“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6538:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Ngay ngày thứ hai đệ tử vào ngoại môn, đám người Mục Huyên, Lý Văn Phong của Tuyết Môn đã khiêu chiến đệ tử đấu một trận chiến sinh tử trên Sinh Tử Đài!""Đệ tử vốn muốn sống khiêm tốn nhưng bọn họ không cho!"Nghe thấy những lời này, các vị đạo tông đều nhướng mày.Ăn nói thế này, đúng là không biết xấu hổ! Trừ Thánh Phi Vũ ra thì đây là lần đầu các vị đạo tông tiếp xúc với Tần Ninh.Tần Ninh không quan tâm, tiếp tục nói: "Đệ tử âm thầm tu luyện nửa năm, trở thành Đại Thần Tôn sơ kỳ, từ đó đến giờ luôn hành xử không phô trương"."Khổ nỗi hôm nay đệ tử nội môn Từ Nham lại tới khiêu chiến đệ tử, đám Mục Chước cũng nhúng tay... Những người này đều là đệ tử của liên minh Tuyết Môn, nếu như không được Tư Mã Tuyết Thiên bày mưu đặt kế thì bọn chúng có dám không?"Tần Ninh lại nói một tràng: "May thay đệ tử thiên phú vô song, tài hoa hơn người, uy vũ vô địch...""Nói điểm chính!"Thánh Phi Vũ vừa bực mình vừa buồn cười, ngắt lời.Tần Ninh liếc mắt nhìn hắn ta với vẻ bất mãn, bảo: "Nào ngờ ta thắng Hứa Tuấn Thăng, cuối cùng đệ tử tinh anh Hứa Mậu cũng ra tay, đạo tử Tư Mã Tuyết Thiên thấy thiên phú của đệ tử lợi hại quá nên vô cùng ghen tỵ, liên tục tìm cơ hội giết ta, ta biết phải làm sao đây? Đành đáp trả thôi!"Khuôn mặt mỹ miều của Tư Mã Tuyết Thiên hơi nhợt nhạt.Tên này đúng là không biết xấu hổ mà!"Đành đáp trả?"Thánh Vô Khuyết nhìn về phía Tần Ninh, khẽ cười: "Nếu như Mục Huyên, Từ Nham khiêu chiến ngươi khiến ngươi không thể không đánh trả thì mấy trận sau đó thì sao? Không phải ngươi rêu rao thách thức người Tuyết Môn giết mình à?"Tần Ninh trả lời: "Đệ tử lười lắm, vì nghĩ sau này người Tuyết Môn sẽ liên tục khiêu chiến đệ tử mãi không chịu thôi nên đệ tử quyết định đặt dấu chấm hết cho chuyện này luôn".Câu vừa dứt, các vị đạo tông đều cạn lời.Ngươi lười lắm?Ngươi thấy ai lười mà tăng tám tầng cảnh giới nhỏ trong vòng một năm chưa?"Ít mồm mép lại cho".Thánh Vô Khuyết phất tay, bảo: "Ta biết hết trò mèo của ngươi. Ngươi bị Mục Huyên và Từ Nham khiêu chiến thì chỉ đơn giản là thể hiện thiên phú siêu cường của bản thân! Nhưng sau này, ngươi cố ý dùng lời lẽ kích động bọn họ!"Vừa nghe thấy câu này, Tần Ninh phản bác: "Tông chủ nói vậy là sai hoàn toàn rồi"."Là thiên tài mà không thể giữ bình tĩnh trước lời lẽ thách thức, châm chọc của người khác thì làm sao tương lai có thể trở thành cường giả siêu cấp được?""Giống như tuy những gì đệ tử nói từ nãy đến giờ bất kính với các vị đạo tông nhưng các vị đạo tông, tông chủ chẳng so đo, đây chính là khoan dung!"
"Ngay ngày thứ hai đệ tử vào ngoại môn, đám người Mục Huyên, Lý Văn Phong của Tuyết Môn đã khiêu chiến đệ tử đấu một trận chiến sinh tử trên Sinh Tử Đài!"
"Đệ tử vốn muốn sống khiêm tốn nhưng bọn họ không cho!"
Nghe thấy những lời này, các vị đạo tông đều nhướng mày.
Ăn nói thế này, đúng là không biết xấu hổ! Trừ Thánh Phi Vũ ra thì đây là lần đầu các vị đạo tông tiếp xúc với Tần Ninh.
Tần Ninh không quan tâm, tiếp tục nói: "Đệ tử âm thầm tu luyện nửa năm, trở thành Đại Thần Tôn sơ kỳ, từ đó đến giờ luôn hành xử không phô trương".
"Khổ nỗi hôm nay đệ tử nội môn Từ Nham lại tới khiêu chiến đệ tử, đám Mục Chước cũng nhúng tay... Những người này đều là đệ tử của liên minh Tuyết Môn, nếu như không được Tư Mã Tuyết Thiên bày mưu đặt kế thì bọn chúng có dám không?"
Tần Ninh lại nói một tràng: "May thay đệ tử thiên phú vô song, tài hoa hơn người, uy vũ vô địch..."
"Nói điểm chính!"
Thánh Phi Vũ vừa bực mình vừa buồn cười, ngắt lời.
Tần Ninh liếc mắt nhìn hắn ta với vẻ bất mãn, bảo: "Nào ngờ ta thắng Hứa Tuấn Thăng, cuối cùng đệ tử tinh anh Hứa Mậu cũng ra tay, đạo tử Tư Mã Tuyết Thiên thấy thiên phú của đệ tử lợi hại quá nên vô cùng ghen tỵ, liên tục tìm cơ hội giết ta, ta biết phải làm sao đây? Đành đáp trả thôi!"
