“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5181: Tất cả đã khiến hai vị thánh tôn tuyệt vọng.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đây là thế nào chứ?"Tiễn các ngươi đi đoàn tụ với Dạ Hàn Băng".Tần Ninh nói xong, tay cầm đao, bước ra một bước, trong nháy mắt chém ra.Keng... Thế nhưng, trong khoảnh khắc, một tiếng ma sát vang lên, Tần Ninh trực tiếp lùi về sau.Chấn động kinh khủng mở ra.Chỉ thấy, ở chỗ va chạm kia, một tấm khiên màu đen được ngưng tụ thành.Sức mạnh của tấm thuẫn ấy đã ngăn cản đao của tần Ninh.Ở nơi đó, một người chầm chậm xuất hiện.Một bộ trường sam màu đen, tóc dài phất phới, hình dáng giống con người, nhưng làn da lại có vẻ yếu ớt, thiếu sức sống.Cho người ta cảm giác, người này đã ốm yếu đến giai đoạn cuối. Ấn đường của người này có một văn ấn màu đen như tam xoa kích."Dạ Ma!"Tần Ninh ổn định cơ thể, nhìn người trước mắt."Đại nhân!""Đại nhân!"Hai người Dạ Dục vội vàng quỳ xuống đất dập đầu thi lễ, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm.Nam nhân kia, trông khoảng hơn ba mươi tuổi, cho người ta cảm giác bình thản, lạnh nhạt.Ánh mắt Tần Ninh mang theo vẻ lạnh lùng."Tần Ninh! Thân thể của Cuồng Võ Thiên Đế chuyển thế".Nam tử kia cười nói: "Tại hạ là người tộc Dạ Ma mà các ngươi hay gọi, Dạ Lãng!""Thánh đế. . . Rốt cuộc xuất hiện rồi. . .", Tần Ninh cười nói: "Lần trước đã gặp bốn vị Dạ Túy Mộng, Huyết Âm Phục, Xảo Vân Đóa và Viêm Như Ngọc. Viêm Như Ngọc bỏ mạng, cũng xem như thấy được thực lực Thánh Đế của Ma tộc các ngươi"."Không biết so với bốn người đó, ngươi như thế nào?"Dạ Lãng chỉ cười, cũng không nhiều nói.Dạ Dục và Dạ Vinh đứng sau lưng Thánh Đế Dạ Lãng, còn không dám thở mạnh.Bọn họ cũng không dám hỏi, vì sao bây giờ thánh đế đại nhân mới xuất hiện.Nếu thánh đế đại nhân xuất hiện sớm, Tần Ninh sẽ không tăng thực lực được đến bậc này, Ma tộc cũng sẽ không tổn thất nhiều cường giả Thánh Tôn như vậy?Nhưng mà, đây là thánh đế, ai dám hỏi chứ?"Bây giờ nên gọi ngươi là Tần Ninh hay Cuồng Võ Thiên Đế đây?"
Đây là thế nào chứ?
"Tiễn các ngươi đi đoàn tụ với Dạ Hàn Băng".
Tần Ninh nói xong, tay cầm đao, bước ra một bước, trong nháy mắt chém ra.
Keng... Thế nhưng, trong khoảnh khắc, một tiếng ma sát vang lên, Tần Ninh trực tiếp lùi về sau.
Chấn động kinh khủng mở ra.
Chỉ thấy, ở chỗ va chạm kia, một tấm khiên màu đen được ngưng tụ thành.
Sức mạnh của tấm thuẫn ấy đã ngăn cản đao của tần Ninh.
Ở nơi đó, một người chầm chậm xuất hiện.
Một bộ trường sam màu đen, tóc dài phất phới, hình dáng giống con người, nhưng làn da lại có vẻ yếu ớt, thiếu sức sống.
Cho người ta cảm giác, người này đã ốm yếu đến giai đoạn cuối. Ấn đường của người này có một văn ấn màu đen như tam xoa kích.
"Dạ Ma!"
Tần Ninh ổn định cơ thể, nhìn người trước mắt.
"Đại nhân!"
"Đại nhân!"
Hai người Dạ Dục vội vàng quỳ xuống đất dập đầu thi lễ, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm.
Nam nhân kia, trông khoảng hơn ba mươi tuổi, cho người ta cảm giác bình thản, lạnh nhạt.
