“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5451: Mỗi đời hắn chỉ nhận một đồ đệ.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Không phải do Tần Ninh có sở thích kỳ lạ, chỉ thích đồ đệ nào có tính cách đặc biệt như vậy.Mà vì tất cả các đồ đệ của hắn đều mang trong mình tài năng khiến hắn không thể không thán phục.Có đôi lúc Tần Ninh không thể không nghĩ rằng có phải thiên tài, nhất là thiên tài cực kỳ xuất chúng đều quái thai vậy không?Nhưng nhìn lại bản thân thì...Hắn cũng là thiên tài vượt trội nhưng vẫn bình thường đấy thôi.Nghĩ đến đây, Tần Ninh nhìn bên cạnh, ô hên quá Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi không có ở đây.Diệp Viên Viên tính tình lạnh lùng nhưng sẽ nói nhiều hơn lúc ở với hắn, còn lúc có người ngoài thì không thèm nói lấy một câu, những năm gần gần đây vẫn vậy.Còn Vân Sương Nhi thì có một cụm rất thích hợp: Ngực lớn não ngắn!Nhưng Tần Ninh cảm giác hình như chả lớn mấy!Mà không thể không nói Vân Sương Nhi thật sự quá đơn thuần, những năm qua không ở bên hắn vậy mà vẫn còn sống giữa thế giới tu hành này.Thế giới tu hành hiểm ác đáng sợ đến nhường nào thì không cần nói thêm nữa rồi.Nhưng lúc hai người ở bên nhau, đôi lúc cô ấy sẽ hỏi một số vấn đề vô cùng... ừm... ngớ ngẩn!Nghĩ đi nghĩ lại, Cốc Tân Nguyệt là người điềm tĩnh nhất.Sự đoan trang, nhạy bén là điều Tần Ninh thích nhất ở nàng.Có điều đến bây giờ hắn vẫn không thấy bóng dáng Cốc Tân Nguyệt đâu. Vị phu nhân này của hắn có một vùng hồn hải khổng lồ nhưng quạnh hiu đến lạ lùng, rốt cuộc một Cốc Tân Nguyệt khác trong hồn hải cô quạnh ấy là thần thánh phương nào?Chỉ nhớ lại thôi mà Tần Ninh vẫn chưa hết rùng mình.Còn tên đồ đệ im hơi lặng tiếng Lý Nhàn Ngư, U Tiêu Tiêu chân ướt chân ráo mới vào đời nữa...Lẽ nào ba người này thật sự gặp chuyện gì trong lúc từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên nên chạy đến Trung Tam Thiên?Tuy chuyện này rất hiếm gặp nhưng không phải là không thể xảy ra.Sau một hồi trầm tư, Tần Ninh lắc đầu.Những người bên cạnh mình ấy à...Nhìn đi nhìn lại, hình như hắn là người bình thường nhất rồi!"Sư tôn sao vậy? Nhức đầu ạ? Có phải vết thương tái phát không ạ?", Lý Huyền Đạo sốt sắng hỏi.

Không phải do Tần Ninh có sở thích kỳ lạ, chỉ thích đồ đệ nào có tính cách đặc biệt như vậy.

Mà vì tất cả các đồ đệ của hắn đều mang trong mình tài năng khiến hắn không thể không thán phục.

Có đôi lúc Tần Ninh không thể không nghĩ rằng có phải thiên tài, nhất là thiên tài cực kỳ xuất chúng đều quái thai vậy không?

Nhưng nhìn lại bản thân thì...

Hắn cũng là thiên tài vượt trội nhưng vẫn bình thường đấy thôi.

Nghĩ đến đây, Tần Ninh nhìn bên cạnh, ô hên quá Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi không có ở đây.

Diệp Viên Viên tính tình lạnh lùng nhưng sẽ nói nhiều hơn lúc ở với hắn, còn lúc có người ngoài thì không thèm nói lấy một câu, những năm gần gần đây vẫn vậy.

Còn Vân Sương Nhi thì có một cụm rất thích hợp: Ngực lớn não ngắn!

Nhưng Tần Ninh cảm giác hình như chả lớn mấy!

Mà không thể không nói Vân Sương Nhi thật sự quá đơn thuần, những năm qua không ở bên hắn vậy mà vẫn còn sống giữa thế giới tu hành này.

Thế giới tu hành hiểm ác đáng sợ đến nhường nào thì không cần nói thêm nữa rồi.

Nhưng lúc hai người ở bên nhau, đôi lúc cô ấy sẽ hỏi một số vấn đề vô cùng... ừm... ngớ ngẩn!

