“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6157: "Ngươi không phải gạt ta đấy chứ?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thấy dáng vẻ lo sợ của lão đạo sĩ, Tần Ninh lại cười nói: "Chắc chắn lão có thể ngăn cản, chỉ là khoảng thời gian ba hơi thở thôi mà".Lão đạo sĩ bèn nhìn về phía Tần Ninh, nhưng lão không nói một lời.Lời của Tần Ninh, không thể tin."Không muốn cũng được thôi, ta có thể phá trận, nhưng lo lắng là nếu cưỡng ép phá trận, sẽ khiến một ít thứ ở đây bị hư hại"."Vậy thì đáng tiếc lắm...", Tần Ninh bày ra vẻ mặt đầy tiếc hận.Nghe đến lời này, lão đạo sĩ tùy tiện nói: "Được rồi được rồi, một lời đã định, ta cố chống đỡ trong thời gian ba hơi thở, ngươi phá trận này"."Không thành vấn đề!"Hai người thỏa thuận xong, ngay sau đó Tần Ninh nắm chặt bàn tay.Tung ra một quyền.Ầm... Trong phút chốc, từng sợi tơ màu đỏ phía trước, giống như nước biển bị lay động, trong phút chốc trở nên cuồng bạo."Đi!"Tần Ninh trực tiếp mở miệng.Lão đạo sĩ không nói nhảm, xông ra ngoài.Tiếng động "ùng ùng" không ngừng vang lên.Từng sợi tơ đỏ dày đặc kia toàn bộ vỗ vào người lão đạo sĩ.Sắc mặt lão đạo sĩ trắng nhợt.Ngay sau đó, chỉ thấy nhanh như chớp, lão từ bên trong túi vải bị rách móc ra một tấm phù ấn, dán vào ấn đường của mình.Trong lúc nhất thời, từng sợi tơ đỏ, đánh vào trên cơ thể lão đạo sĩ, nhưng không thể tổn hại một chút gì.Giờ phút này, khắp toàn thân trên dưới lão đạo sĩ, sức mạnh phân tán bốn phía.Ầm... lực bộc phát của sợi tơ màu đỏ kia càng thêm mạnh mẽ.Mà lúc này, Tần Ninh lại không chớp mắt, nhìn từng sợi tơ đỏ.Cho đến cuối cùng, ánh mắt hắn thoáng nhìn.Những sợi tơ đỏ đó, bộc phát ra từ trên bốn phía vách tường trong điện, toàn bộ tụ tập ở trên người lão.Nhưng, cũng không phải không có dấu vết để có thể tìm ra.Nơi dây đỏ xuất hiện, là cố định.Cuối cùng Tần Ninh phát hiện, những tơ đỏ kia căn bản cũng không phải là ở trên vách tường, mà là ở trên đỉnh đầu.Hắn lướt người qua, trong nháy mắt tới giữa không trung, vị trí nóc điện trên đỉnh đầu.
Thấy dáng vẻ lo sợ của lão đạo sĩ, Tần Ninh lại cười nói: "Chắc chắn lão có thể ngăn cản, chỉ là khoảng thời gian ba hơi thở thôi mà".
Lão đạo sĩ bèn nhìn về phía Tần Ninh, nhưng lão không nói một lời.
Lời của Tần Ninh, không thể tin.
"Không muốn cũng được thôi, ta có thể phá trận, nhưng lo lắng là nếu cưỡng ép phá trận, sẽ khiến một ít thứ ở đây bị hư hại".
"Vậy thì đáng tiếc lắm...", Tần Ninh bày ra vẻ mặt đầy tiếc hận.
Nghe đến lời này, lão đạo sĩ tùy tiện nói: "Được rồi được rồi, một lời đã định, ta cố chống đỡ trong thời gian ba hơi thở, ngươi phá trận này".
"Không thành vấn đề!"
Hai người thỏa thuận xong, ngay sau đó Tần Ninh nắm chặt bàn tay.
Tung ra một quyền.
Ầm... Trong phút chốc, từng sợi tơ màu đỏ phía trước, giống như nước biển bị lay động, trong phút chốc trở nên cuồng bạo.
"Đi!"
Tần Ninh trực tiếp mở miệng.
Lão đạo sĩ không nói nhảm, xông ra ngoài.
Tiếng động "ùng ùng" không ngừng vang lên.
