“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5180: "Làm sao có thể!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Quần áo trắng trên người nhuốm máu, từ mấy vết thương trên người, máu tuôn ra như suối. Tần Ninh nhìn ba người, ánh mắt bình tĩnh."Sao lại không thể?"Tần Ninh khẽ mở miệng nói: "Tam Dạ Quy Thiên quyết, ngăn cách thị giác ,thính giác, hồn giác, rất bá đạo, nhưng cảm giác huyết dịch sẽ không thay đổi"."Muốn giết người thì giết nhanh lên, đừng dông dài nữa".Nghe vậy, ba người đồng loạt nhìn cơ thể mình.Chỉ thấy, trên cơ thể ba người, đều là máu của Tần Ninh.Lập tức, sắc mặt ba người thay đổiTần Ninh dựa vào cái này mà đoán được vị trí của bọn họ sao?Điều này căn bản không thể nào.Tần Ninh không thể nào dựa vào vết máu, để phán đoán ra vị trí của ba người được.Nhưng mà, Tần Ninh lại lười giải thích.Thanh Long Trảm Nguyệt Đao trực tiếp vung ra, trường đao xẹt qua đao mang, tiếng gió gào thét.Ba người gần như bị Tần Ninh chém mất nửa cái mạng, muốn ngăn cản lần nữa, nhưng sắc mặt trắng nhợt, cơ thể lùi về sau.Lưỡi đao lóe lên, ánh sáng bắn ra xung quanh.Tần Ninh nhanh chóng vọt tới, trường đao trực tiếp chém ra.Bùm... Tiếng nổ kịch liệt vang lên.Dạ Hàn Băng không tránh kịp, trực tiếp bị một đao, cơ thể hoàn toàn bị chặt đứt.Máu tươi phun ra, trời đất rung động.Một vị Thánh Tôn thất chuyển đã chết, khiến trời đất chấn động. So với Thánh Tôn tứ chuyển, bậc ngũ chuyển lại càng mạnh mẽ.Sắc mặt hai người Dạ Dục và Dạ Vinh đều trắng bệch.Không cản được Tần Ninh nữa rồi.Máu tươi trên các vết thương trên cơ thể Tần Ninh đã ngừng chảy, nhưng mà, nhìn vết thương vô cùng nghiêm trọng.Có điều, Tần Ninh cầm đao đứng đó lại cho người ta cảm giác không ai bì nổi, như thế những vết thương kia căn bản không khiến hắn đau đớn chút nào.Tất cả đã khiến hai vị thánh tôn tuyệt vọng.Người này giống như một cỗ máy chiến đấu, như thể căn bản không biết đau đớn.Tần Ninh đứng giữa không trung.Xung quanh hắn, mười sáu đạo thể văn hóa thành mười bảy đạo.Mười bảy đạo thể văn.Cảnh giới Thánh Hoàng bát trọng.Càng đánh càng mạnh, càng đánh càng lên cao.Cảnh giới của Tần Ninh luôn tăng lên.
Quần áo trắng trên người nhuốm máu, từ mấy vết thương trên người, máu tuôn ra như suối. Tần Ninh nhìn ba người, ánh mắt bình tĩnh.
"Sao lại không thể?"
Tần Ninh khẽ mở miệng nói: "Tam Dạ Quy Thiên quyết, ngăn cách thị giác ,thính giác, hồn giác, rất bá đạo, nhưng cảm giác huyết dịch sẽ không thay đổi".
"Muốn giết người thì giết nhanh lên, đừng dông dài nữa".
Nghe vậy, ba người đồng loạt nhìn cơ thể mình.
Chỉ thấy, trên cơ thể ba người, đều là máu của Tần Ninh.
Lập tức, sắc mặt ba người thay đổi
Tần Ninh dựa vào cái này mà đoán được vị trí của bọn họ sao?
Điều này căn bản không thể nào.
Tần Ninh không thể nào dựa vào vết máu, để phán đoán ra vị trí của ba người được.
Nhưng mà, Tần Ninh lại lười giải thích.
Thanh Long Trảm Nguyệt Đao trực tiếp vung ra, trường đao xẹt qua đao mang, tiếng gió gào thét.
Ba người gần như bị Tần Ninh chém mất nửa cái mạng, muốn ngăn cản lần nữa, nhưng sắc mặt trắng nhợt, cơ thể lùi về sau.
Lưỡi đao lóe lên, ánh sáng bắn ra xung quanh.
