“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5235: "Hèn hạ".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ là trong đầu Phệ Thiên Giảo đột nhiên vang lên một âm thanh, nó lập tức biến sắc, bóng người lóe lên, hóa thành một cái bóng biến mất không thấy gì nữa.Ôn Hiến Chi mơ mơ màng màng ngủ trên một cái cây xiêu vẹo trong Võ Môn, đột nhiên một tiếng hô vang lên, sau đó hắn ta cảm giác ngực mình cứ như bị thứ gì đó đè lên khiến hắn ta không thở nổi."Nhị Cẩu Tử, ngươi làm gì đấy?"Phệ Thiên Giảo tủi thân nói: "Bị Tần gia đuổi ra ngoài"."Con chó ngốc!"Ôn Hiến Chi nói nhỏ: "Sư tôn đang hưởng thụ đêm xuân, con chó ngốc ngươi lại ở chỗ đó, ngươi không bị mắng thì ai bị mắng nữa?""Ngươi mới ngốc đấy".Phệ Thiên Giảo mở miệng: "Ông đây là chó, có thể thấy rất rõ ràng, ngươi xem Lý Huyền Đạo người ta đi, đón cả Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi đến, ngươi xem Tần gia vui thế nào kia, chắc chắn tối nay cũng không thèm ngủ"."Ngươi lại nhìn ngươi đi, đúng là một tên ngốc!"Nghe nó nói vậy, Ôn Hiến Chi giật mình một cái, ngồi dậy."Đúng thế!"Ôn Hiến Chi vỗ gáy mình, không nhịn được nói: "Đều nói no bụng thì nghĩ ɖâʍ dục, Lý Huyền Đạo biết nắm lấy sở thích của sư tôn, sao ta lại không nghĩ tới nhỉ"."Cho nên mới nói ngươi ngốc!"Ôn Hiến Chi nghe thấy lời này liền giật mình, vội vàng nói: "Không ngủ nữa, không ngủ nữa, ta phải nhanh chóng chuẩn bị bữa sáng cho sư tôn đây"."Ngu ngốc chính là ngu ngốc mà".Phệ Thiên Giảo vẫn bĩu môi nói."Làm sao?""Tần gia vất vả một đêm, đau khổ cày cấy như thế, có thể dậy sớm được sao?Cho dù là con trâu, đối mặt với hai người đẹp kia cũng phải mệt mỏi thành bò bít tết, sáng sớm ngươi đi chuẩn bị bữa sáng, không phải là đang muốn bị ăn mắng sao?"Ôn Hiến Chi gãi đầu một cái: "Vậy ta phải làm gì?""Ngu!"Phệ Thiên Giảo tiếp tục nói: "Chắc mặt trời lên cao Tần gia mới dậy, ngươi hãy đi chuẩn bị một chút thuốc bổ đi"."Có lý!"
Chỉ là trong đầu Phệ Thiên Giảo đột nhiên vang lên một âm thanh, nó lập tức biến sắc, bóng người lóe lên, hóa thành một cái bóng biến mất không thấy gì nữa.
Ôn Hiến Chi mơ mơ màng màng ngủ trên một cái cây xiêu vẹo trong Võ Môn, đột nhiên một tiếng hô vang lên, sau đó hắn ta cảm giác ngực mình cứ như bị thứ gì đó đè lên khiến hắn ta không thở nổi.
"Nhị Cẩu Tử, ngươi làm gì đấy?"
Phệ Thiên Giảo tủi thân nói: "Bị Tần gia đuổi ra ngoài".
"Con chó ngốc!"
Ôn Hiến Chi nói nhỏ: "Sư tôn đang hưởng thụ đêm xuân, con chó ngốc ngươi lại ở chỗ đó, ngươi không bị mắng thì ai bị mắng nữa?"
"Ngươi mới ngốc đấy".
Phệ Thiên Giảo mở miệng: "Ông đây là chó, có thể thấy rất rõ ràng, ngươi xem Lý Huyền Đạo người ta đi, đón cả Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi đến, ngươi xem Tần gia vui thế nào kia, chắc chắn tối nay cũng không thèm ngủ".
"Ngươi lại nhìn ngươi đi, đúng là một tên ngốc!"