Nghĩ đi nghĩ lại, Cốc Tân Nguyệt là người điềm tĩnh nhất.

Sự đoan trang, nhạy bén là điều Tần Ninh thích nhất ở nàng.

Có điều đến bây giờ hắn vẫn không thấy bóng dáng Cốc Tân Nguyệt đâu. Vị phu nhân này của hắn có một vùng hồn hải khổng lồ nhưng quạnh hiu đến lạ lùng, rốt cuộc một Cốc Tân Nguyệt khác trong hồn hải cô quạnh ấy là thần thánh phương nào?

Chỉ nhớ lại thôi mà Tần Ninh vẫn chưa hết rùng mình.

Còn tên đồ đệ im hơi lặng tiếng Lý Nhàn Ngư, U Tiêu Tiêu chân ướt chân ráo mới vào đời nữa...

Lẽ nào ba người này thật sự gặp chuyện gì trong lúc từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên nên chạy đến Trung Tam Thiên?

Tuy chuyện này rất hiếm gặp nhưng không phải là không thể xảy ra.

Sau một hồi trầm tư, Tần Ninh lắc đầu.

Những người bên cạnh mình ấy à...

Nhìn đi nhìn lại, hình như hắn là người bình thường nhất rồi!

"Sư tôn sao vậy? Nhức đầu ạ? Có phải vết thương tái phát không ạ?", Lý Huyền Đạo sốt sắng hỏi.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Không phải do Tần Ninh có sở thích kỳ lạ, chỉ thích đồ đệ nào có tính cách đặc biệt như vậy.Mà vì tất cả các đồ đệ của hắn đều mang trong mình tài năng khiến hắn không thể không thán phục.Có đôi lúc Tần Ninh không thể không nghĩ rằng có phải thiên tài, nhất là thiên tài cực kỳ xuất chúng đều quái thai vậy không?Nhưng nhìn lại bản thân thì...Hắn cũng là thiên tài vượt trội nhưng vẫn bình thường đấy thôi.Nghĩ đến đây, Tần Ninh nhìn bên cạnh, ô hên quá Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi không có ở đây.Diệp Viên Viên tính tình lạnh lùng nhưng sẽ nói nhiều hơn lúc ở với hắn, còn lúc có người ngoài thì không thèm nói lấy một câu, những năm gần gần đây vẫn vậy.Còn Vân Sương Nhi thì có một cụm rất thích hợp: Ngực lớn não ngắn!Nhưng Tần Ninh cảm giác hình như chả lớn mấy!Mà không thể không nói Vân Sương Nhi thật sự quá đơn thuần, những năm qua không ở bên hắn vậy mà vẫn còn sống giữa thế giới tu hành này.Thế giới tu hành hiểm ác đáng sợ đến nhường nào thì không cần nói thêm nữa rồi.Nhưng lúc hai người ở bên nhau, đôi lúc cô ấy sẽ hỏi một số vấn đề vô cùng... ừm... ngớ ngẩn!Nghĩ đi nghĩ lại, Cốc Tân Nguyệt là người điềm tĩnh nhất.Sự đoan trang, nhạy bén là điều Tần Ninh thích nhất ở nàng.Có điều đến bây giờ hắn vẫn không thấy bóng dáng Cốc Tân Nguyệt đâu. Vị phu nhân này của hắn có một vùng hồn hải khổng lồ nhưng quạnh hiu đến lạ lùng, rốt cuộc một Cốc Tân Nguyệt khác trong hồn hải cô quạnh ấy là thần thánh phương nào?Chỉ nhớ lại thôi mà Tần Ninh vẫn chưa hết rùng mình.Còn tên đồ đệ im hơi lặng tiếng Lý Nhàn Ngư, U Tiêu Tiêu chân ướt chân ráo mới vào đời nữa...Lẽ nào ba người này thật sự gặp chuyện gì trong lúc từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên nên chạy đến Trung Tam Thiên?Tuy chuyện này rất hiếm gặp nhưng không phải là không thể xảy ra.Sau một hồi trầm tư, Tần Ninh lắc đầu.Những người bên cạnh mình ấy à...Nhìn đi nhìn lại, hình như hắn là người bình thường nhất rồi!"Sư tôn sao vậy? Nhức đầu ạ? Có phải vết thương tái phát không ạ?", Lý Huyền Đạo sốt sắng hỏi.

Chương 5451: Mỗi đời hắn chỉ nhận một đồ đệ.