

Bốn hộ pháp đứng vững xung quanh, vung tay lên, đám bụi bặm đều tan đi.

Lúc này, một bóng người thở hồng hộc cầm bình đao trong tay đứng ở trên lôi đài.

Thế nhưng một người khác lại ngã xuống lôi đài, sắc mặt trắng bệch, trên ngực có một vết đao xuyên từ dưới hàm đến bên hông, gần như chém cơ thể kia thành hai.

Xung quanh đều xôn xao.

Giang Ngạo Tuyết, thắng.

Sau khi Võ Bình Tiêu thi triển ra vằn đen quỷ dị kia, Giang Ngạo Tuyết vẫn dùng một đao phá vạn pháp để thắng.

Quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Giang Ngạo Tuyết lạnh lùng nhìn về phía Võ Bình Tiêu.

"Ta..."

Võ Bình Tiêu há miệng, phun ra một ngụm máu tươi.

"Bình Tiêu!"

Bóng người tộc trưởng Võ Côn lóe lên, xuất hiện trên lôi đài, sắc mặt hoảng sợ.

"Con ta..."

Võ Côn vô cùng hoảng sợ ôm Võ Bình Tiêu.

"Ngươi..."

Ông ta giận dữ đưa tay chỉ vào Giang Ngạo Tuyết.

Một đao kia, tuy không lấy mạng của Võ Bình Tiêu, thế nhưng Võ Bình Tiêu gần như là... không có khả năng sống sót.

"Ta muốn giết ngươi, giết ngươi".

Võ Côn vô cùng giận dữ, ông ta sải bước ra, vỗ một chưởng về hướng Giang Ngạo Tuyết.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ trong khoảnh khắc, bên trong võ trường, đao khí và văn ấn màu đen đầy trời kia va chạm vào nhau.Khi đao khí của hai người dung hợp, một luồng khí sát phạt phóng ra.Rầm rầm rầm...Ngay lập tức mặt đất trong võ trường rung lắc, thánh lực mênh mông bộc phát ra.Cả hai người đều bị khí tức mênh mông bao phủ, biến mất không thấy gì nữa.Sắc mặt ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến vẫn rất lạnh nhạt, ngồi ngay ngắn trên sân quan sát, cũng không động đậy.Mà sắc mặt của các thái thượng nhà họ Võ như Võ Sơn Minh, Võ Sơn Khuynh, Võ Sơn Lãnh cùng các trưởng lão đều hơi biến đổi.Bốn hộ pháp đứng vững xung quanh, vung tay lên, đám bụi bặm đều tan đi.Lúc này, một bóng người thở hồng hộc cầm bình đao trong tay đứng ở trên lôi đài.Thế nhưng một người khác lại ngã xuống lôi đài, sắc mặt trắng bệch, trên ngực có một vết đao xuyên từ dưới hàm đến bên hông, gần như chém cơ thể kia thành hai.Xung quanh đều xôn xao.Giang Ngạo Tuyết, thắng.Sau khi Võ Bình Tiêu thi triển ra vằn đen quỷ dị kia, Giang Ngạo Tuyết vẫn dùng một đao phá vạn pháp để thắng.Quả thực là không thể tưởng tượng nổi.Giang Ngạo Tuyết lạnh lùng nhìn về phía Võ Bình Tiêu."Ta..."Võ Bình Tiêu há miệng, phun ra một ngụm máu tươi."Bình Tiêu!"Bóng người tộc trưởng Võ Côn lóe lên, xuất hiện trên lôi đài, sắc mặt hoảng sợ."Con ta..."Võ Côn vô cùng hoảng sợ ôm Võ Bình Tiêu."Ngươi..."Ông ta giận dữ đưa tay chỉ vào Giang Ngạo Tuyết.Một đao kia, tuy không lấy mạng của Võ Bình Tiêu, thế nhưng Võ Bình Tiêu gần như là... không có khả năng sống sót."Ta muốn giết ngươi, giết ngươi".Võ Côn vô cùng giận dữ, ông ta sải bước ra, vỗ một chưởng về hướng Giang Ngạo Tuyết.

Chương 5132: "Ta vẫn chưa thua!"