“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6239: "Câm rồi hả?"  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Người thanh niên chần chừ một lát, rồi mới gật đầu nói: "Vâng...""..."Tần Ninh chợt im lặng, không nói gì.Nhiều năm trôi qua vậy mà tên nhãi này chẳng thay đổi gì cả!Vẫn kiệm lời như vậy, thật không biết mấy năm nay tại sao lại tới được đây nữa.Người thanh niên nhìn vẻ mặt không nói nên lời của Tần Ninh, lúc này gương mặt điển trai kia trắng bệch, một tay xách vạt áo trước lên, rồi quỳ xuống, cúi đầu, thành khẩn nói: "Đệ tử Lý Nhàn Ngư, tham kiến sư tôn!"Lời nói vừa thốt ra ấy như thiên thạch giáng xuống mặt đất.Tất cả mọi người ở đây đều ngơ ngác.Một câu đệ tử Lý Nhàn Ngư, tham kiến sư tôn.Khiến cho tất cả thế lực của nhà họ Lăng, nhà họ Tề, nhà họ Khương, nhà họ Linh và Phù Dung Lâu.Khiến cho đám người Lăng Dận Nhiên, Tề Hữu Lâm, Khương Ung, Linh Thiên Thương và Hồng Phù Dung ngơ ngác.Còn Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo nhìn nhau, có hơi kinh ngạc.Lý Nhàn Ngư!Đúng là bọn họ biết!Nhưng mà chưa từng gặp mặt.Dù sao, Lý Nhàn Ngư chưa từng xuất hiện ở Hạ Tam Thiên.Tần Ninh có nói rằng Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư là hai đệ tử của hắn ở đời này.Chỉ có điều, năm xưa, ba người Lý Nhàn Ngư, Cốc Tân Nguyệt và U Tiêu Tiêu phi thăng ở đại lục Vạn Thiên, nhưng lại chưa từng xuất hiện ở Hạ Tam Thiên.Lẽ nào bọn họ phi thăng thẳng tới Trung Tam Thiên luôn sao?Không phải là chưa từng xảy ra chuyện này, thời gian và không gian hỗn loạn có thể gây ra tình trạng ấy.Trước kia, Tần Ninh đã từng nhắc qua rồi.Thế nhưng, ba người bọn họ cũng không ngờ rằng...Đây là Lý Nhàn Ngư!Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo đều cảm thấy rối tung rối mù.Lý Nhàn Ngư!Hình như đây... là vị đệ tử thứ mười một của sư tôn nhỉ?Vậy gọi một tiếng tiểu sư đệ chắc là không có gì sai.Chẳng qua là, vị tiểu sư đệ này... không chỉ rất đẹp trai tuấn tú, mà địa vị có vẻ cũng không đơn giản.Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, rồi đi tới trước, nhẹ nhàng đỡ hắn ta dậy."Đứng lên đi".Tần Ninh cười cười, hai tay khoác lên hai vai Lý Nhàn Ngư, gật gù nói: "Khá lắm, có vẻ như mấy năm nay phải chịu nhiều khổ sở rồi".

Người thanh niên chần chừ một lát, rồi mới gật đầu nói: "Vâng..."

"..."

Tần Ninh chợt im lặng, không nói gì.

Nhiều năm trôi qua vậy mà tên nhãi này chẳng thay đổi gì cả!

Vẫn kiệm lời như vậy, thật không biết mấy năm nay tại sao lại tới được đây nữa.

Người thanh niên nhìn vẻ mặt không nói nên lời của Tần Ninh, lúc này gương mặt điển trai kia trắng bệch, một tay xách vạt áo trước lên, rồi quỳ xuống, cúi đầu, thành khẩn nói: "Đệ tử Lý Nhàn Ngư, tham kiến sư tôn!"

Lời nói vừa thốt ra ấy như thiên thạch giáng xuống mặt đất.

Tất cả mọi người ở đây đều ngơ ngác.

Một câu đệ tử Lý Nhàn Ngư, tham kiến sư tôn.

Khiến cho tất cả thế lực của nhà họ Lăng, nhà họ Tề, nhà họ Khương, nhà họ Linh và Phù Dung Lâu.

Khiến cho đám người Lăng Dận Nhiên, Tề Hữu Lâm, Khương Ung, Linh Thiên Thương và Hồng Phù Dung ngơ ngác.

Còn Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo nhìn nhau, có hơi kinh ngạc.

Lý Nhàn Ngư!

Đúng là bọn họ biết!

Nhưng mà chưa từng gặp mặt.

Dù sao, Lý Nhàn Ngư chưa từng xuất hiện ở Hạ Tam Thiên.

