“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6345: "Láo xược!"  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, mười mấy vị đệ tử bên trong sơn cốc nhìn thấy người phụ nữ kia đều tỏ ra cung kính."Tạ sư tỷ, sao tỷ lại đến đây?"Một người trong đó cười ha hả nói: "Nơi này cứ để chúng ta phụ trách là được".Cô gái đi tới trước cho mỗi người một cái tát, gò má mấy tên đệ tử kia đỏ bừng lên, nhưng lại không dám phản bác một lời nào."Cút, đúng là mất mặt xấu hổ, tự mình đến Hình Phạt Đường nhận phạt đi!"Cô gái nói thẳng.Mấy tên đệ tử kia đều không dám ho he gì, rối rít rời đi.Đám võ giả ở xung quanh xem náo nhiệt thấy cô gái kia đưa mắt đến cũng thi nhau đóng cửa sổ lại.Mọi người đều lần lượt giải tán.Lý Vân Tiêu nhìn về phía cô gái kia, chỉ cảm thấy cô ta có một khuôn mặt xinh đẹp, buộc tóc đuôi ngựa, dáng vẻ lão luyện, sắc đẹp cũng coi như trên trung bình, nhưng so sánh với Thời Thanh Trúc lại không đáng vào đâu.Lý Vân Tiêu vô cùng buồn bực, tại sao đệ tử Thánh Đạo tông này lại giúp đỡ bọn họ."Ngươi chính là Tần Ninh?"Cô gái nhìn về phía Tần Ninh, nói."Ừ...", "Ta là Tạ Phong Linh!"Cô gái nói: "Cha ta đã báo tin cho ta biết rồi"."Thánh Đạo tông không thể so với bên ngoài, ở chỗ này vẫn cần phải khiêm tốn một chút".Tần Ninh không nói gì.Tạ Phong Linh tiếp tục nói: "Các ngươi tạm thời ở lại chỗ này chờ đợi kiểm tra đi, ta cũng không giúp được các ngươi cái gì, nếu như kiểm tra thành công, tiến vào bên trong Thánh Đạo tông, có cái gì không hiểu có thể tới hỏi ta"."Được".Tạ Phong Linh cũng không nói gì nữa, mà xoay người đi.Một trận sóng gió đã kết thúc.Lý Vân Tiêu nhìn về phía Tần Ninh, giật mình nói: "Không ngờ ngươi còn quen biết đệ tử của Thánh Đạo tông!""Cũng coi như không quen lắm...", Tần Ninh không thèm để ý.Hắn và Tạ Trung cùng lắm chỉ tính là hợp tác.Có lẽ Tạ Trung bởi vì Tạ Phong Quân ở trong thánh địa Thanh Dương bây giờ đã bái nhập vào môn hạ của Lý Nhàn Ngư, cho nên mới cung kính với hắn.Nhưng Tạ Phong Linh lại không quan tâm đến chuyện này.Hắn cũng chưa từng nghĩ đến việc sau khi vào Thánh Đạo tông sẽ dựa vào Tạ Phong Linh.Vì vậy cũng không có cảm giác gì đối với thái độ không mặn không nhạt của cô ta.Còn về việc gây chuyện lớn... Nếu gây ra ầm ĩ thì cứ phá hủy Thánh Đạo tông là được, hắn cũng không sợ.

Lúc này, mười mấy vị đệ tử bên trong sơn cốc nhìn thấy người phụ nữ kia đều tỏ ra cung kính.

"Tạ sư tỷ, sao tỷ lại đến đây?"

Một người trong đó cười ha hả nói: "Nơi này cứ để chúng ta phụ trách là được".

Cô gái đi tới trước cho mỗi người một cái tát, gò má mấy tên đệ tử kia đỏ bừng lên, nhưng lại không dám phản bác một lời nào.

"Cút, đúng là mất mặt xấu hổ, tự mình đến Hình Phạt Đường nhận phạt đi!"

Cô gái nói thẳng.

Mấy tên đệ tử kia đều không dám ho he gì, rối rít rời đi.

Đám võ giả ở xung quanh xem náo nhiệt thấy cô gái kia đưa mắt đến cũng thi nhau đóng cửa sổ lại.

Mọi người đều lần lượt giải tán.

Lý Vân Tiêu nhìn về phía cô gái kia, chỉ cảm thấy cô ta có một khuôn mặt xinh đẹp, buộc tóc đuôi ngựa, dáng vẻ lão luyện, sắc đẹp cũng coi như trên trung bình, nhưng so sánh với Thời Thanh Trúc lại không đáng vào đâu.

Lý Vân Tiêu vô cùng buồn bực, tại sao đệ tử Thánh Đạo tông này lại giúp đỡ bọn họ.

"Ngươi chính là Tần Ninh?"

Cô gái nhìn về phía Tần Ninh, nói.

"Ừ...", "Ta là Tạ Phong Linh!"

Cô gái nói: "Cha ta đã báo tin cho ta biết rồi".

