“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6218: Tiếng nổ ầm ầm vang lên không ngớt.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Cá chết lưới rách sao?"Tề Hữu Lâm cười nhạo đáp lại: "Cá chết lưới rách hả, nhà họ Khương các ngươi... xứng để ta làm vậy sao?"Nghe vậy, vẻ mặt của Khương Ung lại càng thêm cẩn trọng.Đúng lúc đó, bên trái Khương Ung, cách đó vài trăm thước, bỗng nhiên vang lên một tiếng kêu rên thảm thiết."Á..."Tiếng kêu ấy nghe vô cùng thê thảm.Cả người Khương Đồng bỗng nhiên bị một tia sáng chém, cả thân thể chia làm hai nửa, máu tươi tuôn như mưa.Trông có vẻ như không sống nổi nữa."Nhị đệ!""Nhị ca!""Đồng nhi!"Sắc mặt mỗi một người trong nhà họ Khương đều thay đổi."Hừ!"Tề Hữu Lâm nói: "Nhịn nhà họ Khương các ngươi mấy tháng, mà các ngươi nghĩ nhà họ Tề dễ dãi như vậy à?""Năm ấy, khi nhà họ Khương các ngươi tiến vào Cửu Nguyên Vực, xây dựng thế lực đứng vững gót chân tại đây, thời thế luân phiên thay đổi, giờ đây, đã đến lúc nhà họ Tề chúng ta tiến vào Cửu Nguyên Vực rồi!"Giọng điệu Tề Hữu Lâm đầy ngạo mạn nói.Sắc mặt hai người Khương Kính Nguyên và Khương Hồng Lâm thay đổi.Trong nhà họ Tề, thực lực của Tề Hữu Lâm ở cảnh giới Đại Thần Tôn trung kỳ, nếu lão tổ qua đời, thì ông ta chính là người mạnh nhất.Thế nhưng, vừa rồi rõ ràng có một vị Đại Thần Tôn ra tay giết Khương Đồng trong nháy mắt.Đó là ai?"Tề tộc trưởng, ta thấy nhà họ Khương cũng chỉ có vậy mà thôi, trải qua mấy vạn năm, vùng đất Cửu Châu này đã suy thoái nghiêm trọng đến vậy rồi!"Một giọng nói khinh miệt truyền đến.Chỉ thấy phía trên đỉnh một tòa nhà bỗng xuất hiện một người thanh niên.Người thanh niên ấy có vóc dáng cao gầy, lông mày rậm, mắt to, làn da để lộ ra ngoài có màu đồng, trông rất cao to lực lưỡng.Khương Ung đưa mắt nhìn qua."Lăng Vân Phong!"Khương Ung kinh ngạc thốt lên.Đó là Lăng Vân Phong.Là người nhà họ Lăng.Trong Cửu Nguyên Vực, đại lục Cửu Nguyên là trung tâm của Cửu Nguyên Vực, là nơi các thế lực mạnh mẽ nhất tề tựu về.Diện tích của đại lục Cửu Nguyên chiếm gần một nửa diện tích của Cửu Nguyên Vực.
"Cá chết lưới rách sao?"
Tề Hữu Lâm cười nhạo đáp lại: "Cá chết lưới rách hả, nhà họ Khương các ngươi... xứng để ta làm vậy sao?"
Nghe vậy, vẻ mặt của Khương Ung lại càng thêm cẩn trọng.
Đúng lúc đó, bên trái Khương Ung, cách đó vài trăm thước, bỗng nhiên vang lên một tiếng kêu rên thảm thiết.
"Á..."
Tiếng kêu ấy nghe vô cùng thê thảm.
Cả người Khương Đồng bỗng nhiên bị một tia sáng chém, cả thân thể chia làm hai nửa, máu tươi tuôn như mưa.
Trông có vẻ như không sống nổi nữa.
"Nhị đệ!"
"Nhị ca!"
"Đồng nhi!"
Sắc mặt mỗi một người trong nhà họ Khương đều thay đổi.
"Hừ!"
Tề Hữu Lâm nói: "Nhịn nhà họ Khương các ngươi mấy tháng, mà các ngươi nghĩ nhà họ Tề dễ dãi như vậy à?"
"Năm ấy, khi nhà họ Khương các ngươi tiến vào Cửu Nguyên Vực, xây dựng thế lực đứng vững gót chân tại đây, thời thế luân phiên thay đổi, giờ đây, đã đến lúc nhà họ Tề chúng ta tiến vào Cửu Nguyên Vực rồi!"
Giọng điệu Tề Hữu Lâm đầy ngạo mạn nói.
