“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5822: Tất cả là nhờ có sự chỉ dạy của Tần Ninh.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Cũng đúng, nghe nói lần này nhà họ Dương có ba thiên chi kiêu tử xuất chúng lắm đây"."Hửm? Nói nghe xem nào!""Dương Vân Hải, Dương Thanh Thanh, Dương Minh Hạo đấy, đừng nói ngươi không biết ba người này nhé? Họ còn trẻ mà đã có cảnh giới Tiểu Chí Tôn hậu kỳ đó. Ta nghe người trong nhà họ Dương nói ba người này đánh nhau với Tiểu Chí Tôn hậu kỳ giàu kinh nghiệm trong gia tộc cũng không bị thua luôn".Những người xung quanh đều sửng sốt trước câu nói này.Phải biết rằng phần lớn Tiểu Chí Tôn tham gia cuộc đấu võ bảy quận mỗi đợt tổ chức đều là hậu bối trẻ của các thế lực gia tộc, cảnh giới Đại Chí Tôn thì là cường giả đứng đầu các thế lực.Tuy nhiên, không mấy khi có cuộc tỉ thí giữa các Đại Chí Tôn, chủ yếu vẫn tập trung vào cuộc so tài giữa các võ giả cảnh giới Tiểu Chí Tôn hơn.Dù gì các thiên tài cảnh giới Tiểu Chí Tôn đại diện cho tương lai các phe thế lực mà..."Sao lại nói vậy được".Có người trong tửu lâu lớn tiếng phản bác: "Quận Côn Dương đúng là nhiều thiên kiêu thật nhưng quận Lữ bọn ta không phải dễ trêu đâu"."Lữ Khôn Minh, đương kim thiếu trưởng tộc của nhà họ Lữ ở quận Lữ cũng có thiên phú và thực lực xuất chúng, là Tiểu Chí Tôn hậu kỳ đỉnh phong đấy".Có người mở miệng nói.Hiển nhiên vị võ giả này từ quận Lữ đến đây để xem cuộc đấu võ bảy quận."Đúng đấy, thiếu chủ Ngô Tu của Ngô gia quận Ngô Điền cũng là nhân tài đấy nhé...""Cả tiểu thư Khúc Oánh Oánh của nhà họ Khúc ở quận Đại Khúc nữa, không chỉ quốc sắc thiên hương mà thực lực cũng kinh khủng lắm".Mọi người bàn tán sôi nổi.Còn Thời Thanh Trúc thì chỉ tập trung ngấu nghiến thức ăn trên bàn, không hề quan tâm mấy chuyện này.Thiên tài gì mà thiên tài?Ai cũng cảnh giới Tiểu Chí Tôn hậu kỳ mà thiên tài cái nỗi gì?Phu quân hay nói tốc độ tu luyện của nàng bình thường nhưng mới bao lâu mà nàng đã từ Tiểu Chí Tôn đến cảnh giới Tiểu Thiên Tôn rồi đây này.So với thiên tài mà những người này khen ngợi thì nàng là gì đây?Thiên tài của thiên tài chắc?Mấy người này chán chết đi được!Tần Ninh cũng không để bụng, chỉ vừa thưởng thức rượu vừa yên lặng nghe câu có câu không."Cơ mà trong cuộc đấu võ bảy quận năm nay vẫn có một chuyện động trời đấy, các ngươi có biết không?"
"Cũng đúng, nghe nói lần này nhà họ Dương có ba thiên chi kiêu tử xuất chúng lắm đây".
"Hửm? Nói nghe xem nào!"
"Dương Vân Hải, Dương Thanh Thanh, Dương Minh Hạo đấy, đừng nói ngươi không biết ba người này nhé? Họ còn trẻ mà đã có cảnh giới Tiểu Chí Tôn hậu kỳ đó. Ta nghe người trong nhà họ Dương nói ba người này đánh nhau với Tiểu Chí Tôn hậu kỳ giàu kinh nghiệm trong gia tộc cũng không bị thua luôn".
Những người xung quanh đều sửng sốt trước câu nói này.
Phải biết rằng phần lớn Tiểu Chí Tôn tham gia cuộc đấu võ bảy quận mỗi đợt tổ chức đều là hậu bối trẻ của các thế lực gia tộc, cảnh giới Đại Chí Tôn thì là cường giả đứng đầu các thế lực.
Tuy nhiên, không mấy khi có cuộc tỉ thí giữa các Đại Chí Tôn, chủ yếu vẫn tập trung vào cuộc so tài giữa các võ giả cảnh giới Tiểu Chí Tôn hơn.
Dù gì các thiên tài cảnh giới Tiểu Chí Tôn đại diện cho tương lai các phe thế lực mà...
"Sao lại nói vậy được".
Có người trong tửu lâu lớn tiếng phản bác: "Quận Côn Dương đúng là nhiều thiên kiêu thật nhưng quận Lữ bọn ta không phải dễ trêu đâu".
