“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5829: “Vậy là chàng không giết y sao?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe vậy, Tần Ninh cười khổ lắc lắc đầu.Hai người đi dạo trên đường phố.Mặc dù đã về đêm nhưng quận Côn Dương vẫn phồn hoa như thế.Hai người đi dạo xung quanh, tuỳ ý nói chuyện phiếm, ngược lại có chút nhàn nhã, thong dong.Sau một hồi quanh đi quẩn lại, bọn họ đi đến trước một khu phố khiêm tốn mà xa hoa.Liếc mắt nhìn qua, trên đường phố, sàn nhà đều được mạ vàng, hai bên có dạ minh châu chiếu sáng rọi, trông có chút rực rỡ.Mà cửa hàng hai bên khu phố cùng nằm trên một con đường xuyên đến một chỗ.“Cửa hàng nhà họ Dương…”, Tần Ninh nhìn thoáng qua, cười nói: “Vào xem một chút”.Hai người đi vào khu phố, trên đường có không ít người đi tới đi lui, sau đó bọn họ dừng lại nghỉ chân ở trong một cửa hàng.Trên con phố bao gồm hiệu thuốc bắc, cửa hàng đồ dùng hàng ngày và một số cửa hàng bán các món đồ quý giá khác, hai bên đường còn có các hộ vệ, giữ gìn sự an toàn cho nơi đây.Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đi vào khu vực hiệu thuốc bắc, tiến vào cửa hàng, từ bên trong nhìn lại là các quầy hàng chạy dọc từ nam đến bắc, trên đó bày biện đủ loại đan dược, dược liệu, nhiều màu sắc khác nhau.Cũng có không ít người đang đi lên tầng hai…“Hác Kỉ Suất”.Thời Thanh Trúc vừa vào trong hiệu thuốc đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.“A?Tần công tử!”Hác Kỉ Suất nhìn thấy Tần Ninh và Thời Thanh Trúc cũng có chút kinh ngạc.“Ở trong phòng rất buồn chán, quận Côn Dương lại là quận lớn nhất trong bảy quận, buôn bán thông thuận, ta đến đây nhìn thử một chút…”“Sư tôn ngươi đâu?”Thời Thanh Trúc cười nói.“Tìm ta làm gì?”Một âm thanh đột ngột vang lên.Dược Thập đại sư quỷ dị xuất hiện, chắp tay sau lưng đi đến, dáng vẻ duyên dáng yêu kiều.Thời Thanh Trúc và Dược Thập lập tức thu hút không ít ánh nhìn.“Thật khéo!”Tần Ninh nhìn về phía Dược Thập, mỉm cười nói.
Nghe vậy, Tần Ninh cười khổ lắc lắc đầu.
Hai người đi dạo trên đường phố.
Mặc dù đã về đêm nhưng quận Côn Dương vẫn phồn hoa như thế.
Hai người đi dạo xung quanh, tuỳ ý nói chuyện phiếm, ngược lại có chút nhàn nhã, thong dong.
Sau một hồi quanh đi quẩn lại, bọn họ đi đến trước một khu phố khiêm tốn mà xa hoa.
Liếc mắt nhìn qua, trên đường phố, sàn nhà đều được mạ vàng, hai bên có dạ minh châu chiếu sáng rọi, trông có chút rực rỡ.
Mà cửa hàng hai bên khu phố cùng nằm trên một con đường xuyên đến một chỗ.
“Cửa hàng nhà họ Dương…”, Tần Ninh nhìn thoáng qua, cười nói: “Vào xem một chút”.
Hai người đi vào khu phố, trên đường có không ít người đi tới đi lui, sau đó bọn họ dừng lại nghỉ chân ở trong một cửa hàng.
Trên con phố bao gồm hiệu thuốc bắc, cửa hàng đồ dùng hàng ngày và một số cửa hàng bán các món đồ quý giá khác, hai bên đường còn có các hộ vệ, giữ gìn sự an toàn cho nơi đây.
Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đi vào khu vực hiệu thuốc bắc, tiến vào cửa hàng, từ bên trong nhìn lại là các quầy hàng chạy dọc từ nam đến bắc, trên đó bày biện đủ loại đan dược, dược liệu, nhiều màu sắc khác nhau.
Cũng có không ít người đang đi lên tầng hai…
“Hác Kỉ Suất”.
Thời Thanh Trúc vừa vào trong hiệu thuốc đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
“A?
Tần công tử!”
Hác Kỉ Suất nhìn thấy Tần Ninh và Thời Thanh Trúc cũng có chút kinh ngạc.
“Ở trong phòng rất buồn chán, quận Côn Dương lại là quận lớn nhất trong bảy quận, buôn bán thông thuận, ta đến đây nhìn thử một chút…”
“Sư tôn ngươi đâu?”
Thời Thanh Trúc cười nói.
“Tìm ta làm gì?”
Một âm thanh đột ngột vang lên.
Dược Thập đại sư quỷ dị xuất hiện, chắp tay sau lưng đi đến, dáng vẻ duyên dáng yêu kiều.
Thời Thanh Trúc và Dược Thập lập tức thu hút không ít ánh nhìn.
“Thật khéo!”
Tần Ninh nhìn về phía Dược Thập, mỉm cười nói.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe vậy, Tần Ninh cười khổ lắc lắc đầu.Hai người đi dạo trên đường phố.Mặc dù đã về đêm nhưng quận Côn Dương vẫn phồn hoa như thế.Hai người đi dạo xung quanh, tuỳ ý nói chuyện phiếm, ngược lại có chút nhàn nhã, thong dong.Sau một hồi quanh đi quẩn lại, bọn họ đi đến trước một khu phố khiêm tốn mà xa hoa.Liếc mắt nhìn qua, trên đường phố, sàn nhà đều được mạ vàng, hai bên có dạ minh châu chiếu sáng rọi, trông có chút rực rỡ.Mà cửa hàng hai bên khu phố cùng nằm trên một con đường xuyên đến một chỗ.“Cửa hàng nhà họ Dương…”, Tần Ninh nhìn thoáng qua, cười nói: “Vào xem một chút”.Hai người đi vào khu phố, trên đường có không ít người đi tới đi lui, sau đó bọn họ dừng lại nghỉ chân ở trong một cửa hàng.Trên con phố bao gồm hiệu thuốc bắc, cửa hàng đồ dùng hàng ngày và một số cửa hàng bán các món đồ quý giá khác, hai bên đường còn có các hộ vệ, giữ gìn sự an toàn cho nơi đây.Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đi vào khu vực hiệu thuốc bắc, tiến vào cửa hàng, từ bên trong nhìn lại là các quầy hàng chạy dọc từ nam đến bắc, trên đó bày biện đủ loại đan dược, dược liệu, nhiều màu sắc khác nhau.Cũng có không ít người đang đi lên tầng hai…“Hác Kỉ Suất”.Thời Thanh Trúc vừa vào trong hiệu thuốc đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.“A?Tần công tử!”Hác Kỉ Suất nhìn thấy Tần Ninh và Thời Thanh Trúc cũng có chút kinh ngạc.“Ở trong phòng rất buồn chán, quận Côn Dương lại là quận lớn nhất trong bảy quận, buôn bán thông thuận, ta đến đây nhìn thử một chút…”“Sư tôn ngươi đâu?”Thời Thanh Trúc cười nói.“Tìm ta làm gì?”Một âm thanh đột ngột vang lên.Dược Thập đại sư quỷ dị xuất hiện, chắp tay sau lưng đi đến, dáng vẻ duyên dáng yêu kiều.Thời Thanh Trúc và Dược Thập lập tức thu hút không ít ánh nhìn.“Thật khéo!”Tần Ninh nhìn về phía Dược Thập, mỉm cười nói.