“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5821: "Đừng khách sáo".  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bề ngoài ai cũng tâng bốc, lịch sự với nhau nhưng thật ra ít nhiều gì đều có ân oán cả."Gia gia, phụ thân".Giữa lúc đó, Linh Phi Dương đi ra, hậm hực nói: "Lần này hài nhi nhất định sẽ khiến tất cả mọi người có một cái nhìn mới về nhà họ Linh chúng ta"."Tốt!"Linh Văn Long gật đầu.Mấy tháng qua, có thể nói đệ tử nhà họ Linh đã thay đổi long trời lở đất.Tất cả là nhờ có sự chỉ dạy của Tần Ninh.Nếu là trước đây, Linh Văn Long sẽ không tin một người sẽ tiến bộ vượt bậc chỉ trong vòng vài tháng.Nhưng sau khi chứng kiến điều đó xảy ra, ông ta phải tin! Tần Ninh đúng là cao nhân mà.Lúc này mọi người cũng ngồi vào vị trí đã được sắp xếp.Người của nhà họ Linh và Linh Ngự môn đều ở tầng thứ bảy, căn phòng được trang trí tinh tế, bao gồm phòng ngủ, phòng khách và phòng tắm.Sau khi mở cửa sổ có thể thấy đường phố nườm nượp người qua lại với bầu không khí rất náo nhiệt.Nhìn ra xa, quanh đây đâu đâu cũng là các tòa nhà hay tòa tháp cao chót vót đầy hùng vĩ.Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đương nhiên ở cùng một phòng, còn hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì ở phòng bên cạnh.Mở cửa sổ ra, Thời Thanh Trúc vươn vai, dựa vào lan can bằng gỗ khen ngợi: "Thích quá!"Thiếu nữ duỗi người để lộ vòng eo mảnh mai cho thấy cơ thể đã bắt đầu trưởng thành, nụ cười thoải mái trên mặt động lòng người như quả trám khiến người ta khát khao hái xuống.Tần Ninh lại gần cửa sổ, vừa nhìn khung cảnh bên ngoài vừa mỉm cười: "Ta dẫn nàng đi dạo nhé"."Đi thôi, đi thôi!"Thời Thanh Trúc cười tươi đến mức mắt cong cong hình trăng khuyết, trông nàng vui vẻ thấy rõ.Dạo này rượu ngon mà nàng dự trữ sắp hết rồi, phải bổ sung thôi.Hai người cùng nhau ra ngoài, đi dạo khắp quận Côn Dương.Trời nhá nhem tối nên khu phố rất sầm uất.Hai người đi tới một tửu lâu khá lớn chuẩn bị ăn tối.Tửu lâu luôn là nơi dễ nghe ngóng thông tin nhất.Lúc này, hai người ngồi ở một góc tửu lâu.

Bề ngoài ai cũng tâng bốc, lịch sự với nhau nhưng thật ra ít nhiều gì đều có ân oán cả.

"Gia gia, phụ thân".

Giữa lúc đó, Linh Phi Dương đi ra, hậm hực nói: "Lần này hài nhi nhất định sẽ khiến tất cả mọi người có một cái nhìn mới về nhà họ Linh chúng ta".

"Tốt!"

Linh Văn Long gật đầu.

Mấy tháng qua, có thể nói đệ tử nhà họ Linh đã thay đổi long trời lở đất.

Tất cả là nhờ có sự chỉ dạy của Tần Ninh.

Nếu là trước đây, Linh Văn Long sẽ không tin một người sẽ tiến bộ vượt bậc chỉ trong vòng vài tháng.

Nhưng sau khi chứng kiến điều đó xảy ra, ông ta phải tin! Tần Ninh đúng là cao nhân mà.

Lúc này mọi người cũng ngồi vào vị trí đã được sắp xếp.

Người của nhà họ Linh và Linh Ngự môn đều ở tầng thứ bảy, căn phòng được trang trí tinh tế, bao gồm phòng ngủ, phòng khách và phòng tắm.

Sau khi mở cửa sổ có thể thấy đường phố nườm nượp người qua lại với bầu không khí rất náo nhiệt.

Nhìn ra xa, quanh đây đâu đâu cũng là các tòa nhà hay tòa tháp cao chót vót đầy hùng vĩ.

Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đương nhiên ở cùng một phòng, còn hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì ở phòng bên cạnh.

Mở cửa sổ ra, Thời Thanh Trúc vươn vai, dựa vào lan can bằng gỗ khen ngợi: "Thích quá!"

Thiếu nữ duỗi người để lộ vòng eo mảnh mai cho thấy cơ thể đã bắt đầu trưởng thành, nụ cười thoải mái trên mặt động lòng người như quả trám khiến người ta khát khao hái xuống.

Tần Ninh lại gần cửa sổ, vừa nhìn khung cảnh bên ngoài vừa mỉm cười: "Ta dẫn nàng đi dạo nhé".

"Đi thôi, đi thôi!"

Thời Thanh Trúc cười tươi đến mức mắt cong cong hình trăng khuyết, trông nàng vui vẻ thấy rõ.

Dạo này rượu ngon mà nàng dự trữ sắp hết rồi, phải bổ sung thôi.

Hai người cùng nhau ra ngoài, đi dạo khắp quận Côn Dương.

Trời nhá nhem tối nên khu phố rất sầm uất.

Hai người đi tới một tửu lâu khá lớn chuẩn bị ăn tối.

Tửu lâu luôn là nơi dễ nghe ngóng thông tin nhất.

Lúc này, hai người ngồi ở một góc tửu lâu.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bề ngoài ai cũng tâng bốc, lịch sự với nhau nhưng thật ra ít nhiều gì đều có ân oán cả."Gia gia, phụ thân".Giữa lúc đó, Linh Phi Dương đi ra, hậm hực nói: "Lần này hài nhi nhất định sẽ khiến tất cả mọi người có một cái nhìn mới về nhà họ Linh chúng ta"."Tốt!"Linh Văn Long gật đầu.Mấy tháng qua, có thể nói đệ tử nhà họ Linh đã thay đổi long trời lở đất.Tất cả là nhờ có sự chỉ dạy của Tần Ninh.Nếu là trước đây, Linh Văn Long sẽ không tin một người sẽ tiến bộ vượt bậc chỉ trong vòng vài tháng.Nhưng sau khi chứng kiến điều đó xảy ra, ông ta phải tin! Tần Ninh đúng là cao nhân mà.Lúc này mọi người cũng ngồi vào vị trí đã được sắp xếp.Người của nhà họ Linh và Linh Ngự môn đều ở tầng thứ bảy, căn phòng được trang trí tinh tế, bao gồm phòng ngủ, phòng khách và phòng tắm.Sau khi mở cửa sổ có thể thấy đường phố nườm nượp người qua lại với bầu không khí rất náo nhiệt.Nhìn ra xa, quanh đây đâu đâu cũng là các tòa nhà hay tòa tháp cao chót vót đầy hùng vĩ.Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đương nhiên ở cùng một phòng, còn hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì ở phòng bên cạnh.Mở cửa sổ ra, Thời Thanh Trúc vươn vai, dựa vào lan can bằng gỗ khen ngợi: "Thích quá!"Thiếu nữ duỗi người để lộ vòng eo mảnh mai cho thấy cơ thể đã bắt đầu trưởng thành, nụ cười thoải mái trên mặt động lòng người như quả trám khiến người ta khát khao hái xuống.Tần Ninh lại gần cửa sổ, vừa nhìn khung cảnh bên ngoài vừa mỉm cười: "Ta dẫn nàng đi dạo nhé"."Đi thôi, đi thôi!"Thời Thanh Trúc cười tươi đến mức mắt cong cong hình trăng khuyết, trông nàng vui vẻ thấy rõ.Dạo này rượu ngon mà nàng dự trữ sắp hết rồi, phải bổ sung thôi.Hai người cùng nhau ra ngoài, đi dạo khắp quận Côn Dương.Trời nhá nhem tối nên khu phố rất sầm uất.Hai người đi tới một tửu lâu khá lớn chuẩn bị ăn tối.Tửu lâu luôn là nơi dễ nghe ngóng thông tin nhất.Lúc này, hai người ngồi ở một góc tửu lâu.

Chương 5821: "Đừng khách sáo".