"Lữ Khôn Minh, đương kim thiếu trưởng tộc của nhà họ Lữ ở quận Lữ cũng có thiên phú và thực lực xuất chúng, là Tiểu Chí Tôn hậu kỳ đỉnh phong đấy".
Có người mở miệng nói.
Hiển nhiên vị võ giả này từ quận Lữ đến đây để xem cuộc đấu võ bảy quận.
"Đúng đấy, thiếu chủ Ngô Tu của Ngô gia quận Ngô Điền cũng là nhân tài đấy nhé..."
"Cả tiểu thư Khúc Oánh Oánh của nhà họ Khúc ở quận Đại Khúc nữa, không chỉ quốc sắc thiên hương mà thực lực cũng kinh khủng lắm".
Mọi người bàn tán sôi nổi.
Còn Thời Thanh Trúc thì chỉ tập trung ngấu nghiến thức ăn trên bàn, không hề quan tâm mấy chuyện này.
Thiên tài gì mà thiên tài?
Ai cũng cảnh giới Tiểu Chí Tôn hậu kỳ mà thiên tài cái nỗi gì?
Phu quân hay nói tốc độ tu luyện của nàng bình thường nhưng mới bao lâu mà nàng đã từ Tiểu Chí Tôn đến cảnh giới Tiểu Thiên Tôn rồi đây này.
So với thiên tài mà những người này khen ngợi thì nàng là gì đây?
Thiên tài của thiên tài chắc?
Mấy người này chán chết đi được!
Tần Ninh cũng không để bụng, chỉ vừa thưởng thức rượu vừa yên lặng nghe câu có câu không.
"Cơ mà trong cuộc đấu võ bảy quận năm nay vẫn có một chuyện động trời đấy, các ngươi có biết không?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Cũng đúng, nghe nói lần này nhà họ Dương có ba thiên chi kiêu tử xuất chúng lắm đây"."Hửm? Nói nghe xem nào!""Dương Vân Hải, Dương Thanh Thanh, Dương Minh Hạo đấy, đừng nói ngươi không biết ba người này nhé? Họ còn trẻ mà đã có cảnh giới Tiểu Chí Tôn hậu kỳ đó. Ta nghe người trong nhà họ Dương nói ba người này đánh nhau với Tiểu Chí Tôn hậu kỳ giàu kinh nghiệm trong gia tộc cũng không bị thua luôn".Những người xung quanh đều sửng sốt trước câu nói này.Phải biết rằng phần lớn Tiểu Chí Tôn tham gia cuộc đấu võ bảy quận mỗi đợt tổ chức đều là hậu bối trẻ của các thế lực gia tộc, cảnh giới Đại Chí Tôn thì là cường giả đứng đầu các thế lực.Tuy nhiên, không mấy khi có cuộc tỉ thí giữa các Đại Chí Tôn, chủ yếu vẫn tập trung vào cuộc so tài giữa các võ giả cảnh giới Tiểu Chí Tôn hơn.Dù gì các thiên tài cảnh giới Tiểu Chí Tôn đại diện cho tương lai các phe thế lực mà..."Sao lại nói vậy được".Có người trong tửu lâu lớn tiếng phản bác: "Quận Côn Dương đúng là nhiều thiên kiêu thật nhưng quận Lữ bọn ta không phải dễ trêu đâu"."Lữ Khôn Minh, đương kim thiếu trưởng tộc của nhà họ Lữ ở quận Lữ cũng có thiên phú và thực lực xuất chúng, là Tiểu Chí Tôn hậu kỳ đỉnh phong đấy".Có người mở miệng nói.Hiển nhiên vị võ giả này từ quận Lữ đến đây để xem cuộc đấu võ bảy quận."Đúng đấy, thiếu chủ Ngô Tu của Ngô gia quận Ngô Điền cũng là nhân tài đấy nhé...""Cả tiểu thư Khúc Oánh Oánh của nhà họ Khúc ở quận Đại Khúc nữa, không chỉ quốc sắc thiên hương mà thực lực cũng kinh khủng lắm".Mọi người bàn tán sôi nổi.Còn Thời Thanh Trúc thì chỉ tập trung ngấu nghiến thức ăn trên bàn, không hề quan tâm mấy chuyện này.Thiên tài gì mà thiên tài?Ai cũng cảnh giới Tiểu Chí Tôn hậu kỳ mà thiên tài cái nỗi gì?Phu quân hay nói tốc độ tu luyện của nàng bình thường nhưng mới bao lâu mà nàng đã từ Tiểu Chí Tôn đến cảnh giới Tiểu Thiên Tôn rồi đây này.So với thiên tài mà những người này khen ngợi thì nàng là gì đây?Thiên tài của thiên tài chắc?Mấy người này chán chết đi được!Tần Ninh cũng không để bụng, chỉ vừa thưởng thức rượu vừa yên lặng nghe câu có câu không."Cơ mà trong cuộc đấu võ bảy quận năm nay vẫn có một chuyện động trời đấy, các ngươi có biết không?"