Từng sợi tơ đỏ dày đặc kia toàn bộ vỗ vào người lão đạo sĩ.
Sắc mặt lão đạo sĩ trắng nhợt.
Ngay sau đó, chỉ thấy nhanh như chớp, lão từ bên trong túi vải bị rách móc ra một tấm phù ấn, dán vào ấn đường của mình.
Trong lúc nhất thời, từng sợi tơ đỏ, đánh vào trên cơ thể lão đạo sĩ, nhưng không thể tổn hại một chút gì.
Giờ phút này, khắp toàn thân trên dưới lão đạo sĩ, sức mạnh phân tán bốn phía.
Ầm... lực bộc phát của sợi tơ màu đỏ kia càng thêm mạnh mẽ.
Mà lúc này, Tần Ninh lại không chớp mắt, nhìn từng sợi tơ đỏ.
Cho đến cuối cùng, ánh mắt hắn thoáng nhìn.
Những sợi tơ đỏ đó, bộc phát ra từ trên bốn phía vách tường trong điện, toàn bộ tụ tập ở trên người lão.
Nhưng, cũng không phải không có dấu vết để có thể tìm ra.
Nơi dây đỏ xuất hiện, là cố định.
Cuối cùng Tần Ninh phát hiện, những tơ đỏ kia căn bản cũng không phải là ở trên vách tường, mà là ở trên đỉnh đầu.
Hắn lướt người qua, trong nháy mắt tới giữa không trung, vị trí nóc điện trên đỉnh đầu.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thấy dáng vẻ lo sợ của lão đạo sĩ, Tần Ninh lại cười nói: "Chắc chắn lão có thể ngăn cản, chỉ là khoảng thời gian ba hơi thở thôi mà".Lão đạo sĩ bèn nhìn về phía Tần Ninh, nhưng lão không nói một lời.Lời của Tần Ninh, không thể tin."Không muốn cũng được thôi, ta có thể phá trận, nhưng lo lắng là nếu cưỡng ép phá trận, sẽ khiến một ít thứ ở đây bị hư hại"."Vậy thì đáng tiếc lắm...", Tần Ninh bày ra vẻ mặt đầy tiếc hận.Nghe đến lời này, lão đạo sĩ tùy tiện nói: "Được rồi được rồi, một lời đã định, ta cố chống đỡ trong thời gian ba hơi thở, ngươi phá trận này"."Không thành vấn đề!"Hai người thỏa thuận xong, ngay sau đó Tần Ninh nắm chặt bàn tay.Tung ra một quyền.Ầm... Trong phút chốc, từng sợi tơ màu đỏ phía trước, giống như nước biển bị lay động, trong phút chốc trở nên cuồng bạo."Đi!"Tần Ninh trực tiếp mở miệng.Lão đạo sĩ không nói nhảm, xông ra ngoài.Tiếng động "ùng ùng" không ngừng vang lên.Từng sợi tơ đỏ dày đặc kia toàn bộ vỗ vào người lão đạo sĩ.Sắc mặt lão đạo sĩ trắng nhợt.Ngay sau đó, chỉ thấy nhanh như chớp, lão từ bên trong túi vải bị rách móc ra một tấm phù ấn, dán vào ấn đường của mình.Trong lúc nhất thời, từng sợi tơ đỏ, đánh vào trên cơ thể lão đạo sĩ, nhưng không thể tổn hại một chút gì.Giờ phút này, khắp toàn thân trên dưới lão đạo sĩ, sức mạnh phân tán bốn phía.Ầm... lực bộc phát của sợi tơ màu đỏ kia càng thêm mạnh mẽ.Mà lúc này, Tần Ninh lại không chớp mắt, nhìn từng sợi tơ đỏ.Cho đến cuối cùng, ánh mắt hắn thoáng nhìn.Những sợi tơ đỏ đó, bộc phát ra từ trên bốn phía vách tường trong điện, toàn bộ tụ tập ở trên người lão.Nhưng, cũng không phải không có dấu vết để có thể tìm ra.Nơi dây đỏ xuất hiện, là cố định.Cuối cùng Tần Ninh phát hiện, những tơ đỏ kia căn bản cũng không phải là ở trên vách tường, mà là ở trên đỉnh đầu.Hắn lướt người qua, trong nháy mắt tới giữa không trung, vị trí nóc điện trên đỉnh đầu.