“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6156: Cảnh Địch Phi hoảng sợ.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nền đất phía trước bị hắn đi qua đột nhiên lộp bộp một tiếng.Lão đạo sĩ liền dừng lại.Tần Ninh cũng đứng tại chỗ, không nhúc nhích."Tần công tử...", "Là trận pháp!"Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía trước.Khi Tần Ninh đạp lên nền đất đó, trước mắt hắn xuất hiện từng ánh sáng màu đỏ, những ánh sáng màu đỏ kia ngổn ngang đan chéo ở trước người.Tần Ninh nhấc tay lên, thời khắc này một thanh trường kiếm xuất hiện, hắn tiện tay ném ra.Trường kiếm mới vừa bay ra chưa đến ba thước, đột nhiên lướt qua một sợi dây đỏ, trong nháy mắt bị dây đỏ chạm, vỡ nát.Lão đạo sĩ cũng đã nhìn ra đầu mối."Cái này... dựa bản lĩnh mỗi người!"Lão đạo sĩ mở miệng nói: "Tần công tử, ngươi tới trước đi!"Trận pháp trước mắt, nếu muốn phá trận, phải tiến vào trong trận rồi xông qua.Tần Ninh không nói nhiều, hắn nhìn bốn phía."Đại trận cấp tám!"Tần Ninh từ từ nói: "Có là Đại Đế Tôn cũng quá sức!"Lão đạo sĩ rụt cổ một cái, không nói gì.Lúc này Tần Ninh nhìn từng sợi dây nhỏ kia, tơ đỏ như máu, quả thật có lực tàn phá kinh khủng.Xông qua?Ở cảnh giới Đại Thiên Tôn sơ kỳ như hắn, hẳn phải chết không nghi ngờ.Tần Ninh nhìn về phía hàng ngàn hàng vạn sợi tơ đỏ ở đằng trước, tìm kiếm quy luật trong đó."Lão đạo sĩ".Không lâu lắm, Tần Ninh đột nhiên mở miệng nói: "Ta xông qua, lão cũng phải xông qua, còn phải mạo hiểm"."Ta có một cách".Vẻ mặt lão đạo sĩ đầy cẩn thận nhìn Tần Ninh."Hai người chúng ta phá trận pháp này, nói không chừng nơi này sẽ xảy ra quỷ dị biến hóa gì đó, cơ duyên lấy được rất lớn".Mặt lão đạo sĩ đầy nghi ngờ nhìn Tần Ninh lần nữa."Ngươi không phải gạt ta đấy chứ?""Gạt lão làm gì?"

Nền đất phía trước bị hắn đi qua đột nhiên lộp bộp một tiếng.

Lão đạo sĩ liền dừng lại.

Tần Ninh cũng đứng tại chỗ, không nhúc nhích.

"Tần công tử...", "Là trận pháp!"

Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía trước.

Khi Tần Ninh đạp lên nền đất đó, trước mắt hắn xuất hiện từng ánh sáng màu đỏ, những ánh sáng màu đỏ kia ngổn ngang đan chéo ở trước người.

Tần Ninh nhấc tay lên, thời khắc này một thanh trường kiếm xuất hiện, hắn tiện tay ném ra.

Trường kiếm mới vừa bay ra chưa đến ba thước, đột nhiên lướt qua một sợi dây đỏ, trong nháy mắt bị dây đỏ chạm, vỡ nát.

Lão đạo sĩ cũng đã nhìn ra đầu mối.

"Cái này... dựa bản lĩnh mỗi người!"

Lão đạo sĩ mở miệng nói: "Tần công tử, ngươi tới trước đi!"

Trận pháp trước mắt, nếu muốn phá trận, phải tiến vào trong trận rồi xông qua.

Tần Ninh không nói nhiều, hắn nhìn bốn phía.

"Đại trận cấp tám!"

Tần Ninh từ từ nói: "Có là Đại Đế Tôn cũng quá sức!"

Lão đạo sĩ rụt cổ một cái, không nói gì.

Lúc này Tần Ninh nhìn từng sợi dây nhỏ kia, tơ đỏ như máu, quả thật có lực tàn phá kinh khủng.

Xông qua?

Ở cảnh giới Đại Thiên Tôn sơ kỳ như hắn, hẳn phải chết không nghi ngờ.

Tần Ninh nhìn về phía hàng ngàn hàng vạn sợi tơ đỏ ở đằng trước, tìm kiếm quy luật trong đó.

"Lão đạo sĩ".

Không lâu lắm, Tần Ninh đột nhiên mở miệng nói: "Ta xông qua, lão cũng phải xông qua, còn phải mạo hiểm".

"Ta có một cách".

Vẻ mặt lão đạo sĩ đầy cẩn thận nhìn Tần Ninh.

"Hai người chúng ta phá trận pháp này, nói không chừng nơi này sẽ xảy ra quỷ dị biến hóa gì đó, cơ duyên lấy được rất lớn".

Mặt lão đạo sĩ đầy nghi ngờ nhìn Tần Ninh lần nữa.

"Ngươi không phải gạt ta đấy chứ?"

"Gạt lão làm gì?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nền đất phía trước bị hắn đi qua đột nhiên lộp bộp một tiếng.Lão đạo sĩ liền dừng lại.Tần Ninh cũng đứng tại chỗ, không nhúc nhích."Tần công tử...", "Là trận pháp!"Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía trước.Khi Tần Ninh đạp lên nền đất đó, trước mắt hắn xuất hiện từng ánh sáng màu đỏ, những ánh sáng màu đỏ kia ngổn ngang đan chéo ở trước người.Tần Ninh nhấc tay lên, thời khắc này một thanh trường kiếm xuất hiện, hắn tiện tay ném ra.Trường kiếm mới vừa bay ra chưa đến ba thước, đột nhiên lướt qua một sợi dây đỏ, trong nháy mắt bị dây đỏ chạm, vỡ nát.Lão đạo sĩ cũng đã nhìn ra đầu mối."Cái này... dựa bản lĩnh mỗi người!"Lão đạo sĩ mở miệng nói: "Tần công tử, ngươi tới trước đi!"Trận pháp trước mắt, nếu muốn phá trận, phải tiến vào trong trận rồi xông qua.Tần Ninh không nói nhiều, hắn nhìn bốn phía."Đại trận cấp tám!"Tần Ninh từ từ nói: "Có là Đại Đế Tôn cũng quá sức!"Lão đạo sĩ rụt cổ một cái, không nói gì.Lúc này Tần Ninh nhìn từng sợi dây nhỏ kia, tơ đỏ như máu, quả thật có lực tàn phá kinh khủng.Xông qua?Ở cảnh giới Đại Thiên Tôn sơ kỳ như hắn, hẳn phải chết không nghi ngờ.Tần Ninh nhìn về phía hàng ngàn hàng vạn sợi tơ đỏ ở đằng trước, tìm kiếm quy luật trong đó."Lão đạo sĩ".Không lâu lắm, Tần Ninh đột nhiên mở miệng nói: "Ta xông qua, lão cũng phải xông qua, còn phải mạo hiểm"."Ta có một cách".Vẻ mặt lão đạo sĩ đầy cẩn thận nhìn Tần Ninh."Hai người chúng ta phá trận pháp này, nói không chừng nơi này sẽ xảy ra quỷ dị biến hóa gì đó, cơ duyên lấy được rất lớn".Mặt lão đạo sĩ đầy nghi ngờ nhìn Tần Ninh lần nữa."Ngươi không phải gạt ta đấy chứ?""Gạt lão làm gì?"

Chương 6156: Cảnh Địch Phi hoảng sợ.