“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5942: "Phu nhân hiểu nhầm rồi!"  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Người tu hành bình thường rất ít khi đến những nơi phàm tục náo nhiệt.Tần Ninh vừa thích ở những nơi có hoàn cảnh thanh nhã, lại thích trong thành náo nhiệt ồn ào này.Chỉ là nghĩ kỹ lại, có lẽ là Thời Thanh Trúc thích náo nhiệt, cho nên Tần Ninh mới đi cùng.Cô ta lại nhìn về phía Thời Thanh Trúc đang rót một chén rượu, dáng vẻ thận trọng coi như bảo vật, trên mặt tràn đầy hạnh phúc mỹ mãn, thật sự là khiến người ta hâm mộ.Một cô gái có thể được Tần Ninh thương yêu như thế, tất nhiên không phải là người đơn giản.Chỉ là đến bây giờ, Nguyên Sơ Liễu vẫn chưa phát hiện ra Thời Thanh Trúc có chỗ nào không đơn giản.Tần Ninh cũng rót một chén rượu, bình thản ngồi ngay ngắn, nhìn về phía Nguyên Sơ Liễu, chậm rãi nói: "Gần đây Phù Dung lâu có chuyện lớn gì không?""Không có...", "Chẳng lẽ ngày nào Phù Dung lâu các ngươi cũng đều điều động đệ tử đi tuần tra bên trong thành Phù Dung?"Tần Ninh hiếu kỳ nói."Thành Phù Dung cùng một nhịp thở với Phù Dung lâu, đương nhiên phải cần Phù Dung lâu chúng ta duy trì ổn định, các đệ tử ra ngoài tuần tra cũng là để bọn họ có chút thời gian nghỉ ngơi sau khi tu hành"."Ồ...", ăn xong bữa cơm này, Tần Ninh không có cảm thấy có gì đặc biệt, mà Thời Thanh Trúc lại vô cùng thoải mái, trước khi đi còn đóng gói hết mấy vò rượu ngon mang đi.Gió đêm thổi đến, người đi trên đường phố vẫn không hề ít.Nguyên Sơ Liễu cũng đi xa xa phía sau Tần Ninh và Thời Thanh Trúc… Sau khi đi được một lát, Tần Ninh nhìn thấy một lối đi cách đó không xa có vẻ phồn hoa, liền dừng bước lại."Đi xem một chút".Thời Thanh Trúc liếc nhìn, phát hiện là giao dịch các, vẻ mặt bất đắc dĩ.Chỉ là nàng cũng không thèm để ý, tiến vào theo Tần Ninh.Giao dịch các! Trong bất cứ tòa thành trì nào cũng có.Đa số đan dược, vũ khí, cùng một chút thiên tài địa bảo đều được bán ở đây.Sau khi đi vào trong lầu các, Tần Ninh liền đi tham quan từng gian hàng một.Mà không lâu sau, hai người phát hiện ra một người đang đứng ở trước một quầy bán đan."Hác Kỉ Suất"."Tần công tử".Lúc này, Hác Kỉ Suất đang dừng chân trước một gian hàng bán đan dược, nhìn thấy Tần Ninh liền vui vẻ ra mặt."Tần công tử mau xem cho ta một chút, gốc Thất Thải Thần Hoa này rốt cuộc như thế nào!"Nói rồi, Hác Kỉ Suất lại kề sát vào tai hắn, thấp giọng nói: "Chưởng quỹ kia đòi ta bảy trăm vạn nguyên thạch, ta đang lo mình bị lừa".Thất Thải Thần Hoa dùng để luyện chế bảo đan Chí Tôn tam phẩm.Linh tài nói chung có cấp bậc nhất phẩm nhị phẩm cũng chỉ có giá mấy vạn, mười mấy vạn thôi.Linh tài cấp bậc tam phẩm cũng có giá trị cao thấp khác nhau, nhưng đến mấy chục vạn, hơn trăm vạn đã là rất cao rồi, dù sao luyện chế thành bảo đan Chí Tôn tam phẩm, bán ra ngoài cũng chỉ đáng giá mấy trăm vạn thôi.

