“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5823: Thiên tài của thiên tài chắc?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Phù Dung lâu! Tần Ninh chợt nhíu mày.Mà lúc này, mọi người nghe thấy ba chữ Phù Dung lâu đều sôi nổi biến sắc mặt.Linh Nguyên Châu, ngoài địa giới của bảy quận là địa giới của phủ Linh Nguyên Châu, nơi đó là khu vực trung tâm, cũng là căn cứ của rất nhiều cường giả trong Linh Nguyên Châu.Mà trong phủ Linh Nguyên Châu tồn tại ba phương bá chủ.Nhà họ Liễu! Nhà họ Linh! Phù Dung lâu! Ba phương này là thế lực có cấp bậc bá chủ của Linh Nguyên Châu.Nhà họ Linh thì không cần phải nói, sớm từ mấy vạn năm trước có thể nói là bá chủ của toàn bộ Cửu Nguyên Vực, có điều trải qua mấy vạn năm đã từng bước suy bại, thu hẹp vào trong phạm vi một châu.Nhưng có câu nói rất hay, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, cho dù nhà họ Linh suy bại, không thể xưng vương xưng bá trong Cửu Nguyên Vực, nhưng ở Linh Nguyên Châu vẫn là một trong các bá chủ.Hai phe còn lại, nhà họ Liễu và Phù Dung lâu là thế lực đặt ra từng dấu chân một tại phủ Linh Nguyên Châu.Hiện nay, trong Linh Nguyên Châu, ba phương thế lực này là mạnh nhất.Nhắc đến Phù Dung lâu, mọi người tất nhiên cực kỳ tò mò."Khẳng định chưa?"Có người nhịn không được hỏi."Khẳng định hay không thì đến lúc đó rồi biết".Người mở miệng kia uống một chén rượu, cười tủm tỉm đáp: "Nghe nói lần này là đồ đệ được yêu thương của vị lâu chủ Phù Dung lâu kia, được khen là người đẹp nhất Linh Nguyên Châu chúng ta, Nguyên Sơ Liễu tự mình ra mặt".Nguyên Sơ Liễu! Lời này vừa ra, mọi người càng ngạc nhiên.Tiếng tăm của Nguyên Sơ Liễu cực kì vang dội tại Linh Nguyên Châu."Đồ đệ của lâu chủ Hồng Phù Dung tự mình ra mặt?""Thật hay giả?""Ngươi đùa chúng ta à?"Ai ai cũng không dám tin.Với thực lực và nội tình của Phù Dung lâu, bảy đại quận thành cộng lại đều hoàn toàn không phải đối thủ.Đồ đệ của lâu chủ Phù Dung lâu tự mình đến cuộc đấu võ bảy quận lần này vì chuyện gì?"Tin hay không tùy các ngươi!"Người kia cười haha nói: "Nguyên Sơ Liễu kia quốc sắc thiên hương, lần này đến chúng ta mới có thể có cơ hội nhìn thấy tận mắt, chuyến này đi không tiếc!"Giờ phút này, tiếng nghị luận bên trong tửu lâu bị đẩy tới đỉnh điểm.Từ xưa đến nay, cường giả, mỹ nữ, không thể nghi ngờ là chủ đề có thể khiến mọi người say sưa đàm tiếu nhất.Tần Ninh bưng chén rượu lên, thì thầm: "Hồng Phù Dung... Nguyên Sơ Liễu..."
Phù Dung lâu! Tần Ninh chợt nhíu mày.
Mà lúc này, mọi người nghe thấy ba chữ Phù Dung lâu đều sôi nổi biến sắc mặt.
Linh Nguyên Châu, ngoài địa giới của bảy quận là địa giới của phủ Linh Nguyên Châu, nơi đó là khu vực trung tâm, cũng là căn cứ của rất nhiều cường giả trong Linh Nguyên Châu.
Mà trong phủ Linh Nguyên Châu tồn tại ba phương bá chủ.
Nhà họ Liễu! Nhà họ Linh! Phù Dung lâu! Ba phương này là thế lực có cấp bậc bá chủ của Linh Nguyên Châu.
Nhà họ Linh thì không cần phải nói, sớm từ mấy vạn năm trước có thể nói là bá chủ của toàn bộ Cửu Nguyên Vực, có điều trải qua mấy vạn năm đã từng bước suy bại, thu hẹp vào trong phạm vi một châu.
Nhưng có câu nói rất hay, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, cho dù nhà họ Linh suy bại, không thể xưng vương xưng bá trong Cửu Nguyên Vực, nhưng ở Linh Nguyên Châu vẫn là một trong các bá chủ.
Hai phe còn lại, nhà họ Liễu và Phù Dung lâu là thế lực đặt ra từng dấu chân một tại phủ Linh Nguyên Châu.
Hiện nay, trong Linh Nguyên Châu, ba phương thế lực này là mạnh nhất.
Nhắc đến Phù Dung lâu, mọi người tất nhiên cực kỳ tò mò.
"Khẳng định chưa?"
Có người nhịn không được hỏi.
