“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6217: "Vậy ngươi cứ thử xem".  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu nhà họ Tề có ý định diệt nhà họ Khương thật thì bọn họ gần như không có cửa thắng.Đến lúc đó, cùng lắm là chết thôi."Xem ra, ngươi rất muốn chết nhỉ".Tề Hữu Lâm cười khẩy nói: "Đã cho các ngươi mấy tháng để suy nghĩ rồi, tiếc rằng, các ngươi không biết quý trọng nó..."Tề Hữu Lâm vung bàn tay to lên, nói: "Nghe hiệu lệnh của ta!""Võ giả nhà họ Khương, giết hết không tha!"Vun vút...Ngay sau đó, đám đệ tử nhà họ Tề đều xung phong lao lên.Một đợt tấn công khủng khiếp nhanh chóng nổ ra.Bây giờ, luồng khí thế hào hùng khiến người người sợ hãi lan rộng khắp nơi.Hơn một ngàn võ giả chiến đấu với nhau, cảnh tượng của thành Trung Vân giờ đây ra sao có thể tưởng tượng ra được.Vào giờ phút ấy, đối với võ giả trong thành Trung Vân mà nói, đây chẳng khác nào một kiếp nạn cả.Rầm...Từng tiếng ầm vang lên bên tai.Bên trong đám đông, Tề Hữu Lâm nhanh chóng lao đến tấn công Khương Kính Nguyên."Lão phu đến đây xem thực lực của Tề Hữu Lâm ngươi như thế nào!"Một tiếng hừ bỗng vang lên.Lão gia tử nhà họ Khương, Khương Ung lao ra tham chiến.Tề Hữu Lâm không có ý định lùi bước, tiếp tục lao đến tấn công.Ầm...Đại Thần Tôn.Luồng khí thế bùng nổ giữa hai vị Đại Thần Tôn khiến cho nhà ở trong phạm vi quanh đó vài trăm dặm lập tức sụp đổ, hóa thành tro bụi.Tiếng nổ ầm ầm vang lên không ngớt.Lúc này, Khương Kính Nguyên không nói không rằng, chỉ lao đến tấn công Bao Nghiễn.Còn Khương Đồng và Khương Hồng Lâm lại cùng nhau tấn công Nhiếp Quan.Thoáng chốc, cả bảy vị cường giả đã giao đấu với nhau.Thế nhưng, thực lực của Tề Hữu Lâm là Đại Thần Tôn trung kỳ, tuy Khương Ung mới chỉ đạt tới Đại Thần Tôn sơ kỳ, nhưng chống trả cũng không quá gian nan.

Nếu nhà họ Tề có ý định diệt nhà họ Khương thật thì bọn họ gần như không có cửa thắng.

Đến lúc đó, cùng lắm là chết thôi.

"Xem ra, ngươi rất muốn chết nhỉ".

Tề Hữu Lâm cười khẩy nói: "Đã cho các ngươi mấy tháng để suy nghĩ rồi, tiếc rằng, các ngươi không biết quý trọng nó..."

Tề Hữu Lâm vung bàn tay to lên, nói: "Nghe hiệu lệnh của ta!"

"Võ giả nhà họ Khương, giết hết không tha!"

Vun vút...

Ngay sau đó, đám đệ tử nhà họ Tề đều xung phong lao lên.

Một đợt tấn công khủng khiếp nhanh chóng nổ ra.

Bây giờ, luồng khí thế hào hùng khiến người người sợ hãi lan rộng khắp nơi.

Hơn một ngàn võ giả chiến đấu với nhau, cảnh tượng của thành Trung Vân giờ đây ra sao có thể tưởng tượng ra được.

Vào giờ phút ấy, đối với võ giả trong thành Trung Vân mà nói, đây chẳng khác nào một kiếp nạn cả.

Rầm...

Từng tiếng ầm vang lên bên tai.

