“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5619: Chuyện này... hình như không hợp quy củ.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thời Thanh Trúc mỉm cười: “Phu quân nói sau này sẽ giao thánh vực Thiên Kiếm, thánh vực Thiên Hồng và thánh vực Đại Võ cho Tiên Hàm quản lý, lúc ấy chủ thượng mới sẽ là Tiên Hàm”.Nghe vậy, cả bốn người tái mặt, lập tức quỳ gối giữa không trung, lo lắng nói: “Chủ thượng, không thể như thế được, chủ thượng của Thanh Tiêu Thiên chúng ta đều là nữ, đây là quy tắc rồi!”Thời Thanh Trúc phiền phức nói: “Quy chủ là chết, người là sống, các ngươi nhận ta là chủ thượng thì nên nghe theo "di chúc" của ta chứ”.Lời này vừa ra, bốn Thanh Sứ đều nhìn Tần Ninh với vẻ cầu xin tha thứ.Tần Ninh nắm chặt tay Thời Thanh Trúc, nói: “Thôi, đừng làm khó bọn họ”.“Lăng Thi Mạn, lần này ta sẽ dẹp yên Ma tộc, nhưng sau này Hạ Tam Thiên khó tránh khỏi việc còn tồn tại tàn dư của Ma tộc. Hy vọng Thanh Tiêu Thiên các ngươi dù là ai lên làm chủ thượng thì đều phải giữ liên lạc với Tiên Hàm. Ta không muốn thấy Hạ Tam Thiên sẽ lại rơi vào cảnh tượng Ma tộc làm loạn sau khi ta rời đi”.“Đó là dĩ nhiên!”Lăng Thi Mạn chắp tay nói.Thời Thanh Trúc bất mãn le lưỡi, nói: “Tiên Hàm không được thì để phu nhân Giang Ngạo Tuyết của hắn ta đi, để cô ta làm chủ thượng, đồng vợ đồng chồng tát biển Đông cũng cạn mà”.Tần Ninh xoa đầu Thời Thanh Trúc, cười nói: “Nhọc lòng chuyện đó làm gì, nghĩ xem sau này làm sao uống được nhiều rượu ngon thì hay hơn đấy”.“Cũng đúng...”, Thời Thanh Trúc nghiêm túc gật đầu.Bốn Thanh Sứ đều mang sắc mặt kỳ quái.Tiếp tục chờ thêm, Dương Thanh Vân và Ôn Hiến Chi dẫn võ giả Thanh Minh đến.Hạo Thiên, Y Linh Chỉ, Dịch Bình Xuyên, Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa lần lượt đi theo.Hiện nay, bọn họ cũng đã nâng cao cảnh giới, có ba người đạt đến Thánh Đế.Thanh Minh ước chừng có ngàn người, dù sao thánh vực Thiên Hồng có chênh lệch rất lớn với thánh vực Thiên Kiếm, dù là mấy chục năm cấp tốc phát triển, nhưng nội tình không đủ thì cũng khó mà mạnh lên nhanh được.Tiếp tục chờ thêm, đám người Võ Môn cuối cùng cũng tới.Diệp Nam Hiên vẫn rất "phong cách" như cũ, đứng trước mặt mọi người, hai tay chắp sau lưng, tóc dài bay theo gió, nhìn kỹ mới thấy trên đỉnh đầu có mấy lọn tóc trắng, đen trắng đan xen trông vô cùng kỳ dị.Bên cạnh hắn ta là Tiên Hàm và phu nhân Giang Ngạo Tuyết, thấy Tần Ninh, bọn họ vô cùng vui mừng.
Thời Thanh Trúc mỉm cười: “Phu quân nói sau này sẽ giao thánh vực Thiên Kiếm, thánh vực Thiên Hồng và thánh vực Đại Võ cho Tiên Hàm quản lý, lúc ấy chủ thượng mới sẽ là Tiên Hàm”.
Nghe vậy, cả bốn người tái mặt, lập tức quỳ gối giữa không trung, lo lắng nói: “Chủ thượng, không thể như thế được, chủ thượng của Thanh Tiêu Thiên chúng ta đều là nữ, đây là quy tắc rồi!”
Thời Thanh Trúc phiền phức nói: “Quy chủ là chết, người là sống, các ngươi nhận ta là chủ thượng thì nên nghe theo "di chúc" của ta chứ”.
Lời này vừa ra, bốn Thanh Sứ đều nhìn Tần Ninh với vẻ cầu xin tha thứ.
Tần Ninh nắm chặt tay Thời Thanh Trúc, nói: “Thôi, đừng làm khó bọn họ”.
“Lăng Thi Mạn, lần này ta sẽ dẹp yên Ma tộc, nhưng sau này Hạ Tam Thiên khó tránh khỏi việc còn tồn tại tàn dư của Ma tộc. Hy vọng Thanh Tiêu Thiên các ngươi dù là ai lên làm chủ thượng thì đều phải giữ liên lạc với Tiên Hàm. Ta không muốn thấy Hạ Tam Thiên sẽ lại rơi vào cảnh tượng Ma tộc làm loạn sau khi ta rời đi”.
“Đó là dĩ nhiên!”
Lăng Thi Mạn chắp tay nói.
Thời Thanh Trúc bất mãn le lưỡi, nói: “Tiên Hàm không được thì để phu nhân Giang Ngạo Tuyết của hắn ta đi, để cô ta làm chủ thượng, đồng vợ đồng chồng tát biển Đông cũng cạn mà”.
Tần Ninh xoa đầu Thời Thanh Trúc, cười nói: “Nhọc lòng chuyện đó làm gì, nghĩ xem sau này làm sao uống được nhiều rượu ngon thì hay hơn đấy”.
“Cũng đúng...”, Thời Thanh Trúc nghiêm túc gật đầu.
Bốn Thanh Sứ đều mang sắc mặt kỳ quái.
Tiếp tục chờ thêm, Dương Thanh Vân và Ôn Hiến Chi dẫn võ giả Thanh Minh đến.
Hạo Thiên, Y Linh Chỉ, Dịch Bình Xuyên, Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa lần lượt đi theo.
Hiện nay, bọn họ cũng đã nâng cao cảnh giới, có ba người đạt đến Thánh Đế.
Thanh Minh ước chừng có ngàn người, dù sao thánh vực Thiên Hồng có chênh lệch rất lớn với thánh vực Thiên Kiếm, dù là mấy chục năm cấp tốc phát triển, nhưng nội tình không đủ thì cũng khó mà mạnh lên nhanh được.
Tiếp tục chờ thêm, đám người Võ Môn cuối cùng cũng tới.
Diệp Nam Hiên vẫn rất "phong cách" như cũ, đứng trước mặt mọi người, hai tay chắp sau lưng, tóc dài bay theo gió, nhìn kỹ mới thấy trên đỉnh đầu có mấy lọn tóc trắng, đen trắng đan xen trông vô cùng kỳ dị.
Bên cạnh hắn ta là Tiên Hàm và phu nhân Giang Ngạo Tuyết, thấy Tần Ninh, bọn họ vô cùng vui mừng.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thời Thanh Trúc mỉm cười: “Phu quân nói sau này sẽ giao thánh vực Thiên Kiếm, thánh vực Thiên Hồng và thánh vực Đại Võ cho Tiên Hàm quản lý, lúc ấy chủ thượng mới sẽ là Tiên Hàm”.Nghe vậy, cả bốn người tái mặt, lập tức quỳ gối giữa không trung, lo lắng nói: “Chủ thượng, không thể như thế được, chủ thượng của Thanh Tiêu Thiên chúng ta đều là nữ, đây là quy tắc rồi!”Thời Thanh Trúc phiền phức nói: “Quy chủ là chết, người là sống, các ngươi nhận ta là chủ thượng thì nên nghe theo "di chúc" của ta chứ”.Lời này vừa ra, bốn Thanh Sứ đều nhìn Tần Ninh với vẻ cầu xin tha thứ.Tần Ninh nắm chặt tay Thời Thanh Trúc, nói: “Thôi, đừng làm khó bọn họ”.“Lăng Thi Mạn, lần này ta sẽ dẹp yên Ma tộc, nhưng sau này Hạ Tam Thiên khó tránh khỏi việc còn tồn tại tàn dư của Ma tộc. Hy vọng Thanh Tiêu Thiên các ngươi dù là ai lên làm chủ thượng thì đều phải giữ liên lạc với Tiên Hàm. Ta không muốn thấy Hạ Tam Thiên sẽ lại rơi vào cảnh tượng Ma tộc làm loạn sau khi ta rời đi”.“Đó là dĩ nhiên!”Lăng Thi Mạn chắp tay nói.Thời Thanh Trúc bất mãn le lưỡi, nói: “Tiên Hàm không được thì để phu nhân Giang Ngạo Tuyết của hắn ta đi, để cô ta làm chủ thượng, đồng vợ đồng chồng tát biển Đông cũng cạn mà”.Tần Ninh xoa đầu Thời Thanh Trúc, cười nói: “Nhọc lòng chuyện đó làm gì, nghĩ xem sau này làm sao uống được nhiều rượu ngon thì hay hơn đấy”.“Cũng đúng...”, Thời Thanh Trúc nghiêm túc gật đầu.Bốn Thanh Sứ đều mang sắc mặt kỳ quái.Tiếp tục chờ thêm, Dương Thanh Vân và Ôn Hiến Chi dẫn võ giả Thanh Minh đến.Hạo Thiên, Y Linh Chỉ, Dịch Bình Xuyên, Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa lần lượt đi theo.Hiện nay, bọn họ cũng đã nâng cao cảnh giới, có ba người đạt đến Thánh Đế.Thanh Minh ước chừng có ngàn người, dù sao thánh vực Thiên Hồng có chênh lệch rất lớn với thánh vực Thiên Kiếm, dù là mấy chục năm cấp tốc phát triển, nhưng nội tình không đủ thì cũng khó mà mạnh lên nhanh được.Tiếp tục chờ thêm, đám người Võ Môn cuối cùng cũng tới.Diệp Nam Hiên vẫn rất "phong cách" như cũ, đứng trước mặt mọi người, hai tay chắp sau lưng, tóc dài bay theo gió, nhìn kỹ mới thấy trên đỉnh đầu có mấy lọn tóc trắng, đen trắng đan xen trông vô cùng kỳ dị.Bên cạnh hắn ta là Tiên Hàm và phu nhân Giang Ngạo Tuyết, thấy Tần Ninh, bọn họ vô cùng vui mừng.