Người tu hành bình thường rất ít khi đến những nơi phàm tục náo nhiệt.

Tần Ninh vừa thích ở những nơi có hoàn cảnh thanh nhã, lại thích trong thành náo nhiệt ồn ào này.

Chỉ là nghĩ kỹ lại, có lẽ là Thời Thanh Trúc thích náo nhiệt, cho nên Tần Ninh mới đi cùng.

Cô ta lại nhìn về phía Thời Thanh Trúc đang rót một chén rượu, dáng vẻ thận trọng coi như bảo vật, trên mặt tràn đầy hạnh phúc mỹ mãn, thật sự là khiến người ta hâm mộ.

Một cô gái có thể được Tần Ninh thương yêu như thế, tất nhiên không phải là người đơn giản.

Chỉ là đến bây giờ, Nguyên Sơ Liễu vẫn chưa phát hiện ra Thời Thanh Trúc có chỗ nào không đơn giản.

Tần Ninh cũng rót một chén rượu, bình thản ngồi ngay ngắn, nhìn về phía Nguyên Sơ Liễu, chậm rãi nói: "Gần đây Phù Dung lâu có chuyện lớn gì không?"

"Không có...", "Chẳng lẽ ngày nào Phù Dung lâu các ngươi cũng đều điều động đệ tử đi tuần tra bên trong thành Phù Dung?"

Tần Ninh hiếu kỳ nói.

"Thành Phù Dung cùng một nhịp thở với Phù Dung lâu, đương nhiên phải cần Phù Dung lâu chúng ta duy trì ổn định, các đệ tử ra ngoài tuần tra cũng là để bọn họ có chút thời gian nghỉ ngơi sau khi tu hành".

"Ồ...", ăn xong bữa cơm này, Tần Ninh không có cảm thấy có gì đặc biệt, mà Thời Thanh Trúc lại vô cùng thoải mái, trước khi đi còn đóng gói hết mấy vò rượu ngon mang đi.

Gió đêm thổi đến, người đi trên đường phố vẫn không hề ít.

Nguyên Sơ Liễu cũng đi xa xa phía sau Tần Ninh và Thời Thanh Trúc… Sau khi đi được một lát, Tần Ninh nhìn thấy một lối đi cách đó không xa có vẻ phồn hoa, liền dừng bước lại.

"Đi xem một chút".

Thời Thanh Trúc liếc nhìn, phát hiện là giao dịch các, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Chỉ là nàng cũng không thèm để ý, tiến vào theo Tần Ninh.

Giao dịch các! Trong bất cứ tòa thành trì nào cũng có.

Đa số đan dược, vũ khí, cùng một chút thiên tài địa bảo đều được bán ở đây.

Sau khi đi vào trong lầu các, Tần Ninh liền đi tham quan từng gian hàng một.

Mà không lâu sau, hai người phát hiện ra một người đang đứng ở trước một quầy bán đan.

"Hác Kỉ Suất".

"Tần công tử".

Lúc này, Hác Kỉ Suất đang dừng chân trước một gian hàng bán đan dược, nhìn thấy Tần Ninh liền vui vẻ ra mặt.

"Tần công tử mau xem cho ta một chút, gốc Thất Thải Thần Hoa này rốt cuộc như thế nào!"

Nói rồi, Hác Kỉ Suất lại kề sát vào tai hắn, thấp giọng nói: "Chưởng quỹ kia đòi ta bảy trăm vạn nguyên thạch, ta đang lo mình bị lừa".

Thất Thải Thần Hoa dùng để luyện chế bảo đan Chí Tôn tam phẩm.

Linh tài nói chung có cấp bậc nhất phẩm nhị phẩm cũng chỉ có giá mấy vạn, mười mấy vạn thôi.

