“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6537: Cháu đã được sự cho phép của mẹ chưa?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tại Thánh Đạo tông.Tông chủ phong.Đại điện nghị sự.Vẫn là đại điện nghị sự nguy nga và lộng lẫy ấy.Nhưng giờ đây, trong đại điện nghị sự rộng rãi lúc này chỉ có mấy người đang đứng.Đạo tông Vũ Mân! Đạo tông Giang Tự Như! Đạo tông Mục Hàng! Đạo tông Dịch Nhất Phong! Đạo tông Hoa Linh Lung! Đạo tông Âu Dương Chí Dũng! Đạo tông Thánh Phi Vũ! Đấy là bảy vị đạo tông và cũng là bảy vị cường giả vô địch Chí Cao Đế Tôn quyền thế nhất Thánh Đạo tông.Bảy bóng người chia ra đứng hai bên.Chính giữa là Tần Ninh và Tư Mã Tuyết Thiên đang đứng một trái một phải.Trước đại điện là một chiếc ngai vàng phát ra ánh sáng đầy thánh khiết.Bỗng nhiên, gió thổi đến một bóng người hiện ra trên ngai vàng.Vẫn là tông chủ tao nhã, ôn tồn tỏa ra ánh sáng thánh khiết - Thánh Vô Khuyết! Với thực lực hiện tại, người này được xếp vào năm cường giả siêu cấp mạnh nhất Cửu Nguyên Vực, đứng đầu một tông nhưng giờ đây trông vẫn thật thản nhiên và điềm tĩnh."Hôm nay khá là lớn chuyện đấy... Đệ tử nội môn giết đồng môn trên Sinh Tử Đài, lại còn giết chết một đệ tử tinh anh nữa chứ"."Rồi đạo tử mà ra tay với đệ tử nội môn, không màng thân phận mình là gì, lại còn... làm ngay trước mặt bao người!"Giọng điệu Thánh Vô Khuyết dửng dưng, chậm rãi: "Các ngươi... có xem mình là đệ tử Thánh Đạo tông không?"Tần Ninh ngẩng đầu nhìn nam tử trên ngai vàng.Tuổi tác đã ngoài ba mươi, vóc dáng cao ráo, khí chất như ẩn như hiện.Trong lúc thất thần, hắn như nhìn thấy thiếu niên với khuôn mặt vẫn còn nét trẻ con vào bốn vạn năm trước.Khí chất vẫn thật đặc biệt, vẫn phong hoa tuyệt đại như thế.Chớp mắt đã bốn vạn năm rồi.Thánh Vô Khuyết đã trưởng thành!"Tông chủ hỏi, sao không trả lời?"Đạo tông Thánh Phi Vũ đứng bên cạnh mắng.Nghe vậy, Tần Ninh tiến lên một bước, cười nói: "Thưa tông chủ, đệ tử bị oan!""Ngươi bị oan?"Thánh Vô Khuyết nhìn về phía hắn, khẽ cười: "Oan chỗ nào?"Tần Ninh lập tức đáp: "Một năm trước đệ tử đậu buổi sát hạch, vào Thánh Đạo tông một cách chính đáng"."Đệ tử bộc lộ thiên phú của mình là vì mong muốn nhận được sự chú trọng của Thánh Đạo tông, thế nhưng đạo tử Tư Mã Tuyết Thiên oán hận đệ tử vì đệ tử không chịu vào Đại Vũ Phong, và oán hận đệ tử không... nể mặt cô ta!"
Tại Thánh Đạo tông.
Tông chủ phong.
Đại điện nghị sự.
Vẫn là đại điện nghị sự nguy nga và lộng lẫy ấy.
Nhưng giờ đây, trong đại điện nghị sự rộng rãi lúc này chỉ có mấy người đang đứng.
Đạo tông Vũ Mân! Đạo tông Giang Tự Như! Đạo tông Mục Hàng! Đạo tông Dịch Nhất Phong! Đạo tông Hoa Linh Lung! Đạo tông Âu Dương Chí Dũng! Đạo tông Thánh Phi Vũ! Đấy là bảy vị đạo tông và cũng là bảy vị cường giả vô địch Chí Cao Đế Tôn quyền thế nhất Thánh Đạo tông.
Bảy bóng người chia ra đứng hai bên.
Chính giữa là Tần Ninh và Tư Mã Tuyết Thiên đang đứng một trái một phải.
Trước đại điện là một chiếc ngai vàng phát ra ánh sáng đầy thánh khiết.
Bỗng nhiên, gió thổi đến một bóng người hiện ra trên ngai vàng.
Vẫn là tông chủ tao nhã, ôn tồn tỏa ra ánh sáng thánh khiết - Thánh Vô Khuyết! Với thực lực hiện tại, người này được xếp vào năm cường giả siêu cấp mạnh nhất Cửu Nguyên Vực, đứng đầu một tông nhưng giờ đây trông vẫn thật thản nhiên và điềm tĩnh.
"Hôm nay khá là lớn chuyện đấy... Đệ tử nội môn giết đồng môn trên Sinh Tử Đài, lại còn giết chết một đệ tử tinh anh nữa chứ".