Tần Ninh có nói rằng Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư là hai đệ tử của hắn ở đời này.

Chỉ có điều, năm xưa, ba người Lý Nhàn Ngư, Cốc Tân Nguyệt và U Tiêu Tiêu phi thăng ở đại lục Vạn Thiên, nhưng lại chưa từng xuất hiện ở Hạ Tam Thiên.

Lẽ nào bọn họ phi thăng thẳng tới Trung Tam Thiên luôn sao?

Không phải là chưa từng xảy ra chuyện này, thời gian và không gian hỗn loạn có thể gây ra tình trạng ấy.

Trước kia, Tần Ninh đã từng nhắc qua rồi.

Thế nhưng, ba người bọn họ cũng không ngờ rằng...

Đây là Lý Nhàn Ngư!

Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo đều cảm thấy rối tung rối mù.

Lý Nhàn Ngư!

Hình như đây... là vị đệ tử thứ mười một của sư tôn nhỉ?

Vậy gọi một tiếng tiểu sư đệ chắc là không có gì sai.

Chẳng qua là, vị tiểu sư đệ này... không chỉ rất đẹp trai tuấn tú, mà địa vị có vẻ cũng không đơn giản.

Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, rồi đi tới trước, nhẹ nhàng đỡ hắn ta dậy.

"Đứng lên đi".

Tần Ninh cười cười, hai tay khoác lên hai vai Lý Nhàn Ngư, gật gù nói: "Khá lắm, có vẻ như mấy năm nay phải chịu nhiều khổ sở rồi".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Người thanh niên chần chừ một lát, rồi mới gật đầu nói: "Vâng...""..."Tần Ninh chợt im lặng, không nói gì.Nhiều năm trôi qua vậy mà tên nhãi này chẳng thay đổi gì cả!Vẫn kiệm lời như vậy, thật không biết mấy năm nay tại sao lại tới được đây nữa.Người thanh niên nhìn vẻ mặt không nói nên lời của Tần Ninh, lúc này gương mặt điển trai kia trắng bệch, một tay xách vạt áo trước lên, rồi quỳ xuống, cúi đầu, thành khẩn nói: "Đệ tử Lý Nhàn Ngư, tham kiến sư tôn!"Lời nói vừa thốt ra ấy như thiên thạch giáng xuống mặt đất.Tất cả mọi người ở đây đều ngơ ngác.Một câu đệ tử Lý Nhàn Ngư, tham kiến sư tôn.Khiến cho tất cả thế lực của nhà họ Lăng, nhà họ Tề, nhà họ Khương, nhà họ Linh và Phù Dung Lâu.Khiến cho đám người Lăng Dận Nhiên, Tề Hữu Lâm, Khương Ung, Linh Thiên Thương và Hồng Phù Dung ngơ ngác.Còn Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo nhìn nhau, có hơi kinh ngạc.Lý Nhàn Ngư!Đúng là bọn họ biết!Nhưng mà chưa từng gặp mặt.Dù sao, Lý Nhàn Ngư chưa từng xuất hiện ở Hạ Tam Thiên.Tần Ninh có nói rằng Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư là hai đệ tử của hắn ở đời này.Chỉ có điều, năm xưa, ba người Lý Nhàn Ngư, Cốc Tân Nguyệt và U Tiêu Tiêu phi thăng ở đại lục Vạn Thiên, nhưng lại chưa từng xuất hiện ở Hạ Tam Thiên.Lẽ nào bọn họ phi thăng thẳng tới Trung Tam Thiên luôn sao?Không phải là chưa từng xảy ra chuyện này, thời gian và không gian hỗn loạn có thể gây ra tình trạng ấy.Trước kia, Tần Ninh đã từng nhắc qua rồi.Thế nhưng, ba người bọn họ cũng không ngờ rằng...Đây là Lý Nhàn Ngư!Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo đều cảm thấy rối tung rối mù.Lý Nhàn Ngư!Hình như đây... là vị đệ tử thứ mười một của sư tôn nhỉ?Vậy gọi một tiếng tiểu sư đệ chắc là không có gì sai.Chẳng qua là, vị tiểu sư đệ này... không chỉ rất đẹp trai tuấn tú, mà địa vị có vẻ cũng không đơn giản.Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, rồi đi tới trước, nhẹ nhàng đỡ hắn ta dậy."Đứng lên đi".Tần Ninh cười cười, hai tay khoác lên hai vai Lý Nhàn Ngư, gật gù nói: "Khá lắm, có vẻ như mấy năm nay phải chịu nhiều khổ sở rồi".

Chương 6239: "Câm rồi hả?"