“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5331: "Ta thật là vô dụng".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lại nghe nữ tử kia vội vàng nói: "Chuyện này sao có thể trách chàng chứ?""Hai chúng ta yêu nhau, nhưng bây giờ, lại bị người ta chia cắt".Cô ấy nói xong, thanh niên kia tiếp lời: "Tiểu Liễu, là ta có lỗi với muội, muội quên ta đi"."Ta...", nghe vậy, nữ tử không nhịn được nghẹn ngào nói: "Hứa Xu, chàng dẫn ta đi đi! Chúng ta rời khỏi thành Thanh Uyên, rời khỏi Thanh phủ!"Thanh niên kia nghe thế, lại khổ sở nói: "Rời khỏi Thanh phủ, chúng ta có thể chạy thoát sự truy kích của Thanh phủ, nhưng có thể chạy thoát được sự truy kích của Thập Nhất trưởng lão sao?"Lời ấy khiến cả hai đều im lặng.Một hồi lâu, nữ tử mở miệng nói: "Ta đã có thai rồi".Nghe vậy, mặt Hứa Xu biến sắc."Tiểu Liễu...""Chẳng lẽ, con... Cũng không cần nữa sao?"Lúc này, mặt Hứa Xu trắng bệch.Nghe một hồi, Tần Ninh hiểu được đại khái.Nữ tử và nam tử này có tư tình, mà còn có con nữa.Bây giờ, có vẻ nữ tử đã có hôn phối, hai người không thể nào tiến tới với nhau. Hai người gặp nhau ở đây là để tìm cách giải quyết.Sau khi hiểu, Tần Ninh chuẩn bị rời đi.Loại chuyện nữ nhi tình trường này, hắn không muốn quản làm gì.Dù sao, nếu xen vào thật thì hắn đã quản quá nhiều chuyện rồi.Nhưng lúc Tần Ninh đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên một vài người từ hướng khác đi tới."Hứa Xu, ngươi thật to gan".Tần Ninh dừng chân lại.Giọng này hơi quen tai.Xoay người lại nhìn, Tần Ninh sửng sốt.Con trai thứ ba của Thanh Tư Nguyên, Thanh Lôi Chấn."Tam gia!"Mặt Hứa Xu lập tức biến sắc, quỳ sụp xuống đất."Tam gia. . .""Cha. . ."Tiếng gọi này khiến Tần Ninh lại sửng sốt.Nữ tử tên Tiểu Liễu này là con gái của Thanh Lôi Chấn sao?Hắn còn tưởng chỉ là chuyện tư tình giữa thị vệ và tỳ nữ, không ngờ lại là tiểu thư Thanh gia và thị vệ..."Hứa Xu, ngươi muốn chết sao?"Thanh Lôi Chấn dẫn theo mấy người, vây quanh hai người."Tam gia, ta. . .""Cha!"
Lại nghe nữ tử kia vội vàng nói: "Chuyện này sao có thể trách chàng chứ?"
"Hai chúng ta yêu nhau, nhưng bây giờ, lại bị người ta chia cắt".
Cô ấy nói xong, thanh niên kia tiếp lời: "Tiểu Liễu, là ta có lỗi với muội, muội quên ta đi".
"Ta...", nghe vậy, nữ tử không nhịn được nghẹn ngào nói: "Hứa Xu, chàng dẫn ta đi đi! Chúng ta rời khỏi thành Thanh Uyên, rời khỏi Thanh phủ!"
Thanh niên kia nghe thế, lại khổ sở nói: "Rời khỏi Thanh phủ, chúng ta có thể chạy thoát sự truy kích của Thanh phủ, nhưng có thể chạy thoát được sự truy kích của Thập Nhất trưởng lão sao?"
Lời ấy khiến cả hai đều im lặng.
Một hồi lâu, nữ tử mở miệng nói: "Ta đã có thai rồi".
Nghe vậy, mặt Hứa Xu biến sắc.
"Tiểu Liễu..."
"Chẳng lẽ, con... Cũng không cần nữa sao?"
Lúc này, mặt Hứa Xu trắng bệch.
Nghe một hồi, Tần Ninh hiểu được đại khái.
Nữ tử và nam tử này có tư tình, mà còn có con nữa.