Khuôn mặt mỹ miều của Tư Mã Tuyết Thiên hơi nhợt nhạt.
Tên này đúng là không biết xấu hổ mà!
"Đành đáp trả?"
Thánh Vô Khuyết nhìn về phía Tần Ninh, khẽ cười: "Nếu như Mục Huyên, Từ Nham khiêu chiến ngươi khiến ngươi không thể không đánh trả thì mấy trận sau đó thì sao? Không phải ngươi rêu rao thách thức người Tuyết Môn giết mình à?"
Tần Ninh trả lời: "Đệ tử lười lắm, vì nghĩ sau này người Tuyết Môn sẽ liên tục khiêu chiến đệ tử mãi không chịu thôi nên đệ tử quyết định đặt dấu chấm hết cho chuyện này luôn".
Câu vừa dứt, các vị đạo tông đều cạn lời.
Ngươi lười lắm?
Ngươi thấy ai lười mà tăng tám tầng cảnh giới nhỏ trong vòng một năm chưa?
"Ít mồm mép lại cho".
Thánh Vô Khuyết phất tay, bảo: "Ta biết hết trò mèo của ngươi. Ngươi bị Mục Huyên và Từ Nham khiêu chiến thì chỉ đơn giản là thể hiện thiên phú siêu cường của bản thân! Nhưng sau này, ngươi cố ý dùng lời lẽ kích động bọn họ!"
Vừa nghe thấy câu này, Tần Ninh phản bác: "Tông chủ nói vậy là sai hoàn toàn rồi".
"Là thiên tài mà không thể giữ bình tĩnh trước lời lẽ thách thức, châm chọc của người khác thì làm sao tương lai có thể trở thành cường giả siêu cấp được?"
"Giống như tuy những gì đệ tử nói từ nãy đến giờ bất kính với các vị đạo tông nhưng các vị đạo tông, tông chủ chẳng so đo, đây chính là khoan dung!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Ngay ngày thứ hai đệ tử vào ngoại môn, đám người Mục Huyên, Lý Văn Phong của Tuyết Môn đã khiêu chiến đệ tử đấu một trận chiến sinh tử trên Sinh Tử Đài!""Đệ tử vốn muốn sống khiêm tốn nhưng bọn họ không cho!"Nghe thấy những lời này, các vị đạo tông đều nhướng mày.Ăn nói thế này, đúng là không biết xấu hổ! Trừ Thánh Phi Vũ ra thì đây là lần đầu các vị đạo tông tiếp xúc với Tần Ninh.Tần Ninh không quan tâm, tiếp tục nói: "Đệ tử âm thầm tu luyện nửa năm, trở thành Đại Thần Tôn sơ kỳ, từ đó đến giờ luôn hành xử không phô trương"."Khổ nỗi hôm nay đệ tử nội môn Từ Nham lại tới khiêu chiến đệ tử, đám Mục Chước cũng nhúng tay... Những người này đều là đệ tử của liên minh Tuyết Môn, nếu như không được Tư Mã Tuyết Thiên bày mưu đặt kế thì bọn chúng có dám không?"Tần Ninh lại nói một tràng: "May thay đệ tử thiên phú vô song, tài hoa hơn người, uy vũ vô địch...""Nói điểm chính!"Thánh Phi Vũ vừa bực mình vừa buồn cười, ngắt lời.Tần Ninh liếc mắt nhìn hắn ta với vẻ bất mãn, bảo: "Nào ngờ ta thắng Hứa Tuấn Thăng, cuối cùng đệ tử tinh anh Hứa Mậu cũng ra tay, đạo tử Tư Mã Tuyết Thiên thấy thiên phú của đệ tử lợi hại quá nên vô cùng ghen tỵ, liên tục tìm cơ hội giết ta, ta biết phải làm sao đây? Đành đáp trả thôi!"Khuôn mặt mỹ miều của Tư Mã Tuyết Thiên hơi nhợt nhạt.Tên này đúng là không biết xấu hổ mà!"Đành đáp trả?"Thánh Vô Khuyết nhìn về phía Tần Ninh, khẽ cười: "Nếu như Mục Huyên, Từ Nham khiêu chiến ngươi khiến ngươi không thể không đánh trả thì mấy trận sau đó thì sao? Không phải ngươi rêu rao thách thức người Tuyết Môn giết mình à?"Tần Ninh trả lời: "Đệ tử lười lắm, vì nghĩ sau này người Tuyết Môn sẽ liên tục khiêu chiến đệ tử mãi không chịu thôi nên đệ tử quyết định đặt dấu chấm hết cho chuyện này luôn".Câu vừa dứt, các vị đạo tông đều cạn lời.Ngươi lười lắm?Ngươi thấy ai lười mà tăng tám tầng cảnh giới nhỏ trong vòng một năm chưa?"Ít mồm mép lại cho".Thánh Vô Khuyết phất tay, bảo: "Ta biết hết trò mèo của ngươi. Ngươi bị Mục Huyên và Từ Nham khiêu chiến thì chỉ đơn giản là thể hiện thiên phú siêu cường của bản thân! Nhưng sau này, ngươi cố ý dùng lời lẽ kích động bọn họ!"Vừa nghe thấy câu này, Tần Ninh phản bác: "Tông chủ nói vậy là sai hoàn toàn rồi"."Là thiên tài mà không thể giữ bình tĩnh trước lời lẽ thách thức, châm chọc của người khác thì làm sao tương lai có thể trở thành cường giả siêu cấp được?""Giống như tuy những gì đệ tử nói từ nãy đến giờ bất kính với các vị đạo tông nhưng các vị đạo tông, tông chủ chẳng so đo, đây chính là khoan dung!"