Ánh mắt Tần Ninh mang theo vẻ lạnh lùng.
"Tần Ninh! Thân thể của Cuồng Võ Thiên Đế chuyển thế".
Nam tử kia cười nói: "Tại hạ là người tộc Dạ Ma mà các ngươi hay gọi, Dạ Lãng!"
"Thánh đế. . . Rốt cuộc xuất hiện rồi. . .", Tần Ninh cười nói: "Lần trước đã gặp bốn vị Dạ Túy Mộng, Huyết Âm Phục, Xảo Vân Đóa và Viêm Như Ngọc. Viêm Như Ngọc bỏ mạng, cũng xem như thấy được thực lực Thánh Đế của Ma tộc các ngươi".
"Không biết so với bốn người đó, ngươi như thế nào?"
Dạ Lãng chỉ cười, cũng không nhiều nói.
Dạ Dục và Dạ Vinh đứng sau lưng Thánh Đế Dạ Lãng, còn không dám thở mạnh.
Bọn họ cũng không dám hỏi, vì sao bây giờ thánh đế đại nhân mới xuất hiện.
Nếu thánh đế đại nhân xuất hiện sớm, Tần Ninh sẽ không tăng thực lực được đến bậc này, Ma tộc cũng sẽ không tổn thất nhiều cường giả Thánh Tôn như vậy?
Nhưng mà, đây là thánh đế, ai dám hỏi chứ?
"Bây giờ nên gọi ngươi là Tần Ninh hay Cuồng Võ Thiên Đế đây?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đây là thế nào chứ?"Tiễn các ngươi đi đoàn tụ với Dạ Hàn Băng".Tần Ninh nói xong, tay cầm đao, bước ra một bước, trong nháy mắt chém ra.Keng... Thế nhưng, trong khoảnh khắc, một tiếng ma sát vang lên, Tần Ninh trực tiếp lùi về sau.Chấn động kinh khủng mở ra.Chỉ thấy, ở chỗ va chạm kia, một tấm khiên màu đen được ngưng tụ thành.Sức mạnh của tấm thuẫn ấy đã ngăn cản đao của tần Ninh.Ở nơi đó, một người chầm chậm xuất hiện.Một bộ trường sam màu đen, tóc dài phất phới, hình dáng giống con người, nhưng làn da lại có vẻ yếu ớt, thiếu sức sống.Cho người ta cảm giác, người này đã ốm yếu đến giai đoạn cuối. Ấn đường của người này có một văn ấn màu đen như tam xoa kích."Dạ Ma!"Tần Ninh ổn định cơ thể, nhìn người trước mắt."Đại nhân!""Đại nhân!"Hai người Dạ Dục vội vàng quỳ xuống đất dập đầu thi lễ, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm.Nam nhân kia, trông khoảng hơn ba mươi tuổi, cho người ta cảm giác bình thản, lạnh nhạt.Ánh mắt Tần Ninh mang theo vẻ lạnh lùng."Tần Ninh! Thân thể của Cuồng Võ Thiên Đế chuyển thế".Nam tử kia cười nói: "Tại hạ là người tộc Dạ Ma mà các ngươi hay gọi, Dạ Lãng!""Thánh đế. . . Rốt cuộc xuất hiện rồi. . .", Tần Ninh cười nói: "Lần trước đã gặp bốn vị Dạ Túy Mộng, Huyết Âm Phục, Xảo Vân Đóa và Viêm Như Ngọc. Viêm Như Ngọc bỏ mạng, cũng xem như thấy được thực lực Thánh Đế của Ma tộc các ngươi"."Không biết so với bốn người đó, ngươi như thế nào?"Dạ Lãng chỉ cười, cũng không nhiều nói.Dạ Dục và Dạ Vinh đứng sau lưng Thánh Đế Dạ Lãng, còn không dám thở mạnh.Bọn họ cũng không dám hỏi, vì sao bây giờ thánh đế đại nhân mới xuất hiện.Nếu thánh đế đại nhân xuất hiện sớm, Tần Ninh sẽ không tăng thực lực được đến bậc này, Ma tộc cũng sẽ không tổn thất nhiều cường giả Thánh Tôn như vậy?Nhưng mà, đây là thánh đế, ai dám hỏi chứ?"Bây giờ nên gọi ngươi là Tần Ninh hay Cuồng Võ Thiên Đế đây?"