Tần Ninh nhanh chóng vọt tới, trường đao trực tiếp chém ra.
Bùm... Tiếng nổ kịch liệt vang lên.
Dạ Hàn Băng không tránh kịp, trực tiếp bị một đao, cơ thể hoàn toàn bị chặt đứt.
Máu tươi phun ra, trời đất rung động.
Một vị Thánh Tôn thất chuyển đã chết, khiến trời đất chấn động. So với Thánh Tôn tứ chuyển, bậc ngũ chuyển lại càng mạnh mẽ.
Sắc mặt hai người Dạ Dục và Dạ Vinh đều trắng bệch.
Không cản được Tần Ninh nữa rồi.
Máu tươi trên các vết thương trên cơ thể Tần Ninh đã ngừng chảy, nhưng mà, nhìn vết thương vô cùng nghiêm trọng.
Có điều, Tần Ninh cầm đao đứng đó lại cho người ta cảm giác không ai bì nổi, như thế những vết thương kia căn bản không khiến hắn đau đớn chút nào.
Tất cả đã khiến hai vị thánh tôn tuyệt vọng.
Người này giống như một cỗ máy chiến đấu, như thể căn bản không biết đau đớn.
Tần Ninh đứng giữa không trung.
Xung quanh hắn, mười sáu đạo thể văn hóa thành mười bảy đạo.
Mười bảy đạo thể văn.
Cảnh giới Thánh Hoàng bát trọng.
Càng đánh càng mạnh, càng đánh càng lên cao.
Cảnh giới của Tần Ninh luôn tăng lên.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Quần áo trắng trên người nhuốm máu, từ mấy vết thương trên người, máu tuôn ra như suối. Tần Ninh nhìn ba người, ánh mắt bình tĩnh."Sao lại không thể?"Tần Ninh khẽ mở miệng nói: "Tam Dạ Quy Thiên quyết, ngăn cách thị giác ,thính giác, hồn giác, rất bá đạo, nhưng cảm giác huyết dịch sẽ không thay đổi"."Muốn giết người thì giết nhanh lên, đừng dông dài nữa".Nghe vậy, ba người đồng loạt nhìn cơ thể mình.Chỉ thấy, trên cơ thể ba người, đều là máu của Tần Ninh.Lập tức, sắc mặt ba người thay đổiTần Ninh dựa vào cái này mà đoán được vị trí của bọn họ sao?Điều này căn bản không thể nào.Tần Ninh không thể nào dựa vào vết máu, để phán đoán ra vị trí của ba người được.Nhưng mà, Tần Ninh lại lười giải thích.Thanh Long Trảm Nguyệt Đao trực tiếp vung ra, trường đao xẹt qua đao mang, tiếng gió gào thét.Ba người gần như bị Tần Ninh chém mất nửa cái mạng, muốn ngăn cản lần nữa, nhưng sắc mặt trắng nhợt, cơ thể lùi về sau.Lưỡi đao lóe lên, ánh sáng bắn ra xung quanh.Tần Ninh nhanh chóng vọt tới, trường đao trực tiếp chém ra.Bùm... Tiếng nổ kịch liệt vang lên.Dạ Hàn Băng không tránh kịp, trực tiếp bị một đao, cơ thể hoàn toàn bị chặt đứt.Máu tươi phun ra, trời đất rung động.Một vị Thánh Tôn thất chuyển đã chết, khiến trời đất chấn động. So với Thánh Tôn tứ chuyển, bậc ngũ chuyển lại càng mạnh mẽ.Sắc mặt hai người Dạ Dục và Dạ Vinh đều trắng bệch.Không cản được Tần Ninh nữa rồi.Máu tươi trên các vết thương trên cơ thể Tần Ninh đã ngừng chảy, nhưng mà, nhìn vết thương vô cùng nghiêm trọng.Có điều, Tần Ninh cầm đao đứng đó lại cho người ta cảm giác không ai bì nổi, như thế những vết thương kia căn bản không khiến hắn đau đớn chút nào.Tất cả đã khiến hai vị thánh tôn tuyệt vọng.Người này giống như một cỗ máy chiến đấu, như thể căn bản không biết đau đớn.Tần Ninh đứng giữa không trung.Xung quanh hắn, mười sáu đạo thể văn hóa thành mười bảy đạo.Mười bảy đạo thể văn.Cảnh giới Thánh Hoàng bát trọng.Càng đánh càng mạnh, càng đánh càng lên cao.Cảnh giới của Tần Ninh luôn tăng lên.