Bên trong đám đông, Tề Hữu Lâm nhanh chóng lao đến tấn công Khương Kính Nguyên.

"Lão phu đến đây xem thực lực của Tề Hữu Lâm ngươi như thế nào!"

Một tiếng hừ bỗng vang lên.

Lão gia tử nhà họ Khương, Khương Ung lao ra tham chiến.

Tề Hữu Lâm không có ý định lùi bước, tiếp tục lao đến tấn công.

Ầm...

Đại Thần Tôn.

Luồng khí thế bùng nổ giữa hai vị Đại Thần Tôn khiến cho nhà ở trong phạm vi quanh đó vài trăm dặm lập tức sụp đổ, hóa thành tro bụi.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên không ngớt.

Lúc này, Khương Kính Nguyên không nói không rằng, chỉ lao đến tấn công Bao Nghiễn.

Còn Khương Đồng và Khương Hồng Lâm lại cùng nhau tấn công Nhiếp Quan.

Thoáng chốc, cả bảy vị cường giả đã giao đấu với nhau.

Thế nhưng, thực lực của Tề Hữu Lâm là Đại Thần Tôn trung kỳ, tuy Khương Ung mới chỉ đạt tới Đại Thần Tôn sơ kỳ, nhưng chống trả cũng không quá gian nan.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu nhà họ Tề có ý định diệt nhà họ Khương thật thì bọn họ gần như không có cửa thắng.Đến lúc đó, cùng lắm là chết thôi."Xem ra, ngươi rất muốn chết nhỉ".Tề Hữu Lâm cười khẩy nói: "Đã cho các ngươi mấy tháng để suy nghĩ rồi, tiếc rằng, các ngươi không biết quý trọng nó..."Tề Hữu Lâm vung bàn tay to lên, nói: "Nghe hiệu lệnh của ta!""Võ giả nhà họ Khương, giết hết không tha!"Vun vút...Ngay sau đó, đám đệ tử nhà họ Tề đều xung phong lao lên.Một đợt tấn công khủng khiếp nhanh chóng nổ ra.Bây giờ, luồng khí thế hào hùng khiến người người sợ hãi lan rộng khắp nơi.Hơn một ngàn võ giả chiến đấu với nhau, cảnh tượng của thành Trung Vân giờ đây ra sao có thể tưởng tượng ra được.Vào giờ phút ấy, đối với võ giả trong thành Trung Vân mà nói, đây chẳng khác nào một kiếp nạn cả.Rầm...Từng tiếng ầm vang lên bên tai.Bên trong đám đông, Tề Hữu Lâm nhanh chóng lao đến tấn công Khương Kính Nguyên."Lão phu đến đây xem thực lực của Tề Hữu Lâm ngươi như thế nào!"Một tiếng hừ bỗng vang lên.Lão gia tử nhà họ Khương, Khương Ung lao ra tham chiến.Tề Hữu Lâm không có ý định lùi bước, tiếp tục lao đến tấn công.Ầm...Đại Thần Tôn.Luồng khí thế bùng nổ giữa hai vị Đại Thần Tôn khiến cho nhà ở trong phạm vi quanh đó vài trăm dặm lập tức sụp đổ, hóa thành tro bụi.Tiếng nổ ầm ầm vang lên không ngớt.Lúc này, Khương Kính Nguyên không nói không rằng, chỉ lao đến tấn công Bao Nghiễn.Còn Khương Đồng và Khương Hồng Lâm lại cùng nhau tấn công Nhiếp Quan.Thoáng chốc, cả bảy vị cường giả đã giao đấu với nhau.Thế nhưng, thực lực của Tề Hữu Lâm là Đại Thần Tôn trung kỳ, tuy Khương Ung mới chỉ đạt tới Đại Thần Tôn sơ kỳ, nhưng chống trả cũng không quá gian nan.

Chương 6217: "Vậy ngươi cứ thử xem".