"Khẳng định hay không thì đến lúc đó rồi biết".
Người mở miệng kia uống một chén rượu, cười tủm tỉm đáp: "Nghe nói lần này là đồ đệ được yêu thương của vị lâu chủ Phù Dung lâu kia, được khen là người đẹp nhất Linh Nguyên Châu chúng ta, Nguyên Sơ Liễu tự mình ra mặt".
Nguyên Sơ Liễu! Lời này vừa ra, mọi người càng ngạc nhiên.
Tiếng tăm của Nguyên Sơ Liễu cực kì vang dội tại Linh Nguyên Châu.
"Đồ đệ của lâu chủ Hồng Phù Dung tự mình ra mặt?"
"Thật hay giả?"
"Ngươi đùa chúng ta à?"
Ai ai cũng không dám tin.
Với thực lực và nội tình của Phù Dung lâu, bảy đại quận thành cộng lại đều hoàn toàn không phải đối thủ.
Đồ đệ của lâu chủ Phù Dung lâu tự mình đến cuộc đấu võ bảy quận lần này vì chuyện gì?
"Tin hay không tùy các ngươi!"
Người kia cười haha nói: "Nguyên Sơ Liễu kia quốc sắc thiên hương, lần này đến chúng ta mới có thể có cơ hội nhìn thấy tận mắt, chuyến này đi không tiếc!"
Giờ phút này, tiếng nghị luận bên trong tửu lâu bị đẩy tới đỉnh điểm.
Từ xưa đến nay, cường giả, mỹ nữ, không thể nghi ngờ là chủ đề có thể khiến mọi người say sưa đàm tiếu nhất.
Tần Ninh bưng chén rượu lên, thì thầm: "Hồng Phù Dung... Nguyên Sơ Liễu..."
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Phù Dung lâu! Tần Ninh chợt nhíu mày.Mà lúc này, mọi người nghe thấy ba chữ Phù Dung lâu đều sôi nổi biến sắc mặt.Linh Nguyên Châu, ngoài địa giới của bảy quận là địa giới của phủ Linh Nguyên Châu, nơi đó là khu vực trung tâm, cũng là căn cứ của rất nhiều cường giả trong Linh Nguyên Châu.Mà trong phủ Linh Nguyên Châu tồn tại ba phương bá chủ.Nhà họ Liễu! Nhà họ Linh! Phù Dung lâu! Ba phương này là thế lực có cấp bậc bá chủ của Linh Nguyên Châu.Nhà họ Linh thì không cần phải nói, sớm từ mấy vạn năm trước có thể nói là bá chủ của toàn bộ Cửu Nguyên Vực, có điều trải qua mấy vạn năm đã từng bước suy bại, thu hẹp vào trong phạm vi một châu.Nhưng có câu nói rất hay, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, cho dù nhà họ Linh suy bại, không thể xưng vương xưng bá trong Cửu Nguyên Vực, nhưng ở Linh Nguyên Châu vẫn là một trong các bá chủ.Hai phe còn lại, nhà họ Liễu và Phù Dung lâu là thế lực đặt ra từng dấu chân một tại phủ Linh Nguyên Châu.Hiện nay, trong Linh Nguyên Châu, ba phương thế lực này là mạnh nhất.Nhắc đến Phù Dung lâu, mọi người tất nhiên cực kỳ tò mò."Khẳng định chưa?"Có người nhịn không được hỏi."Khẳng định hay không thì đến lúc đó rồi biết".Người mở miệng kia uống một chén rượu, cười tủm tỉm đáp: "Nghe nói lần này là đồ đệ được yêu thương của vị lâu chủ Phù Dung lâu kia, được khen là người đẹp nhất Linh Nguyên Châu chúng ta, Nguyên Sơ Liễu tự mình ra mặt".Nguyên Sơ Liễu! Lời này vừa ra, mọi người càng ngạc nhiên.Tiếng tăm của Nguyên Sơ Liễu cực kì vang dội tại Linh Nguyên Châu."Đồ đệ của lâu chủ Hồng Phù Dung tự mình ra mặt?""Thật hay giả?""Ngươi đùa chúng ta à?"Ai ai cũng không dám tin.Với thực lực và nội tình của Phù Dung lâu, bảy đại quận thành cộng lại đều hoàn toàn không phải đối thủ.Đồ đệ của lâu chủ Phù Dung lâu tự mình đến cuộc đấu võ bảy quận lần này vì chuyện gì?"Tin hay không tùy các ngươi!"Người kia cười haha nói: "Nguyên Sơ Liễu kia quốc sắc thiên hương, lần này đến chúng ta mới có thể có cơ hội nhìn thấy tận mắt, chuyến này đi không tiếc!"Giờ phút này, tiếng nghị luận bên trong tửu lâu bị đẩy tới đỉnh điểm.Từ xưa đến nay, cường giả, mỹ nữ, không thể nghi ngờ là chủ đề có thể khiến mọi người say sưa đàm tiếu nhất.Tần Ninh bưng chén rượu lên, thì thầm: "Hồng Phù Dung... Nguyên Sơ Liễu..."