Sắc mặt hai người Khương Kính Nguyên và Khương Hồng Lâm thay đổi.
Trong nhà họ Tề, thực lực của Tề Hữu Lâm ở cảnh giới Đại Thần Tôn trung kỳ, nếu lão tổ qua đời, thì ông ta chính là người mạnh nhất.
Thế nhưng, vừa rồi rõ ràng có một vị Đại Thần Tôn ra tay giết Khương Đồng trong nháy mắt.
Đó là ai?
"Tề tộc trưởng, ta thấy nhà họ Khương cũng chỉ có vậy mà thôi, trải qua mấy vạn năm, vùng đất Cửu Châu này đã suy thoái nghiêm trọng đến vậy rồi!"
Một giọng nói khinh miệt truyền đến.
Chỉ thấy phía trên đỉnh một tòa nhà bỗng xuất hiện một người thanh niên.
Người thanh niên ấy có vóc dáng cao gầy, lông mày rậm, mắt to, làn da để lộ ra ngoài có màu đồng, trông rất cao to lực lưỡng.
Khương Ung đưa mắt nhìn qua.
"Lăng Vân Phong!"
Khương Ung kinh ngạc thốt lên.
Đó là Lăng Vân Phong.
Là người nhà họ Lăng.
Trong Cửu Nguyên Vực, đại lục Cửu Nguyên là trung tâm của Cửu Nguyên Vực, là nơi các thế lực mạnh mẽ nhất tề tựu về.
Diện tích của đại lục Cửu Nguyên chiếm gần một nửa diện tích của Cửu Nguyên Vực.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Cá chết lưới rách sao?"Tề Hữu Lâm cười nhạo đáp lại: "Cá chết lưới rách hả, nhà họ Khương các ngươi... xứng để ta làm vậy sao?"Nghe vậy, vẻ mặt của Khương Ung lại càng thêm cẩn trọng.Đúng lúc đó, bên trái Khương Ung, cách đó vài trăm thước, bỗng nhiên vang lên một tiếng kêu rên thảm thiết."Á..."Tiếng kêu ấy nghe vô cùng thê thảm.Cả người Khương Đồng bỗng nhiên bị một tia sáng chém, cả thân thể chia làm hai nửa, máu tươi tuôn như mưa.Trông có vẻ như không sống nổi nữa."Nhị đệ!""Nhị ca!""Đồng nhi!"Sắc mặt mỗi một người trong nhà họ Khương đều thay đổi."Hừ!"Tề Hữu Lâm nói: "Nhịn nhà họ Khương các ngươi mấy tháng, mà các ngươi nghĩ nhà họ Tề dễ dãi như vậy à?""Năm ấy, khi nhà họ Khương các ngươi tiến vào Cửu Nguyên Vực, xây dựng thế lực đứng vững gót chân tại đây, thời thế luân phiên thay đổi, giờ đây, đã đến lúc nhà họ Tề chúng ta tiến vào Cửu Nguyên Vực rồi!"Giọng điệu Tề Hữu Lâm đầy ngạo mạn nói.Sắc mặt hai người Khương Kính Nguyên và Khương Hồng Lâm thay đổi.Trong nhà họ Tề, thực lực của Tề Hữu Lâm ở cảnh giới Đại Thần Tôn trung kỳ, nếu lão tổ qua đời, thì ông ta chính là người mạnh nhất.Thế nhưng, vừa rồi rõ ràng có một vị Đại Thần Tôn ra tay giết Khương Đồng trong nháy mắt.Đó là ai?"Tề tộc trưởng, ta thấy nhà họ Khương cũng chỉ có vậy mà thôi, trải qua mấy vạn năm, vùng đất Cửu Châu này đã suy thoái nghiêm trọng đến vậy rồi!"Một giọng nói khinh miệt truyền đến.Chỉ thấy phía trên đỉnh một tòa nhà bỗng xuất hiện một người thanh niên.Người thanh niên ấy có vóc dáng cao gầy, lông mày rậm, mắt to, làn da để lộ ra ngoài có màu đồng, trông rất cao to lực lưỡng.Khương Ung đưa mắt nhìn qua."Lăng Vân Phong!"Khương Ung kinh ngạc thốt lên.Đó là Lăng Vân Phong.Là người nhà họ Lăng.Trong Cửu Nguyên Vực, đại lục Cửu Nguyên là trung tâm của Cửu Nguyên Vực, là nơi các thế lực mạnh mẽ nhất tề tựu về.Diện tích của đại lục Cửu Nguyên chiếm gần một nửa diện tích của Cửu Nguyên Vực.