“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2544
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ hơi căng thẳng, sau đó lại cười một tiếng,“Sao nhà họ Lâm lại có người to gan như thế được chứ, thể mà dám xông vào bên trong cấm địa? Hơn nữa cấm địa này không phải ai cũng có thể vào được, nếu như không đủ thực lực, tự tiện xông vào bên trong, đó chính là tự tìm đường chết, người nhà họ Lâm có thể đơn độc tiến vào cấm địa chỉ có nhóm người của gia chủ, nhưng hôm nay tất cả bọn họ đều họp ở nhà chính, ngay dưới mắt của gia chủ, còn ai có thể phân thân xông vào bên trong cấm địa này chứ?”Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ không tin, đám cao thủ đi theo. gã ta cũng không tin.Thế nhưng người đàn ông tóc trằng tên Dạ Kiếm Thần kia không ngừng lắc đầu“Thưa ngài, đó không phải là người bên phía gia chủ nhà họ Lâm…Bọn họ không trẻ như thể”“Người trẻ tuổi ư?”Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ nhướng mày.“Đối phương khoảng chừng bao nhiêu tuổi?”“Có lẽ…Chừng hai mươi”Dạ Kiếm Thần trâm giọng nói.Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều trâm mặc, ngay cả người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ cũng không nói ra lờiMột lúc lâu sau, gã ta mới hít sâu một hơi, nặng nề lên tiếng.“Cậu có nhìn nhầm không?”“Ngài cảm thấy Dạ Kiếm Thần là loại người vô dụng như thế ư? Ngay cả chút chuyện nhỏ này mà cũng phán đoán sai lâm?”“Tôi không có ý đó, chỉ là.Có thể mở được cánh cửa bằng đồng trong khu cấm địa, lại chỉ mới hơn hai mươi tuổi…Điều này có nghĩa gì? Chắng lẽ cậu muốn nói cho tôi biết, nhà họ Lâm xuất hiện một người trẻ chỉ mới hai mươi tuổi lại có thể một mình xông vào bên trong cấm địa? Dạ Kiếm Thân, là cậu điên rôi hay là tôi điên rôi? Loại chuyện này cơ bản không có khả năng!”Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ kia liên tục lắc đầu, cơ bản không thể tin được.Nhưng Dạ Kiếm Thần không nói chuyện, vẻ mặt nghiêm túc.Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ nhìn thấy thế, biết được Dạ Kiếm Thân đang nói thật, dù sao thì từ trước đến giờ, người này chưa từng nói đùa.“Nói cho tôi biết kiến nghị của cậu?”Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ khàn giọng nói.“Lập tức đi vào sâu trong cấm địa, đuổi bắt người kia”Dạ Kiếm Thần đáp.Sau khi suy nghĩ một lát, người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ kia trực tiếp lắc đầu.“Không được.”“Ngài còn do dự cái gì chứ? Hiện tại không bắt thì còn chờ đến khi nàonữ: Dạ Kiếm Thần vội vàng hét lên.“Cậu an tâm, đừng nóng vội, Dạ Kiến Thần, cầu thử nghĩ xem, một mình người này xông vào bên trong cấm địa, điều này có nghĩ là gì? Cậu ta giống như con cá trong chậu, hiện tại đối với cậu ta mà nói, muốn rời khỏi cấm địa chỉ có một con đường, đó chính là từ nơi này đi ra ngoài, ngoại trừ con đường này, cấm địa chính là một lao ngục, nếu đã như thế, chúng ta cần gì phải công vào bên trong cấm địa để bắt cậu ta chứ? Chẳng bảng thông minh chờ ở đây, đợi cậu ta đi ra, tự chui đầu vào lưới, chăng phải càng them dễ dàng hơn à?”Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ cười nị Dạ Kiến Thần giật mình, không đợi gã ta trả lời, phía sau lại vang lên một giọng nóiCảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ hơi căng thẳng, sau đó lại cười một tiếng,
“Sao nhà họ Lâm lại có người to gan như thế được chứ, thể mà dám xông vào bên trong cấm địa? Hơn nữa cấm địa này không phải ai cũng có thể vào được, nếu như không đủ thực lực, tự tiện xông vào bên trong, đó chính là tự tìm đường chết, người nhà họ Lâm có thể đơn độc tiến vào cấm địa chỉ có nhóm người của gia chủ, nhưng hôm nay tất cả bọn họ đều họp ở nhà chính, ngay dưới mắt của gia chủ, còn ai có thể phân thân xông vào bên trong cấm địa này chứ?”
Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ không tin, đám cao thủ đi theo. gã ta cũng không tin.
Thế nhưng người đàn ông tóc trằng tên Dạ Kiếm Thần kia không ngừng lắc đầu
“Thưa ngài, đó không phải là người bên phía gia chủ nhà họ Lâm…
Bọn họ không trẻ như thể”
“Người trẻ tuổi ư?”
Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ nhướng mày.
“Đối phương khoảng chừng bao nhiêu tuổi?”
“Có lẽ…
Chừng hai mươi”
Dạ Kiếm Thần trâm giọng nói.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều trâm mặc, ngay cả người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ cũng không nói ra lời
Một lúc lâu sau, gã ta mới hít sâu một hơi, nặng nề lên tiếng.
“Cậu có nhìn nhầm không?”
“Ngài cảm thấy Dạ Kiếm Thần là loại người vô dụng như thế ư? Ngay cả chút chuyện nhỏ này mà cũng phán đoán sai lâm?”
“Tôi không có ý đó, chỉ là.
Có thể mở được cánh cửa bằng đồng trong khu cấm địa, lại chỉ mới hơn hai mươi tuổi…
Điều này có nghĩa gì? Chắng lẽ cậu muốn nói cho tôi biết, nhà họ Lâm xuất hiện một người trẻ chỉ mới hai mươi tuổi lại có thể một mình xông vào bên trong cấm địa? Dạ Kiếm Thân, là cậu điên rôi hay là tôi điên rôi? Loại chuyện này cơ bản không có khả năng!”
Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ kia liên tục lắc đầu, cơ bản không thể tin được.
Nhưng Dạ Kiếm Thần không nói chuyện, vẻ mặt nghiêm túc.
Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ nhìn thấy thế, biết được Dạ Kiếm Thân đang nói thật, dù sao thì từ trước đến giờ, người này chưa từng nói đùa.
“Nói cho tôi biết kiến nghị của cậu?”
Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ khàn giọng nói.
“Lập tức đi vào sâu trong cấm địa, đuổi bắt người kia”
Dạ Kiếm Thần đáp.
Sau khi suy nghĩ một lát, người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ kia trực tiếp lắc đầu.
“Không được.”
“Ngài còn do dự cái gì chứ? Hiện tại không bắt thì còn chờ đến khi nào
nữ: Dạ Kiếm Thần vội vàng hét lên.
“Cậu an tâm, đừng nóng vội, Dạ Kiến Thần, cầu thử nghĩ xem, một mình người này xông vào bên trong cấm địa, điều này có nghĩ là gì? Cậu ta giống như con cá trong chậu, hiện tại đối với cậu ta mà nói, muốn rời khỏi cấm địa chỉ có một con đường, đó chính là từ nơi này đi ra ngoài, ngoại trừ con đường này, cấm địa chính là một lao ngục, nếu đã như thế, chúng ta cần gì phải công vào bên trong cấm địa để bắt cậu ta chứ? Chẳng bảng thông minh chờ ở đây, đợi cậu ta đi ra, tự chui đầu vào lưới, chăng phải càng them dễ dàng hơn à?”
Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ cười nị Dạ Kiến Thần giật mình, không đợi gã ta trả lời, phía sau lại vang lên một giọng nói
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ hơi căng thẳng, sau đó lại cười một tiếng,“Sao nhà họ Lâm lại có người to gan như thế được chứ, thể mà dám xông vào bên trong cấm địa? Hơn nữa cấm địa này không phải ai cũng có thể vào được, nếu như không đủ thực lực, tự tiện xông vào bên trong, đó chính là tự tìm đường chết, người nhà họ Lâm có thể đơn độc tiến vào cấm địa chỉ có nhóm người của gia chủ, nhưng hôm nay tất cả bọn họ đều họp ở nhà chính, ngay dưới mắt của gia chủ, còn ai có thể phân thân xông vào bên trong cấm địa này chứ?”Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ không tin, đám cao thủ đi theo. gã ta cũng không tin.Thế nhưng người đàn ông tóc trằng tên Dạ Kiếm Thần kia không ngừng lắc đầu“Thưa ngài, đó không phải là người bên phía gia chủ nhà họ Lâm…Bọn họ không trẻ như thể”“Người trẻ tuổi ư?”Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ nhướng mày.“Đối phương khoảng chừng bao nhiêu tuổi?”“Có lẽ…Chừng hai mươi”Dạ Kiếm Thần trâm giọng nói.Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều trâm mặc, ngay cả người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ cũng không nói ra lờiMột lúc lâu sau, gã ta mới hít sâu một hơi, nặng nề lên tiếng.“Cậu có nhìn nhầm không?”“Ngài cảm thấy Dạ Kiếm Thần là loại người vô dụng như thế ư? Ngay cả chút chuyện nhỏ này mà cũng phán đoán sai lâm?”“Tôi không có ý đó, chỉ là.Có thể mở được cánh cửa bằng đồng trong khu cấm địa, lại chỉ mới hơn hai mươi tuổi…Điều này có nghĩa gì? Chắng lẽ cậu muốn nói cho tôi biết, nhà họ Lâm xuất hiện một người trẻ chỉ mới hai mươi tuổi lại có thể một mình xông vào bên trong cấm địa? Dạ Kiếm Thân, là cậu điên rôi hay là tôi điên rôi? Loại chuyện này cơ bản không có khả năng!”Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ kia liên tục lắc đầu, cơ bản không thể tin được.Nhưng Dạ Kiếm Thần không nói chuyện, vẻ mặt nghiêm túc.Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ nhìn thấy thế, biết được Dạ Kiếm Thân đang nói thật, dù sao thì từ trước đến giờ, người này chưa từng nói đùa.“Nói cho tôi biết kiến nghị của cậu?”Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ khàn giọng nói.“Lập tức đi vào sâu trong cấm địa, đuổi bắt người kia”Dạ Kiếm Thần đáp.Sau khi suy nghĩ một lát, người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ kia trực tiếp lắc đầu.“Không được.”“Ngài còn do dự cái gì chứ? Hiện tại không bắt thì còn chờ đến khi nàonữ: Dạ Kiếm Thần vội vàng hét lên.“Cậu an tâm, đừng nóng vội, Dạ Kiến Thần, cầu thử nghĩ xem, một mình người này xông vào bên trong cấm địa, điều này có nghĩ là gì? Cậu ta giống như con cá trong chậu, hiện tại đối với cậu ta mà nói, muốn rời khỏi cấm địa chỉ có một con đường, đó chính là từ nơi này đi ra ngoài, ngoại trừ con đường này, cấm địa chính là một lao ngục, nếu đã như thế, chúng ta cần gì phải công vào bên trong cấm địa để bắt cậu ta chứ? Chẳng bảng thông minh chờ ở đây, đợi cậu ta đi ra, tự chui đầu vào lưới, chăng phải càng them dễ dàng hơn à?”Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ cười nị Dạ Kiến Thần giật mình, không đợi gã ta trả lời, phía sau lại vang lên một giọng nóiCảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên