“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5332: "Hứa Xu, ngươi muốn chết sao?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tiểu Liễu kia mở miệng nói: "Cha, chuyện này cha đừng trách Hứa Xu, là con, là vấn đề của con"."Không, Tam gia, là tiểu nhân có mắt như mù, có suy nghĩ sai lệch với tiểu thư, là tiểu nhân không quản được bản thân, tiểu nhân khốn kiếp".Tần Ninh không đi nữa, đứng một bên lắng nghe."Đủ rồi!"Thanh Lôi Chấn khẽ quát một tiếng, nói:"Hứa Xu,ngươi xúc phạm tiểu thư, tội đáng chết"."Cha!"Tiểu Liễu kéo Thanh Lôi Chấn, nói: "Cha, con đã có con của Hứa Xu!"Cái gì? Lời nói này, đối với Thanh Lôi Chấn, không khác gì sét đánh ngang tai."Cha, cha tha cho chàng đi, tha cho chàng đi mà!"Lúc này, tình cảnh trở nên bối rối, Tần Ninh cũng đang rảnh rỗi, nên quyết định không đi nữa, đứng từ xa hóng hớt. Vốn tưởng là tỳ nữ tư tình với thị vệ, nhưng giờ lại biến thành tiểu thư Thanh gia.Nhưng mà, nghĩ kỹ lại, chuyện này... Thật là máu chó.Hắn cũng không ngờ tới, ở Thanh gia lại còn gặp được câu chuyện máu chó như vậy, càng không ngờ tới, mình lại đứng nghe một hồi lâu.Lúc này, Thanh Lôi Chấn vô cùng tức giận, nhưng nhìn đến con gái mình, nhất thời, ông ấy cũng không biết nên nói gì.Hồi lâu.Thanh Lôi Chấn nhìn Hứa Xu, quát: "Hứa Xu, ngươi vốn là cô nhi, Thanh Lôi Chấn ta thấy ngươi đáng thương, thu nhận ngươi từ nhỏ, bồi dưỡng ngươi...""Tam gia".Hứa Xu gục đầu xuống đất, áy náy nói: "Tam gia, là lỗi của ta, ngài giết ta đi!"Thanh Lôi Chấn thở dài, lại đỡ Hứa Xu dậy, nói: "Ta nhìn ngươi lớn lên từ nhỏ, chuyện giữa ngươi và Tiểu Liễu, ta cũng biết, nhưng mà... Thập Nhất trưởng lão, Thanh gia chúng ta không chọc nổi. Tiểu tử Thanh Ứng Triết kia thích Tiểu Liễu, chuyện cầu hôn, Thanh gia chúng ta không từ chối được, không có cách nào cả"."Ta chỉ hỏi ngươi, ngươi thật lòng yêu Tiểu Liễu sao?"Hứa Xu ngẩn ra."Ngươi mang Tiểu Liễu đi đi, ngay bây giờ, đi suốt đêm, tìm một chỗ ẩn náu trong thánh vực Thanh Tiêu. Những chuyện khác, ta sẽ thay hai người cân nhắc"."Sau khi an toàn, ta sẽ nghĩ cách đưa hai người rời khỏi thánh vực Thanh Tiêu".
Tiểu Liễu kia mở miệng nói: "Cha, chuyện này cha đừng trách Hứa Xu, là con, là vấn đề của con".
"Không, Tam gia, là tiểu nhân có mắt như mù, có suy nghĩ sai lệch với tiểu thư, là tiểu nhân không quản được bản thân, tiểu nhân khốn kiếp".
Tần Ninh không đi nữa, đứng một bên lắng nghe.
"Đủ rồi!"
Thanh Lôi Chấn khẽ quát một tiếng, nói:"Hứa Xu,ngươi xúc phạm tiểu thư, tội đáng chết".
"Cha!"
Tiểu Liễu kéo Thanh Lôi Chấn, nói: "Cha, con đã có con của Hứa Xu!"
Cái gì? Lời nói này, đối với Thanh Lôi Chấn, không khác gì sét đánh ngang tai.
"Cha, cha tha cho chàng đi, tha cho chàng đi mà!"
Lúc này, tình cảnh trở nên bối rối, Tần Ninh cũng đang rảnh rỗi, nên quyết định không đi nữa, đứng từ xa hóng hớt. Vốn tưởng là tỳ nữ tư tình với thị vệ, nhưng giờ lại biến thành tiểu thư Thanh gia.
Nhưng mà, nghĩ kỹ lại, chuyện này... Thật là máu chó.
Hắn cũng không ngờ tới, ở Thanh gia lại còn gặp được câu chuyện máu chó như vậy, càng không ngờ tới, mình lại đứng nghe một hồi lâu.
