“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6636: Lo lắng!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh hắng giọng, nói: "Nói cho mẹ ta biết, đừng mệt mỏi như vậy nữa, nếu thật sự không có biện pháp nào khác thì mấy người mẹ kia của ta có thể san sẻ giúp bà ấy, nếu mà mệt lả đi, đứa con trai như ta sau này sẽ tính sổ với bà ấy đấy!""Được rồi".Vừa dứt lời, