“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5828: Đắc tội với bên nào cũng không ổn.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Thiếu gia…”“Câm miệng!”Long Phá Phong hừ một tiếng rồi nói.“Đi thăm dò xem, rốt cuộc là cái tên Tần Ninh kia có lai lịch gì, còn cả cô gái kia nữa…”, Long Phá Phong u ám nói: “Người phụ nữ mà bổn thiếu gia nhìn trúng, chưa người nào là không nắm được trong tay”.Một hàng người trở lại tửu lâu mình ở, ngón tay Long Phá Phong chỉ vào một người phụ nữ có dáng người quyến rũ ở bên cạnh, nói thẳng: “Theo ta vào trong”.Dứt lời, y lại nhìn về phía mấy người còn lại, thấp giọng nói: “Đi tìm cho bổn thiếu gia thêm hai trinh nữ nữa đến đây!”Xong xuôi, Long Phá Phong đi vào phòng, ầm một tiếng đóng cửa phòng lại.Vừa vào trong, y đã ôm lấy người phụ nữ trước mắt.“Phá Phong, chàng nhẹ chút”.“Đừng nói nhiều lời vô nghĩa như vậy!”Long Phá Phong dùng một tay xé nát quần áo của người phụ nữ, sau đó, một cái tát giáng xuống, trên mặt người phụ nữ kia xuất hiện dấu bàn tay, khóe miệng chảy ra máu tươi, thế nhưng Long Phá Phong không thèm để ý tới, trực tiếp đặt người phụ nữ lên bàn, tiến vào…Trong phòng, dần dần truyền ra âm thanh đau đớn.“Tên khốn chết tiệt!”“Đồ khốn nạn!”“Bổn thiếu gia không giết ngươi, khó mà giải được mối hận trong lòng!”Từng tiếng chửi thầm vang lên, bộc phát ra sự tức giận trong lòng.Người phụ nữ trên bàn không dám thở mạnh, trên người đầy vết bầm tím, thấp giọng khóc nức nở…Trên đường phố quận Côn Dương.Dương Vân Hải tiếp tục dẫn người đi tuần tra.“Vân Hải thiếu gia, cái tên Long Phá Phong kia, cũng quá là làm xằng làm bậy…”, có người mở miệng nói.“Y là con trai độc nhất của Long Tây Nguyên, thiên phú lại tốt, chỉ có một khuyết điểm duy nhất là phụ nữ, những năm gần đây dưỡng thành loại tính cách này, cũng khó tránh khỏi…”, Dương Vân Hải thản nhiên nói: “Chỉ cần không gây chuyện ở trong quận Côn Dương là được, còn ân oán của bọn họ, sau này bọn họ tự giải quyết lấy!”Trước mắt Dương Vân Hải hiện lên khuôn mặt của Tần Ninh, hắn ta không nhịn được cười nói: “Tên Tần Ninh này…”Mà giờ phút này, bên ngoài tửu lâu, trên đường phố, hai tay Thời Thanh Trúc ôm lấy cánh tay Tần Ninh, bộ ngực no đủ cách một lớp quần áo lộ ra chút mềm mại.Tần Ninh hưởng thụ cảm giác chỉ có hai người chậm rãi tản bộ.Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Cốc Tân Nguyệt, mỗi người một vẻ, nhưng đều là mạnh mẽ như sóng tràn bờ, nhỏ xinh, mềm mại như lúc này cũng làm Tần Ninh cảm thấy rất thư thái.
“Thiếu gia…”
“Câm miệng!”
Long Phá Phong hừ một tiếng rồi nói.
“Đi thăm dò xem, rốt cuộc là cái tên Tần Ninh kia có lai lịch gì, còn cả cô gái kia nữa…”, Long Phá Phong u ám nói: “Người phụ nữ mà bổn thiếu gia nhìn trúng, chưa người nào là không nắm được trong tay”.
Một hàng người trở lại tửu lâu mình ở, ngón tay Long Phá Phong chỉ vào một người phụ nữ có dáng người quyến rũ ở bên cạnh, nói thẳng: “Theo ta vào trong”.
Dứt lời, y lại nhìn về phía mấy người còn lại, thấp giọng nói: “Đi tìm cho bổn thiếu gia thêm hai trinh nữ nữa đến đây!”
Xong xuôi, Long Phá Phong đi vào phòng, ầm một tiếng đóng cửa phòng lại.
Vừa vào trong, y đã ôm lấy người phụ nữ trước mắt.
“Phá Phong, chàng nhẹ chút”.
“Đừng nói nhiều lời vô nghĩa như vậy!”
Long Phá Phong dùng một tay xé nát quần áo của người phụ nữ, sau đó, một cái tát giáng xuống, trên mặt người phụ nữ kia xuất hiện dấu bàn tay, khóe miệng chảy ra máu tươi, thế nhưng Long Phá Phong không thèm để ý tới, trực tiếp đặt người phụ nữ lên bàn, tiến vào…Trong phòng, dần dần truyền ra âm thanh đau đớn.
“Tên khốn chết tiệt!”
“Đồ khốn nạn!”
“Bổn thiếu gia không giết ngươi, khó mà giải được mối hận trong lòng!”
Từng tiếng chửi thầm vang lên, bộc phát ra sự tức giận trong lòng.
Người phụ nữ trên bàn không dám thở mạnh, trên người đầy vết bầm tím, thấp giọng khóc nức nở…
Trên đường phố quận Côn Dương.
Dương Vân Hải tiếp tục dẫn người đi tuần tra.
“Vân Hải thiếu gia, cái tên Long Phá Phong kia, cũng quá là làm xằng làm bậy…”, có người mở miệng nói.
“Y là con trai độc nhất của Long Tây Nguyên, thiên phú lại tốt, chỉ có một khuyết điểm duy nhất là phụ nữ, những năm gần đây dưỡng thành loại tính cách này, cũng khó tránh khỏi…”, Dương Vân Hải thản nhiên nói: “Chỉ cần không gây chuyện ở trong quận Côn Dương là được, còn ân oán của bọn họ, sau này bọn họ tự giải quyết lấy!”
Trước mắt Dương Vân Hải hiện lên khuôn mặt của Tần Ninh, hắn ta không nhịn được cười nói: “Tên Tần Ninh này…”
Mà giờ phút này, bên ngoài tửu lâu, trên đường phố, hai tay Thời Thanh Trúc ôm lấy cánh tay Tần Ninh, bộ ngực no đủ cách một lớp quần áo lộ ra chút mềm mại.
Tần Ninh hưởng thụ cảm giác chỉ có hai người chậm rãi tản bộ.
Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Cốc Tân Nguyệt, mỗi người một vẻ, nhưng đều là mạnh mẽ như sóng tràn bờ, nhỏ xinh, mềm mại như lúc này cũng làm Tần Ninh cảm thấy rất thư thái.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Thiếu gia…”“Câm miệng!”Long Phá Phong hừ một tiếng rồi nói.“Đi thăm dò xem, rốt cuộc là cái tên Tần Ninh kia có lai lịch gì, còn cả cô gái kia nữa…”, Long Phá Phong u ám nói: “Người phụ nữ mà bổn thiếu gia nhìn trúng, chưa người nào là không nắm được trong tay”.Một hàng người trở lại tửu lâu mình ở, ngón tay Long Phá Phong chỉ vào một người phụ nữ có dáng người quyến rũ ở bên cạnh, nói thẳng: “Theo ta vào trong”.Dứt lời, y lại nhìn về phía mấy người còn lại, thấp giọng nói: “Đi tìm cho bổn thiếu gia thêm hai trinh nữ nữa đến đây!”Xong xuôi, Long Phá Phong đi vào phòng, ầm một tiếng đóng cửa phòng lại.Vừa vào trong, y đã ôm lấy người phụ nữ trước mắt.“Phá Phong, chàng nhẹ chút”.“Đừng nói nhiều lời vô nghĩa như vậy!”Long Phá Phong dùng một tay xé nát quần áo của người phụ nữ, sau đó, một cái tát giáng xuống, trên mặt người phụ nữ kia xuất hiện dấu bàn tay, khóe miệng chảy ra máu tươi, thế nhưng Long Phá Phong không thèm để ý tới, trực tiếp đặt người phụ nữ lên bàn, tiến vào…Trong phòng, dần dần truyền ra âm thanh đau đớn.“Tên khốn chết tiệt!”“Đồ khốn nạn!”“Bổn thiếu gia không giết ngươi, khó mà giải được mối hận trong lòng!”Từng tiếng chửi thầm vang lên, bộc phát ra sự tức giận trong lòng.Người phụ nữ trên bàn không dám thở mạnh, trên người đầy vết bầm tím, thấp giọng khóc nức nở…Trên đường phố quận Côn Dương.Dương Vân Hải tiếp tục dẫn người đi tuần tra.“Vân Hải thiếu gia, cái tên Long Phá Phong kia, cũng quá là làm xằng làm bậy…”, có người mở miệng nói.“Y là con trai độc nhất của Long Tây Nguyên, thiên phú lại tốt, chỉ có một khuyết điểm duy nhất là phụ nữ, những năm gần đây dưỡng thành loại tính cách này, cũng khó tránh khỏi…”, Dương Vân Hải thản nhiên nói: “Chỉ cần không gây chuyện ở trong quận Côn Dương là được, còn ân oán của bọn họ, sau này bọn họ tự giải quyết lấy!”Trước mắt Dương Vân Hải hiện lên khuôn mặt của Tần Ninh, hắn ta không nhịn được cười nói: “Tên Tần Ninh này…”Mà giờ phút này, bên ngoài tửu lâu, trên đường phố, hai tay Thời Thanh Trúc ôm lấy cánh tay Tần Ninh, bộ ngực no đủ cách một lớp quần áo lộ ra chút mềm mại.Tần Ninh hưởng thụ cảm giác chỉ có hai người chậm rãi tản bộ.Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Cốc Tân Nguyệt, mỗi người một vẻ, nhưng đều là mạnh mẽ như sóng tràn bờ, nhỏ xinh, mềm mại như lúc này cũng làm Tần Ninh cảm thấy rất thư thái.