"Rồi đạo tử mà ra tay với đệ tử nội môn, không màng thân phận mình là gì, lại còn... làm ngay trước mặt bao người!"
Giọng điệu Thánh Vô Khuyết dửng dưng, chậm rãi: "Các ngươi... có xem mình là đệ tử Thánh Đạo tông không?"
Tần Ninh ngẩng đầu nhìn nam tử trên ngai vàng.
Tuổi tác đã ngoài ba mươi, vóc dáng cao ráo, khí chất như ẩn như hiện.
Trong lúc thất thần, hắn như nhìn thấy thiếu niên với khuôn mặt vẫn còn nét trẻ con vào bốn vạn năm trước.
Khí chất vẫn thật đặc biệt, vẫn phong hoa tuyệt đại như thế.
Chớp mắt đã bốn vạn năm rồi.
Thánh Vô Khuyết đã trưởng thành!
"Tông chủ hỏi, sao không trả lời?"
Đạo tông Thánh Phi Vũ đứng bên cạnh mắng.
Nghe vậy, Tần Ninh tiến lên một bước, cười nói: "Thưa tông chủ, đệ tử bị oan!"
"Ngươi bị oan?"
Thánh Vô Khuyết nhìn về phía hắn, khẽ cười: "Oan chỗ nào?"
Tần Ninh lập tức đáp: "Một năm trước đệ tử đậu buổi sát hạch, vào Thánh Đạo tông một cách chính đáng".
"Đệ tử bộc lộ thiên phú của mình là vì mong muốn nhận được sự chú trọng của Thánh Đạo tông, thế nhưng đạo tử Tư Mã Tuyết Thiên oán hận đệ tử vì đệ tử không chịu vào Đại Vũ Phong, và oán hận đệ tử không... nể mặt cô ta!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tại Thánh Đạo tông.Tông chủ phong.Đại điện nghị sự.Vẫn là đại điện nghị sự nguy nga và lộng lẫy ấy.Nhưng giờ đây, trong đại điện nghị sự rộng rãi lúc này chỉ có mấy người đang đứng.Đạo tông Vũ Mân! Đạo tông Giang Tự Như! Đạo tông Mục Hàng! Đạo tông Dịch Nhất Phong! Đạo tông Hoa Linh Lung! Đạo tông Âu Dương Chí Dũng! Đạo tông Thánh Phi Vũ! Đấy là bảy vị đạo tông và cũng là bảy vị cường giả vô địch Chí Cao Đế Tôn quyền thế nhất Thánh Đạo tông.Bảy bóng người chia ra đứng hai bên.Chính giữa là Tần Ninh và Tư Mã Tuyết Thiên đang đứng một trái một phải.Trước đại điện là một chiếc ngai vàng phát ra ánh sáng đầy thánh khiết.Bỗng nhiên, gió thổi đến một bóng người hiện ra trên ngai vàng.Vẫn là tông chủ tao nhã, ôn tồn tỏa ra ánh sáng thánh khiết - Thánh Vô Khuyết! Với thực lực hiện tại, người này được xếp vào năm cường giả siêu cấp mạnh nhất Cửu Nguyên Vực, đứng đầu một tông nhưng giờ đây trông vẫn thật thản nhiên và điềm tĩnh."Hôm nay khá là lớn chuyện đấy... Đệ tử nội môn giết đồng môn trên Sinh Tử Đài, lại còn giết chết một đệ tử tinh anh nữa chứ"."Rồi đạo tử mà ra tay với đệ tử nội môn, không màng thân phận mình là gì, lại còn... làm ngay trước mặt bao người!"Giọng điệu Thánh Vô Khuyết dửng dưng, chậm rãi: "Các ngươi... có xem mình là đệ tử Thánh Đạo tông không?"Tần Ninh ngẩng đầu nhìn nam tử trên ngai vàng.Tuổi tác đã ngoài ba mươi, vóc dáng cao ráo, khí chất như ẩn như hiện.Trong lúc thất thần, hắn như nhìn thấy thiếu niên với khuôn mặt vẫn còn nét trẻ con vào bốn vạn năm trước.Khí chất vẫn thật đặc biệt, vẫn phong hoa tuyệt đại như thế.Chớp mắt đã bốn vạn năm rồi.Thánh Vô Khuyết đã trưởng thành!"Tông chủ hỏi, sao không trả lời?"Đạo tông Thánh Phi Vũ đứng bên cạnh mắng.Nghe vậy, Tần Ninh tiến lên một bước, cười nói: "Thưa tông chủ, đệ tử bị oan!""Ngươi bị oan?"Thánh Vô Khuyết nhìn về phía hắn, khẽ cười: "Oan chỗ nào?"Tần Ninh lập tức đáp: "Một năm trước đệ tử đậu buổi sát hạch, vào Thánh Đạo tông một cách chính đáng"."Đệ tử bộc lộ thiên phú của mình là vì mong muốn nhận được sự chú trọng của Thánh Đạo tông, thế nhưng đạo tử Tư Mã Tuyết Thiên oán hận đệ tử vì đệ tử không chịu vào Đại Vũ Phong, và oán hận đệ tử không... nể mặt cô ta!"