“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6240: Đây là Lý Nhàn Ngư!  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thường ngày Lý Nhàn Ngư rất kiệm lời, mà bây giờ lại nói ra một tràng như vậy, thật là hiếm thấy.Lý Nhàn Ngư nhìn thoáng qua xung quanh, rồi nói: "Sư phụ gặp phiền phức nhỉ, xin người đợi một lát".Lý Nhàn Ngư nói xong, ngoảnh đầu nhìn ra sau, hơn hai mươi nam nữ ở trên Tuyết Linh Hạc gật đầu, nháy mắt đã lao ra ngoài...Vào giờ phút ấy, ánh mắt Lăng Dận Nhiên đầy hoảng sợ."Thánh tử đại nhân, thánh tử đại nhân, hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm..."Lăng Dận Nhiên hoảng hốt nói: "Tại hạ không biết người ấy là sư tôn của thánh tử đại nhân!"Lý Nhàn Ngư cũng không thèm quan tâm tới ông ta.Hắn ta nhìn về phí Tần Ninh, mỉm cười cung kính nói: "Mấy chuyện phiền phức này không cần sư tôn phải ra tay!"Tần Ninh không nói gì, chỉ vung bàn tay lên, Viêm Ma Hùng đi về đầu vai của hắn.Lúc này, Lý Nhàn Ngư nắm chặt bàn tay.Hỏa Vân Ngọc Kỳ Lân mang lầu các trên lưng bỗng xuất hiện trong thành Trung Vân, rồi tiếp đất một cách vững vàng, trăm trượng quanh đó, gạch ngói vỡ nát và vết nứt đều biến mất.Hơn trăm vị đệ tử của thánh địa Thanh Dương đứng cách xa hơn trăm trượng, lạnh lùng nhìn về bốn phía.Lý Nhàn Ngư nâng tay lên, bày ra một tư thế mời.Tần Ninh lập tức đi đến lầu các.Trong lúc hai người đi tới chỗ lầu các, giống như có ảo thuật, từng bức tường ở nơi ấy sập xuống, rồi hóa thành mặt đất bằng phẳng.Chẳng bao lâu, lầu các đã biến thành một bệ đá giữa trời.Trên bệ đá đầy đủ bàn ghế, tất cả đều được xếp ngay ngắn chỉnh tề.Lý Nhàn Ngư không nói nhiều, dọn ra một cái ghế dựa, mời Tần Ninh ngồi xuống.Lúc này, Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh, Linh Thiên Triết với nhóm người Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Hồng Phù Dung đều đã tới.Những người còn lại thì đứng đợi cách đó một trăm trượng.Hiện tại, Hồng Đào chỉ cảm thấy mồ hôi tuôn ướt đẫm, cả người đều ngơ ngác.Tần Ninh...Là sư phụ dạy dỗ thánh tử của thánh địa Thanh Dương sao?Vậy Tần Ninh cũng là người của thánh địa Thanh Dương ư?Có đủ khả năng làm sư phụ của một vị thánh tử!Hắn có thân phận địa vị gì chứ?Hồng Đào chỉ cảm thấy quả nhiên bản thân mình đã nhặt được một cái mạng rồi.Cùng lúc đó, võ giả của nhà họ Tề và nhà họ Lăng đều bị rất nhiều cường giả Tiểu Đế Tôn hạ sát...

Thường ngày Lý Nhàn Ngư rất kiệm lời, mà bây giờ lại nói ra một tràng như vậy, thật là hiếm thấy.

Lý Nhàn Ngư nhìn thoáng qua xung quanh, rồi nói: "Sư phụ gặp phiền phức nhỉ, xin người đợi một lát".

Lý Nhàn Ngư nói xong, ngoảnh đầu nhìn ra sau, hơn hai mươi nam nữ ở trên Tuyết Linh Hạc gật đầu, nháy mắt đã lao ra ngoài...

Vào giờ phút ấy, ánh mắt Lăng Dận Nhiên đầy hoảng sợ.

"Thánh tử đại nhân, thánh tử đại nhân, hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm..."

Lăng Dận Nhiên hoảng hốt nói: "Tại hạ không biết người ấy là sư tôn của thánh tử đại nhân!"

Lý Nhàn Ngư cũng không thèm quan tâm tới ông ta.

Hắn ta nhìn về phí Tần Ninh, mỉm cười cung kính nói: "Mấy chuyện phiền phức này không cần sư tôn phải ra tay!"

Tần Ninh không nói gì, chỉ vung bàn tay lên, Viêm Ma Hùng đi về đầu vai của hắn.

Lúc này, Lý Nhàn Ngư nắm chặt bàn tay.

Hỏa Vân Ngọc Kỳ Lân mang lầu các trên lưng bỗng xuất hiện trong thành Trung Vân, rồi tiếp đất một cách vững vàng, trăm trượng quanh đó, gạch ngói vỡ nát và vết nứt đều biến mất.

Hơn trăm vị đệ tử của thánh địa Thanh Dương đứng cách xa hơn trăm trượng, lạnh lùng nhìn về bốn phía.

Lý Nhàn Ngư nâng tay lên, bày ra một tư thế mời.

Tần Ninh lập tức đi đến lầu các.

Trong lúc hai người đi tới chỗ lầu các, giống như có ảo thuật, từng bức tường ở nơi ấy sập xuống, rồi hóa thành mặt đất bằng phẳng.

Chẳng bao lâu, lầu các đã biến thành một bệ đá giữa trời.

Trên bệ đá đầy đủ bàn ghế, tất cả đều được xếp ngay ngắn chỉnh tề.

Lý Nhàn Ngư không nói nhiều, dọn ra một cái ghế dựa, mời Tần Ninh ngồi xuống.

Lúc này, Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh, Linh Thiên Triết với nhóm người Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Hồng Phù Dung đều đã tới.

Những người còn lại thì đứng đợi cách đó một trăm trượng.

Hiện tại, Hồng Đào chỉ cảm thấy mồ hôi tuôn ướt đẫm, cả người đều ngơ ngác.

Tần Ninh...

Là sư phụ dạy dỗ thánh tử của thánh địa Thanh Dương sao?

Vậy Tần Ninh cũng là người của thánh địa Thanh Dương ư?

Có đủ khả năng làm sư phụ của một vị thánh tử!

Hắn có thân phận địa vị gì chứ?

Hồng Đào chỉ cảm thấy quả nhiên bản thân mình đã nhặt được một cái mạng rồi.

Cùng lúc đó, võ giả của nhà họ Tề và nhà họ Lăng đều bị rất nhiều cường giả Tiểu Đế Tôn hạ sát...

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thường ngày Lý Nhàn Ngư rất kiệm lời, mà bây giờ lại nói ra một tràng như vậy, thật là hiếm thấy.Lý Nhàn Ngư nhìn thoáng qua xung quanh, rồi nói: "Sư phụ gặp phiền phức nhỉ, xin người đợi một lát".Lý Nhàn Ngư nói xong, ngoảnh đầu nhìn ra sau, hơn hai mươi nam nữ ở trên Tuyết Linh Hạc gật đầu, nháy mắt đã lao ra ngoài...Vào giờ phút ấy, ánh mắt Lăng Dận Nhiên đầy hoảng sợ."Thánh tử đại nhân, thánh tử đại nhân, hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm..."Lăng Dận Nhiên hoảng hốt nói: "Tại hạ không biết người ấy là sư tôn của thánh tử đại nhân!"Lý Nhàn Ngư cũng không thèm quan tâm tới ông ta.Hắn ta nhìn về phí Tần Ninh, mỉm cười cung kính nói: "Mấy chuyện phiền phức này không cần sư tôn phải ra tay!"Tần Ninh không nói gì, chỉ vung bàn tay lên, Viêm Ma Hùng đi về đầu vai của hắn.Lúc này, Lý Nhàn Ngư nắm chặt bàn tay.Hỏa Vân Ngọc Kỳ Lân mang lầu các trên lưng bỗng xuất hiện trong thành Trung Vân, rồi tiếp đất một cách vững vàng, trăm trượng quanh đó, gạch ngói vỡ nát và vết nứt đều biến mất.Hơn trăm vị đệ tử của thánh địa Thanh Dương đứng cách xa hơn trăm trượng, lạnh lùng nhìn về bốn phía.Lý Nhàn Ngư nâng tay lên, bày ra một tư thế mời.Tần Ninh lập tức đi đến lầu các.Trong lúc hai người đi tới chỗ lầu các, giống như có ảo thuật, từng bức tường ở nơi ấy sập xuống, rồi hóa thành mặt đất bằng phẳng.Chẳng bao lâu, lầu các đã biến thành một bệ đá giữa trời.Trên bệ đá đầy đủ bàn ghế, tất cả đều được xếp ngay ngắn chỉnh tề.Lý Nhàn Ngư không nói nhiều, dọn ra một cái ghế dựa, mời Tần Ninh ngồi xuống.Lúc này, Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh, Linh Thiên Triết với nhóm người Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Hồng Phù Dung đều đã tới.Những người còn lại thì đứng đợi cách đó một trăm trượng.Hiện tại, Hồng Đào chỉ cảm thấy mồ hôi tuôn ướt đẫm, cả người đều ngơ ngác.Tần Ninh...Là sư phụ dạy dỗ thánh tử của thánh địa Thanh Dương sao?Vậy Tần Ninh cũng là người của thánh địa Thanh Dương ư?Có đủ khả năng làm sư phụ của một vị thánh tử!Hắn có thân phận địa vị gì chứ?Hồng Đào chỉ cảm thấy quả nhiên bản thân mình đã nhặt được một cái mạng rồi.Cùng lúc đó, võ giả của nhà họ Tề và nhà họ Lăng đều bị rất nhiều cường giả Tiểu Đế Tôn hạ sát...

Chương 6240: Đây là Lý Nhàn Ngư!