Nghe nó nói vậy, Ôn Hiến Chi giật mình một cái, ngồi dậy.
"Đúng thế!"
Ôn Hiến Chi vỗ gáy mình, không nhịn được nói: "Đều nói no bụng thì nghĩ ɖâʍ dục, Lý Huyền Đạo biết nắm lấy sở thích của sư tôn, sao ta lại không nghĩ tới nhỉ".
"Cho nên mới nói ngươi ngốc!"
Ôn Hiến Chi nghe thấy lời này liền giật mình, vội vàng nói: "Không ngủ nữa, không ngủ nữa, ta phải nhanh chóng chuẩn bị bữa sáng cho sư tôn đây".
"Ngu ngốc chính là ngu ngốc mà".
Phệ Thiên Giảo vẫn bĩu môi nói.
"Làm sao?"
"Tần gia vất vả một đêm, đau khổ cày cấy như thế, có thể dậy sớm được sao?
Cho dù là con trâu, đối mặt với hai người đẹp kia cũng phải mệt mỏi thành bò bít tết, sáng sớm ngươi đi chuẩn bị bữa sáng, không phải là đang muốn bị ăn mắng sao?"
Ôn Hiến Chi gãi đầu một cái: "Vậy ta phải làm gì?"
"Ngu!"
Phệ Thiên Giảo tiếp tục nói: "Chắc mặt trời lên cao Tần gia mới dậy, ngươi hãy đi chuẩn bị một chút thuốc bổ đi".
"Có lý!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ là trong đầu Phệ Thiên Giảo đột nhiên vang lên một âm thanh, nó lập tức biến sắc, bóng người lóe lên, hóa thành một cái bóng biến mất không thấy gì nữa.Ôn Hiến Chi mơ mơ màng màng ngủ trên một cái cây xiêu vẹo trong Võ Môn, đột nhiên một tiếng hô vang lên, sau đó hắn ta cảm giác ngực mình cứ như bị thứ gì đó đè lên khiến hắn ta không thở nổi."Nhị Cẩu Tử, ngươi làm gì đấy?"Phệ Thiên Giảo tủi thân nói: "Bị Tần gia đuổi ra ngoài"."Con chó ngốc!"Ôn Hiến Chi nói nhỏ: "Sư tôn đang hưởng thụ đêm xuân, con chó ngốc ngươi lại ở chỗ đó, ngươi không bị mắng thì ai bị mắng nữa?""Ngươi mới ngốc đấy".Phệ Thiên Giảo mở miệng: "Ông đây là chó, có thể thấy rất rõ ràng, ngươi xem Lý Huyền Đạo người ta đi, đón cả Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi đến, ngươi xem Tần gia vui thế nào kia, chắc chắn tối nay cũng không thèm ngủ"."Ngươi lại nhìn ngươi đi, đúng là một tên ngốc!"Nghe nó nói vậy, Ôn Hiến Chi giật mình một cái, ngồi dậy."Đúng thế!"Ôn Hiến Chi vỗ gáy mình, không nhịn được nói: "Đều nói no bụng thì nghĩ ɖâʍ dục, Lý Huyền Đạo biết nắm lấy sở thích của sư tôn, sao ta lại không nghĩ tới nhỉ"."Cho nên mới nói ngươi ngốc!"Ôn Hiến Chi nghe thấy lời này liền giật mình, vội vàng nói: "Không ngủ nữa, không ngủ nữa, ta phải nhanh chóng chuẩn bị bữa sáng cho sư tôn đây"."Ngu ngốc chính là ngu ngốc mà".Phệ Thiên Giảo vẫn bĩu môi nói."Làm sao?""Tần gia vất vả một đêm, đau khổ cày cấy như thế, có thể dậy sớm được sao?Cho dù là con trâu, đối mặt với hai người đẹp kia cũng phải mệt mỏi thành bò bít tết, sáng sớm ngươi đi chuẩn bị bữa sáng, không phải là đang muốn bị ăn mắng sao?"Ôn Hiến Chi gãi đầu một cái: "Vậy ta phải làm gì?""Ngu!"Phệ Thiên Giảo tiếp tục nói: "Chắc mặt trời lên cao Tần gia mới dậy, ngươi hãy đi chuẩn bị một chút thuốc bổ đi"."Có lý!"