“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6444:

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, hai người đứng đối diện nhau.Tần Ninh nhìn về phía Phác Nguyên bằng ánh mắt bình tĩnh.Lúc này Phác Nguyên cầm phác đao trong tay, phác đao tỏa ra từng luồng ánh sáng chói lóa, mơ hồ có màu máu chuyển động.Mà pháp thân cũng hiện lên.Đao!Pháp thân của Phác Nguyên là một thanh phác đao, có mấy phần tương tự với phác đao trong tay."Chọc giận Tuyết Môn, ngươi sẽ không có chỗ đặt chân ở ngoại môn đâu".Phác Nguyên quát khẽ một tiếng, thanh đao trong tay lập tức chém ra.Ầm...Trong phút chốc, pháp thân của Tần Ninh cũng xuất hiện lần nữa.Pháp thân Long Phượng!Một con rồng một con phượng vẫn vô cùng dũng mãnh giống như vừa rồi.Khí thế làm người ta sợ hãi bộc phát.Thân rồng quanh co, mình phượng hùng vĩ.Một con rồng một con phượng, trong nháy mắt xông ra.Phác Nguyên vung đao xuống, thanh đao pháp thân cũng lập tức chém ra theo lưỡi đao này.Gào!Một tiếng gầm nhẹ vang lên.Thân rồng của Tần Ninh lao ra, cắn một cái.Keng!Lúc này pháp thân của Phác Nguyên đã bị miệng rồng cắn chặt.Giờ phút này, sắc mặt Phác Nguyên liền biến đổi.Tần Ninh nắm chặt bàn tay lại, phượng ảnh lập tức lao ra, hai móng quặp xuống, nhấc cả người Phác Nguyên lên.Một tiếng xoẹt đột nhiên vang lên.Cả người Phác Nguyên bị xé rách trong nháy mắt, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt sân."Má ơi!"Những tiếng kêu hoảng sợ vang lên.Phác Nguyên bỏ mình.Mục Chước lại không thay đổi sắc mặt.

Lúc này, hai người đứng đối diện nhau.

Tần Ninh nhìn về phía Phác Nguyên bằng ánh mắt bình tĩnh.

Lúc này Phác Nguyên cầm phác đao trong tay, phác đao tỏa ra từng luồng ánh sáng chói lóa, mơ hồ có màu máu chuyển động.

Mà pháp thân cũng hiện lên.

Đao!

Pháp thân của Phác Nguyên là một thanh phác đao, có mấy phần tương tự với phác đao trong tay.

"Chọc giận Tuyết Môn, ngươi sẽ không có chỗ đặt chân ở ngoại môn đâu".

Phác Nguyên quát khẽ một tiếng, thanh đao trong tay lập tức chém ra.

Ầm...

Trong phút chốc, pháp thân của Tần Ninh cũng xuất hiện lần nữa.

Pháp thân Long Phượng!

Một con rồng một con phượng vẫn vô cùng dũng mãnh giống như vừa rồi.

Khí thế làm người ta sợ hãi bộc phát.

Thân rồng quanh co, mình phượng hùng vĩ.

Một con rồng một con phượng, trong nháy mắt xông ra.

Phác Nguyên vung đao xuống, thanh đao pháp thân cũng lập tức chém ra theo lưỡi đao này.

Gào!

Một tiếng gầm nhẹ vang lên.

Thân rồng của Tần Ninh lao ra, cắn một cái.

Keng!

Lúc này pháp thân của Phác Nguyên đã bị miệng rồng cắn chặt.

Giờ phút này, sắc mặt Phác Nguyên liền biến đổi.

Tần Ninh nắm chặt bàn tay lại, phượng ảnh lập tức lao ra, hai móng quặp xuống, nhấc cả người Phác Nguyên lên.

Một tiếng xoẹt đột nhiên vang lên.

Cả người Phác Nguyên bị xé rách trong nháy mắt, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt sân.

"Má ơi!"

Những tiếng kêu hoảng sợ vang lên.

Phác Nguyên bỏ mình.

Mục Chước lại không thay đổi sắc mặt.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, hai người đứng đối diện nhau.Tần Ninh nhìn về phía Phác Nguyên bằng ánh mắt bình tĩnh.Lúc này Phác Nguyên cầm phác đao trong tay, phác đao tỏa ra từng luồng ánh sáng chói lóa, mơ hồ có màu máu chuyển động.Mà pháp thân cũng hiện lên.Đao!Pháp thân của Phác Nguyên là một thanh phác đao, có mấy phần tương tự với phác đao trong tay."Chọc giận Tuyết Môn, ngươi sẽ không có chỗ đặt chân ở ngoại môn đâu".Phác Nguyên quát khẽ một tiếng, thanh đao trong tay lập tức chém ra.Ầm...Trong phút chốc, pháp thân của Tần Ninh cũng xuất hiện lần nữa.Pháp thân Long Phượng!Một con rồng một con phượng vẫn vô cùng dũng mãnh giống như vừa rồi.Khí thế làm người ta sợ hãi bộc phát.Thân rồng quanh co, mình phượng hùng vĩ.Một con rồng một con phượng, trong nháy mắt xông ra.Phác Nguyên vung đao xuống, thanh đao pháp thân cũng lập tức chém ra theo lưỡi đao này.Gào!Một tiếng gầm nhẹ vang lên.Thân rồng của Tần Ninh lao ra, cắn một cái.Keng!Lúc này pháp thân của Phác Nguyên đã bị miệng rồng cắn chặt.Giờ phút này, sắc mặt Phác Nguyên liền biến đổi.Tần Ninh nắm chặt bàn tay lại, phượng ảnh lập tức lao ra, hai móng quặp xuống, nhấc cả người Phác Nguyên lên.Một tiếng xoẹt đột nhiên vang lên.Cả người Phác Nguyên bị xé rách trong nháy mắt, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt sân."Má ơi!"Những tiếng kêu hoảng sợ vang lên.Phác Nguyên bỏ mình.Mục Chước lại không thay đổi sắc mặt.

Chương 6444: