“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5741: "Ta sẽ điều tra từng vấn đề một".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Hắn làm sao thế?"Cô ta nhìn Liễu Thông Thiên đứng cạnh, ngờ vực hỏi.Liễu Thông Thiên nghe vậy bỗng ho khan.Ông ta có biết quái gì đâu.Không lâu sau, Tần Ninh quay lại."Linh Phỉ Phỉ, cô đang bị thương, ta sợ là sẽ rất khó để cô về được nhà họ Linh nên bọn ta đi cùng cô một đoạn đường nhé".Tần Ninh nói thẳng: "Hơn nữa ta cũng muốn gặp gia gia cô một lần..."Nghe vậy, Linh Phỉ Phỉ hơi ngẩn người.Tần Ninh và những người này cứu cô ta, giờ lại muốn đưa cô ta về gia tộc.Điều này làm Linh Phỉ Phỉ sinh lòng cảnh giác."Tần Ninh công tử, ngươi...", cô ta cẩn thận hỏi: "Ngươi có ý gì?"Biết Linh Phỉ Phỉ đang hiểu lầm, Tần Ninh đáp lời: "Cho dù ta có ý gì đi chăng nữa thì bọn ta cũng chỉ có cảnh giới Tiểu Chí Tôn, các bậc gia trưởng của nhà họ Linh cô hoàn toàn có thể chế ngự bọn ta mà"."Bọn ta chỉ là thấy chuyện bất bình, ra tay tương trợ mà thôi, mà quả thật giữa ta với nhà họ Linh của cô có liên quan, có một số chuyện không nói rõ với cô được".Linh Phỉ Phỉ không tin câu trả lời này.Nhưng trước mắt không còn cách nào tốt hơn.Còn làm sao được nữa chứ?Cuối cùng, Linh Phỉ Phỉ đành gật đầu."Đã vậy thì làm phiền các ngươi"."Đừng khách sáo".Tần Ninh nhìn sang những người còn lại, nói: "Đi thôi".Đoàn người lại xuất phát, đi ra ngoài rồi tiến thẳng một mạch rời khỏi dãy núi Côn Tiên. Họ không gặp nguy hiểm gì trong lúc di chuyển trên đoạn đường dài hơn mười dặm này.Ra khỏi dãy núi là một cánh đồng mênh mông bát ngát.Đi hết cánh đồng này, một thành trấn hiện ra trước mắt họ."Phía trước chính là trấn Nguyệt Tiên".Linh Phỉ Phỉ giới thiệu: "Trấn Nguyệt Tiên là thành trấn nằm gần dãy núi Côn Tiên và nằm trong phạm vi của quận Linh Tiên, mấy chục vạn người cư ngụ ở đó, các võ giả tới đây trước khi vào dãy núi đều mua một ít đan dược tại đây, một số võ giả sau khi ra khỏi dãy núi sẽ bán thú hạch, da thú của Nguyên Thú cùng một số dược liệu ngay tại đây để cầu may mắn"."Vậy chúng ta tới trấn Nguyệt Tiên nghỉ ngơi một lát, mua một vài tọa kỵ Nguyên Thú rồi hẵng về quận Linh Tiên nhé"."Thế cũng được".Nhóm sáu người tiến về thành trấn.
"Hắn làm sao thế?"
Cô ta nhìn Liễu Thông Thiên đứng cạnh, ngờ vực hỏi.
Liễu Thông Thiên nghe vậy bỗng ho khan.
Ông ta có biết quái gì đâu.
Không lâu sau, Tần Ninh quay lại.
"Linh Phỉ Phỉ, cô đang bị thương, ta sợ là sẽ rất khó để cô về được nhà họ Linh nên bọn ta đi cùng cô một đoạn đường nhé".
Tần Ninh nói thẳng: "Hơn nữa ta cũng muốn gặp gia gia cô một lần..."
Nghe vậy, Linh Phỉ Phỉ hơi ngẩn người.
Tần Ninh và những người này cứu cô ta, giờ lại muốn đưa cô ta về gia tộc.
Điều này làm Linh Phỉ Phỉ sinh lòng cảnh giác.
"Tần Ninh công tử, ngươi...", cô ta cẩn thận hỏi: "Ngươi có ý gì?"
Biết Linh Phỉ Phỉ đang hiểu lầm, Tần Ninh đáp lời: "Cho dù ta có ý gì đi chăng nữa thì bọn ta cũng chỉ có cảnh giới Tiểu Chí Tôn, các bậc gia trưởng của nhà họ Linh cô hoàn toàn có thể chế ngự bọn ta mà".
"Bọn ta chỉ là thấy chuyện bất bình, ra tay tương trợ mà thôi, mà quả thật giữa ta với nhà họ Linh của cô có liên quan, có một số chuyện không nói rõ với cô được".
Linh Phỉ Phỉ không tin câu trả lời này.
Nhưng trước mắt không còn cách nào tốt hơn.
Còn làm sao được nữa chứ?
Cuối cùng, Linh Phỉ Phỉ đành gật đầu.
"Đã vậy thì làm phiền các ngươi".
"Đừng khách sáo".
Tần Ninh nhìn sang những người còn lại, nói: "Đi thôi".
Đoàn người lại xuất phát, đi ra ngoài rồi tiến thẳng một mạch rời khỏi dãy núi Côn Tiên. Họ không gặp nguy hiểm gì trong lúc di chuyển trên đoạn đường dài hơn mười dặm này.
Ra khỏi dãy núi là một cánh đồng mênh mông bát ngát.
Đi hết cánh đồng này, một thành trấn hiện ra trước mắt họ.
"Phía trước chính là trấn Nguyệt Tiên".
Linh Phỉ Phỉ giới thiệu: "Trấn Nguyệt Tiên là thành trấn nằm gần dãy núi Côn Tiên và nằm trong phạm vi của quận Linh Tiên, mấy chục vạn người cư ngụ ở đó, các võ giả tới đây trước khi vào dãy núi đều mua một ít đan dược tại đây, một số võ giả sau khi ra khỏi dãy núi sẽ bán thú hạch, da thú của Nguyên Thú cùng một số dược liệu ngay tại đây để cầu may mắn".
"Vậy chúng ta tới trấn Nguyệt Tiên nghỉ ngơi một lát, mua một vài tọa kỵ Nguyên Thú rồi hẵng về quận Linh Tiên nhé".
"Thế cũng được".
Nhóm sáu người tiến về thành trấn.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Hắn làm sao thế?"Cô ta nhìn Liễu Thông Thiên đứng cạnh, ngờ vực hỏi.Liễu Thông Thiên nghe vậy bỗng ho khan.Ông ta có biết quái gì đâu.Không lâu sau, Tần Ninh quay lại."Linh Phỉ Phỉ, cô đang bị thương, ta sợ là sẽ rất khó để cô về được nhà họ Linh nên bọn ta đi cùng cô một đoạn đường nhé".Tần Ninh nói thẳng: "Hơn nữa ta cũng muốn gặp gia gia cô một lần..."Nghe vậy, Linh Phỉ Phỉ hơi ngẩn người.Tần Ninh và những người này cứu cô ta, giờ lại muốn đưa cô ta về gia tộc.Điều này làm Linh Phỉ Phỉ sinh lòng cảnh giác."Tần Ninh công tử, ngươi...", cô ta cẩn thận hỏi: "Ngươi có ý gì?"Biết Linh Phỉ Phỉ đang hiểu lầm, Tần Ninh đáp lời: "Cho dù ta có ý gì đi chăng nữa thì bọn ta cũng chỉ có cảnh giới Tiểu Chí Tôn, các bậc gia trưởng của nhà họ Linh cô hoàn toàn có thể chế ngự bọn ta mà"."Bọn ta chỉ là thấy chuyện bất bình, ra tay tương trợ mà thôi, mà quả thật giữa ta với nhà họ Linh của cô có liên quan, có một số chuyện không nói rõ với cô được".Linh Phỉ Phỉ không tin câu trả lời này.Nhưng trước mắt không còn cách nào tốt hơn.Còn làm sao được nữa chứ?Cuối cùng, Linh Phỉ Phỉ đành gật đầu."Đã vậy thì làm phiền các ngươi"."Đừng khách sáo".Tần Ninh nhìn sang những người còn lại, nói: "Đi thôi".Đoàn người lại xuất phát, đi ra ngoài rồi tiến thẳng một mạch rời khỏi dãy núi Côn Tiên. Họ không gặp nguy hiểm gì trong lúc di chuyển trên đoạn đường dài hơn mười dặm này.Ra khỏi dãy núi là một cánh đồng mênh mông bát ngát.Đi hết cánh đồng này, một thành trấn hiện ra trước mắt họ."Phía trước chính là trấn Nguyệt Tiên".Linh Phỉ Phỉ giới thiệu: "Trấn Nguyệt Tiên là thành trấn nằm gần dãy núi Côn Tiên và nằm trong phạm vi của quận Linh Tiên, mấy chục vạn người cư ngụ ở đó, các võ giả tới đây trước khi vào dãy núi đều mua một ít đan dược tại đây, một số võ giả sau khi ra khỏi dãy núi sẽ bán thú hạch, da thú của Nguyên Thú cùng một số dược liệu ngay tại đây để cầu may mắn"."Vậy chúng ta tới trấn Nguyệt Tiên nghỉ ngơi một lát, mua một vài tọa kỵ Nguyên Thú rồi hẵng về quận Linh Tiên nhé"."Thế cũng được".Nhóm sáu người tiến về thành trấn.