Linh tài cấp bậc tam phẩm cũng có giá trị cao thấp khác nhau, nhưng đến mấy chục vạn, hơn trăm vạn đã là rất cao rồi, dù sao luyện chế thành bảo đan Chí Tôn tam phẩm, bán ra ngoài cũng chỉ đáng giá mấy trăm vạn thôi.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Người tu hành bình thường rất ít khi đến những nơi phàm tục náo nhiệt.Tần Ninh vừa thích ở những nơi có hoàn cảnh thanh nhã, lại thích trong thành náo nhiệt ồn ào này.Chỉ là nghĩ kỹ lại, có lẽ là Thời Thanh Trúc thích náo nhiệt, cho nên Tần Ninh mới đi cùng.Cô ta lại nhìn về phía Thời Thanh Trúc đang rót một chén rượu, dáng vẻ thận trọng coi như bảo vật, trên mặt tràn đầy hạnh phúc mỹ mãn, thật sự là khiến người ta hâm mộ.Một cô gái có thể được Tần Ninh thương yêu như thế, tất nhiên không phải là người đơn giản.Chỉ là đến bây giờ, Nguyên Sơ Liễu vẫn chưa phát hiện ra Thời Thanh Trúc có chỗ nào không đơn giản.Tần Ninh cũng rót một chén rượu, bình thản ngồi ngay ngắn, nhìn về phía Nguyên Sơ Liễu, chậm rãi nói: "Gần đây Phù Dung lâu có chuyện lớn gì không?""Không có...", "Chẳng lẽ ngày nào Phù Dung lâu các ngươi cũng đều điều động đệ tử đi tuần tra bên trong thành Phù Dung?"Tần Ninh hiếu kỳ nói."Thành Phù Dung cùng một nhịp thở với Phù Dung lâu, đương nhiên phải cần Phù Dung lâu chúng ta duy trì ổn định, các đệ tử ra ngoài tuần tra cũng là để bọn họ có chút thời gian nghỉ ngơi sau khi tu hành"."Ồ...", ăn xong bữa cơm này, Tần Ninh không có cảm thấy có gì đặc biệt, mà Thời Thanh Trúc lại vô cùng thoải mái, trước khi đi còn đóng gói hết mấy vò rượu ngon mang đi.Gió đêm thổi đến, người đi trên đường phố vẫn không hề ít.Nguyên Sơ Liễu cũng đi xa xa phía sau Tần Ninh và Thời Thanh Trúc… Sau khi đi được một lát, Tần Ninh nhìn thấy một lối đi cách đó không xa có vẻ phồn hoa, liền dừng bước lại."Đi xem một chút".Thời Thanh Trúc liếc nhìn, phát hiện là giao dịch các, vẻ mặt bất đắc dĩ.Chỉ là nàng cũng không thèm để ý, tiến vào theo Tần Ninh.Giao dịch các! Trong bất cứ tòa thành trì nào cũng có.Đa số đan dược, vũ khí, cùng một chút thiên tài địa bảo đều được bán ở đây.Sau khi đi vào trong lầu các, Tần Ninh liền đi tham quan từng gian hàng một.Mà không lâu sau, hai người phát hiện ra một người đang đứng ở trước một quầy bán đan."Hác Kỉ Suất"."Tần công tử".Lúc này, Hác Kỉ Suất đang dừng chân trước một gian hàng bán đan dược, nhìn thấy Tần Ninh liền vui vẻ ra mặt."Tần công tử mau xem cho ta một chút, gốc Thất Thải Thần Hoa này rốt cuộc như thế nào!"Nói rồi, Hác Kỉ Suất lại kề sát vào tai hắn, thấp giọng nói: "Chưởng quỹ kia đòi ta bảy trăm vạn nguyên thạch, ta đang lo mình bị lừa".Thất Thải Thần Hoa dùng để luyện chế bảo đan Chí Tôn tam phẩm.Linh tài nói chung có cấp bậc nhất phẩm nhị phẩm cũng chỉ có giá mấy vạn, mười mấy vạn thôi.Linh tài cấp bậc tam phẩm cũng có giá trị cao thấp khác nhau, nhưng đến mấy chục vạn, hơn trăm vạn đã là rất cao rồi, dù sao luyện chế thành bảo đan Chí Tôn tam phẩm, bán ra ngoài cũng chỉ đáng giá mấy trăm vạn thôi.

Chương 5942: "Phu nhân hiểu nhầm rồi!"