Bây giờ, có vẻ nữ tử đã có hôn phối, hai người không thể nào tiến tới với nhau. Hai người gặp nhau ở đây là để tìm cách giải quyết.
Sau khi hiểu, Tần Ninh chuẩn bị rời đi.
Loại chuyện nữ nhi tình trường này, hắn không muốn quản làm gì.
Dù sao, nếu xen vào thật thì hắn đã quản quá nhiều chuyện rồi.
Nhưng lúc Tần Ninh đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên một vài người từ hướng khác đi tới.
"Hứa Xu, ngươi thật to gan".
Tần Ninh dừng chân lại.
Giọng này hơi quen tai.
Xoay người lại nhìn, Tần Ninh sửng sốt.
Con trai thứ ba của Thanh Tư Nguyên, Thanh Lôi Chấn.
"Tam gia!"
Mặt Hứa Xu lập tức biến sắc, quỳ sụp xuống đất.
"Tam gia. . ."
"Cha. . ."
Tiếng gọi này khiến Tần Ninh lại sửng sốt.
Nữ tử tên Tiểu Liễu này là con gái của Thanh Lôi Chấn sao?
Hắn còn tưởng chỉ là chuyện tư tình giữa thị vệ và tỳ nữ, không ngờ lại là tiểu thư Thanh gia và thị vệ...
"Hứa Xu, ngươi muốn chết sao?"
Thanh Lôi Chấn dẫn theo mấy người, vây quanh hai người.
"Tam gia, ta. . ."
"Cha!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lại nghe nữ tử kia vội vàng nói: "Chuyện này sao có thể trách chàng chứ?""Hai chúng ta yêu nhau, nhưng bây giờ, lại bị người ta chia cắt".Cô ấy nói xong, thanh niên kia tiếp lời: "Tiểu Liễu, là ta có lỗi với muội, muội quên ta đi"."Ta...", nghe vậy, nữ tử không nhịn được nghẹn ngào nói: "Hứa Xu, chàng dẫn ta đi đi! Chúng ta rời khỏi thành Thanh Uyên, rời khỏi Thanh phủ!"Thanh niên kia nghe thế, lại khổ sở nói: "Rời khỏi Thanh phủ, chúng ta có thể chạy thoát sự truy kích của Thanh phủ, nhưng có thể chạy thoát được sự truy kích của Thập Nhất trưởng lão sao?"Lời ấy khiến cả hai đều im lặng.Một hồi lâu, nữ tử mở miệng nói: "Ta đã có thai rồi".Nghe vậy, mặt Hứa Xu biến sắc."Tiểu Liễu...""Chẳng lẽ, con... Cũng không cần nữa sao?"Lúc này, mặt Hứa Xu trắng bệch.Nghe một hồi, Tần Ninh hiểu được đại khái.Nữ tử và nam tử này có tư tình, mà còn có con nữa.Bây giờ, có vẻ nữ tử đã có hôn phối, hai người không thể nào tiến tới với nhau. Hai người gặp nhau ở đây là để tìm cách giải quyết.Sau khi hiểu, Tần Ninh chuẩn bị rời đi.Loại chuyện nữ nhi tình trường này, hắn không muốn quản làm gì.Dù sao, nếu xen vào thật thì hắn đã quản quá nhiều chuyện rồi.Nhưng lúc Tần Ninh đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên một vài người từ hướng khác đi tới."Hứa Xu, ngươi thật to gan".Tần Ninh dừng chân lại.Giọng này hơi quen tai.Xoay người lại nhìn, Tần Ninh sửng sốt.Con trai thứ ba của Thanh Tư Nguyên, Thanh Lôi Chấn."Tam gia!"Mặt Hứa Xu lập tức biến sắc, quỳ sụp xuống đất."Tam gia. . .""Cha. . ."Tiếng gọi này khiến Tần Ninh lại sửng sốt.Nữ tử tên Tiểu Liễu này là con gái của Thanh Lôi Chấn sao?Hắn còn tưởng chỉ là chuyện tư tình giữa thị vệ và tỳ nữ, không ngờ lại là tiểu thư Thanh gia và thị vệ..."Hứa Xu, ngươi muốn chết sao?"Thanh Lôi Chấn dẫn theo mấy người, vây quanh hai người."Tam gia, ta. . .""Cha!"