“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5134: "Hôm nay, đều đáng chết!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tất cả mọi người nhìn về phía Võ Côn."Đệ tử nhà họ Võ ở đâu!""Dạ!"Ngay tức khắc, bốn phía võ trường vang lên tiếng hò hét dời núi lấp biển."Hôm nay, nhà họ Võ ta rời khỏi Võ Môn, hủy diệt Võ Môn, từ nay về sau thánh vực Đại Võ không còn Võ Môn, chỉ có nhà họ Võ!"Võ Côn quát khàn cả giọng."Không còn Võ Môn"."Chỉ có nhà họ Võ".Khí thế của võ giả con cháu nhà họ Võ thật kinh người."Nhà họ Thần tán thành!""Nhà họ Phụng tán thành!""Nhà họ Đường tán thành!"Giờ khắc này, ba người Thần Vĩnh Khiếu, Phụng Trường Minh, Đường Mặc nhao nhao quát lên.Nhất thời, từng người võ giả của ba bên nhà họ Thần, nhà họ Phụng, nhà họ Đường dồn dập đằng đằng sát khí bước ra.Phút chốc, vẻ mặt hai người Giang Hồng Nhạc và Khúc Du Du hoảng sợ, không thể tưởng tượng nổi nhìn bốn phía.Giống với lão tổ hai nhà, giờ phút này tộc trưởng hai nhà cũng không thể tin.Thấy cảnh này, ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến đều bình tĩnh.Việc đã đến nước này.Không còn lời nào để nói.Võ Môn, không thể không loạn.Mà giờ khắc này, các thái thượng tộc lão của tứ đại tộc nhao nhao tản ra, kéo dài khoảng cách với ba vị đường chủ.Mà hai tộc lão Khúc Tranh và Khúc Vanh của nhà họ Khúc, cùng với ba vị Giang Hoành Vĩ, Giang Khôn, Giang Tĩnh của nhà họ Giang lại dẫn theo một nhóm tộc lão, sôi nổi tới gần ba vị đường chủ."Đại đường chủ, này..."Giang Hoành Vĩ không thể tin nổi.Sao đột nhiên lại... xảy ra chuyện lớn như thế.Giang Khôn nhìn về phía Giang Tĩnh, nắm lấy cánh tay ông ta, thấp giọng nói: "Có phải ngươi đã sớm biết hay không?"Giang Tĩnh trịnh trọng đáp: "Nhị ca, yên tâm, hết thảy đều không có vấn đề gì".Hết thảy đều không có vấn đề gì?
Tất cả mọi người nhìn về phía Võ Côn.
"Đệ tử nhà họ Võ ở đâu!"
"Dạ!"
Ngay tức khắc, bốn phía võ trường vang lên tiếng hò hét dời núi lấp biển.
"Hôm nay, nhà họ Võ ta rời khỏi Võ Môn, hủy diệt Võ Môn, từ nay về sau thánh vực Đại Võ không còn Võ Môn, chỉ có nhà họ Võ!"
Võ Côn quát khàn cả giọng.
"Không còn Võ Môn".
"Chỉ có nhà họ Võ".
Khí thế của võ giả con cháu nhà họ Võ thật kinh người.
"Nhà họ Thần tán thành!"
"Nhà họ Phụng tán thành!"
"Nhà họ Đường tán thành!"
Giờ khắc này, ba người Thần Vĩnh Khiếu, Phụng Trường Minh, Đường Mặc nhao nhao quát lên.
Nhất thời, từng người võ giả của ba bên nhà họ Thần, nhà họ Phụng, nhà họ Đường dồn dập đằng đằng sát khí bước ra.
Phút chốc, vẻ mặt hai người Giang Hồng Nhạc và Khúc Du Du hoảng sợ, không thể tưởng tượng nổi nhìn bốn phía.
Giống với lão tổ hai nhà, giờ phút này tộc trưởng hai nhà cũng không thể tin.
Thấy cảnh này, ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến đều bình tĩnh.
Việc đã đến nước này.
Không còn lời nào để nói.
Võ Môn, không thể không loạn.
Mà giờ khắc này, các thái thượng tộc lão của tứ đại tộc nhao nhao tản ra, kéo dài khoảng cách với ba vị đường chủ.
Mà hai tộc lão Khúc Tranh và Khúc Vanh của nhà họ Khúc, cùng với ba vị Giang Hoành Vĩ, Giang Khôn, Giang Tĩnh của nhà họ Giang lại dẫn theo một nhóm tộc lão, sôi nổi tới gần ba vị đường chủ.
"Đại đường chủ, này..."
Giang Hoành Vĩ không thể tin nổi.
Sao đột nhiên lại... xảy ra chuyện lớn như thế.
Giang Khôn nhìn về phía Giang Tĩnh, nắm lấy cánh tay ông ta, thấp giọng nói: "Có phải ngươi đã sớm biết hay không?"
Giang Tĩnh trịnh trọng đáp: "Nhị ca, yên tâm, hết thảy đều không có vấn đề gì".
Hết thảy đều không có vấn đề gì?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tất cả mọi người nhìn về phía Võ Côn."Đệ tử nhà họ Võ ở đâu!""Dạ!"Ngay tức khắc, bốn phía võ trường vang lên tiếng hò hét dời núi lấp biển."Hôm nay, nhà họ Võ ta rời khỏi Võ Môn, hủy diệt Võ Môn, từ nay về sau thánh vực Đại Võ không còn Võ Môn, chỉ có nhà họ Võ!"Võ Côn quát khàn cả giọng."Không còn Võ Môn"."Chỉ có nhà họ Võ".Khí thế của võ giả con cháu nhà họ Võ thật kinh người."Nhà họ Thần tán thành!""Nhà họ Phụng tán thành!""Nhà họ Đường tán thành!"Giờ khắc này, ba người Thần Vĩnh Khiếu, Phụng Trường Minh, Đường Mặc nhao nhao quát lên.Nhất thời, từng người võ giả của ba bên nhà họ Thần, nhà họ Phụng, nhà họ Đường dồn dập đằng đằng sát khí bước ra.Phút chốc, vẻ mặt hai người Giang Hồng Nhạc và Khúc Du Du hoảng sợ, không thể tưởng tượng nổi nhìn bốn phía.Giống với lão tổ hai nhà, giờ phút này tộc trưởng hai nhà cũng không thể tin.Thấy cảnh này, ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến đều bình tĩnh.Việc đã đến nước này.Không còn lời nào để nói.Võ Môn, không thể không loạn.Mà giờ khắc này, các thái thượng tộc lão của tứ đại tộc nhao nhao tản ra, kéo dài khoảng cách với ba vị đường chủ.Mà hai tộc lão Khúc Tranh và Khúc Vanh của nhà họ Khúc, cùng với ba vị Giang Hoành Vĩ, Giang Khôn, Giang Tĩnh của nhà họ Giang lại dẫn theo một nhóm tộc lão, sôi nổi tới gần ba vị đường chủ."Đại đường chủ, này..."Giang Hoành Vĩ không thể tin nổi.Sao đột nhiên lại... xảy ra chuyện lớn như thế.Giang Khôn nhìn về phía Giang Tĩnh, nắm lấy cánh tay ông ta, thấp giọng nói: "Có phải ngươi đã sớm biết hay không?"Giang Tĩnh trịnh trọng đáp: "Nhị ca, yên tâm, hết thảy đều không có vấn đề gì".Hết thảy đều không có vấn đề gì?