"Thánh Đạo tông không thể so với bên ngoài, ở chỗ này vẫn cần phải khiêm tốn một chút".

Tần Ninh không nói gì.

Tạ Phong Linh tiếp tục nói: "Các ngươi tạm thời ở lại chỗ này chờ đợi kiểm tra đi, ta cũng không giúp được các ngươi cái gì, nếu như kiểm tra thành công, tiến vào bên trong Thánh Đạo tông, có cái gì không hiểu có thể tới hỏi ta".

"Được".

Tạ Phong Linh cũng không nói gì nữa, mà xoay người đi.

Một trận sóng gió đã kết thúc.

Lý Vân Tiêu nhìn về phía Tần Ninh, giật mình nói: "Không ngờ ngươi còn quen biết đệ tử của Thánh Đạo tông!"

"Cũng coi như không quen lắm...", Tần Ninh không thèm để ý.

Hắn và Tạ Trung cùng lắm chỉ tính là hợp tác.

Có lẽ Tạ Trung bởi vì Tạ Phong Quân ở trong thánh địa Thanh Dương bây giờ đã bái nhập vào môn hạ của Lý Nhàn Ngư, cho nên mới cung kính với hắn.

Nhưng Tạ Phong Linh lại không quan tâm đến chuyện này.

Hắn cũng chưa từng nghĩ đến việc sau khi vào Thánh Đạo tông sẽ dựa vào Tạ Phong Linh.

Vì vậy cũng không có cảm giác gì đối với thái độ không mặn không nhạt của cô ta.

Còn về việc gây chuyện lớn... Nếu gây ra ầm ĩ thì cứ phá hủy Thánh Đạo tông là được, hắn cũng không sợ.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, mười mấy vị đệ tử bên trong sơn cốc nhìn thấy người phụ nữ kia đều tỏ ra cung kính."Tạ sư tỷ, sao tỷ lại đến đây?"Một người trong đó cười ha hả nói: "Nơi này cứ để chúng ta phụ trách là được".Cô gái đi tới trước cho mỗi người một cái tát, gò má mấy tên đệ tử kia đỏ bừng lên, nhưng lại không dám phản bác một lời nào."Cút, đúng là mất mặt xấu hổ, tự mình đến Hình Phạt Đường nhận phạt đi!"Cô gái nói thẳng.Mấy tên đệ tử kia đều không dám ho he gì, rối rít rời đi.Đám võ giả ở xung quanh xem náo nhiệt thấy cô gái kia đưa mắt đến cũng thi nhau đóng cửa sổ lại.Mọi người đều lần lượt giải tán.Lý Vân Tiêu nhìn về phía cô gái kia, chỉ cảm thấy cô ta có một khuôn mặt xinh đẹp, buộc tóc đuôi ngựa, dáng vẻ lão luyện, sắc đẹp cũng coi như trên trung bình, nhưng so sánh với Thời Thanh Trúc lại không đáng vào đâu.Lý Vân Tiêu vô cùng buồn bực, tại sao đệ tử Thánh Đạo tông này lại giúp đỡ bọn họ."Ngươi chính là Tần Ninh?"Cô gái nhìn về phía Tần Ninh, nói."Ừ...", "Ta là Tạ Phong Linh!"Cô gái nói: "Cha ta đã báo tin cho ta biết rồi"."Thánh Đạo tông không thể so với bên ngoài, ở chỗ này vẫn cần phải khiêm tốn một chút".Tần Ninh không nói gì.Tạ Phong Linh tiếp tục nói: "Các ngươi tạm thời ở lại chỗ này chờ đợi kiểm tra đi, ta cũng không giúp được các ngươi cái gì, nếu như kiểm tra thành công, tiến vào bên trong Thánh Đạo tông, có cái gì không hiểu có thể tới hỏi ta"."Được".Tạ Phong Linh cũng không nói gì nữa, mà xoay người đi.Một trận sóng gió đã kết thúc.Lý Vân Tiêu nhìn về phía Tần Ninh, giật mình nói: "Không ngờ ngươi còn quen biết đệ tử của Thánh Đạo tông!""Cũng coi như không quen lắm...", Tần Ninh không thèm để ý.Hắn và Tạ Trung cùng lắm chỉ tính là hợp tác.Có lẽ Tạ Trung bởi vì Tạ Phong Quân ở trong thánh địa Thanh Dương bây giờ đã bái nhập vào môn hạ của Lý Nhàn Ngư, cho nên mới cung kính với hắn.Nhưng Tạ Phong Linh lại không quan tâm đến chuyện này.Hắn cũng chưa từng nghĩ đến việc sau khi vào Thánh Đạo tông sẽ dựa vào Tạ Phong Linh.Vì vậy cũng không có cảm giác gì đối với thái độ không mặn không nhạt của cô ta.Còn về việc gây chuyện lớn... Nếu gây ra ầm ĩ thì cứ phá hủy Thánh Đạo tông là được, hắn cũng không sợ.

Chương 6345: "Láo xược!"