Lúc này, Thanh Lôi Chấn vô cùng tức giận, nhưng nhìn đến con gái mình, nhất thời, ông ấy cũng không biết nên nói gì.
Hồi lâu.
Thanh Lôi Chấn nhìn Hứa Xu, quát: "Hứa Xu, ngươi vốn là cô nhi, Thanh Lôi Chấn ta thấy ngươi đáng thương, thu nhận ngươi từ nhỏ, bồi dưỡng ngươi..."
"Tam gia".
Hứa Xu gục đầu xuống đất, áy náy nói: "Tam gia, là lỗi của ta, ngài giết ta đi!"
Thanh Lôi Chấn thở dài, lại đỡ Hứa Xu dậy, nói: "Ta nhìn ngươi lớn lên từ nhỏ, chuyện giữa ngươi và Tiểu Liễu, ta cũng biết, nhưng mà... Thập Nhất trưởng lão, Thanh gia chúng ta không chọc nổi. Tiểu tử Thanh Ứng Triết kia thích Tiểu Liễu, chuyện cầu hôn, Thanh gia chúng ta không từ chối được, không có cách nào cả".
"Ta chỉ hỏi ngươi, ngươi thật lòng yêu Tiểu Liễu sao?"
Hứa Xu ngẩn ra.
"Ngươi mang Tiểu Liễu đi đi, ngay bây giờ, đi suốt đêm, tìm một chỗ ẩn náu trong thánh vực Thanh Tiêu. Những chuyện khác, ta sẽ thay hai người cân nhắc".
"Sau khi an toàn, ta sẽ nghĩ cách đưa hai người rời khỏi thánh vực Thanh Tiêu".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tiểu Liễu kia mở miệng nói: "Cha, chuyện này cha đừng trách Hứa Xu, là con, là vấn đề của con"."Không, Tam gia, là tiểu nhân có mắt như mù, có suy nghĩ sai lệch với tiểu thư, là tiểu nhân không quản được bản thân, tiểu nhân khốn kiếp".Tần Ninh không đi nữa, đứng một bên lắng nghe."Đủ rồi!"Thanh Lôi Chấn khẽ quát một tiếng, nói:"Hứa Xu,ngươi xúc phạm tiểu thư, tội đáng chết"."Cha!"Tiểu Liễu kéo Thanh Lôi Chấn, nói: "Cha, con đã có con của Hứa Xu!"Cái gì? Lời nói này, đối với Thanh Lôi Chấn, không khác gì sét đánh ngang tai."Cha, cha tha cho chàng đi, tha cho chàng đi mà!"Lúc này, tình cảnh trở nên bối rối, Tần Ninh cũng đang rảnh rỗi, nên quyết định không đi nữa, đứng từ xa hóng hớt. Vốn tưởng là tỳ nữ tư tình với thị vệ, nhưng giờ lại biến thành tiểu thư Thanh gia.Nhưng mà, nghĩ kỹ lại, chuyện này... Thật là máu chó.Hắn cũng không ngờ tới, ở Thanh gia lại còn gặp được câu chuyện máu chó như vậy, càng không ngờ tới, mình lại đứng nghe một hồi lâu.Lúc này, Thanh Lôi Chấn vô cùng tức giận, nhưng nhìn đến con gái mình, nhất thời, ông ấy cũng không biết nên nói gì.Hồi lâu.Thanh Lôi Chấn nhìn Hứa Xu, quát: "Hứa Xu, ngươi vốn là cô nhi, Thanh Lôi Chấn ta thấy ngươi đáng thương, thu nhận ngươi từ nhỏ, bồi dưỡng ngươi...""Tam gia".Hứa Xu gục đầu xuống đất, áy náy nói: "Tam gia, là lỗi của ta, ngài giết ta đi!"Thanh Lôi Chấn thở dài, lại đỡ Hứa Xu dậy, nói: "Ta nhìn ngươi lớn lên từ nhỏ, chuyện giữa ngươi và Tiểu Liễu, ta cũng biết, nhưng mà... Thập Nhất trưởng lão, Thanh gia chúng ta không chọc nổi. Tiểu tử Thanh Ứng Triết kia thích Tiểu Liễu, chuyện cầu hôn, Thanh gia chúng ta không từ chối được, không có cách nào cả"."Ta chỉ hỏi ngươi, ngươi thật lòng yêu Tiểu Liễu sao?"Hứa Xu ngẩn ra."Ngươi mang Tiểu Liễu đi đi, ngay bây giờ, đi suốt đêm, tìm một chỗ ẩn náu trong thánh vực Thanh Tiêu. Những chuyện khác, ta sẽ thay hai người cân nhắc"."Sau khi an toàn, ta sẽ nghĩ cách đưa hai người rời khỏi thánh vực Thanh Tiêu".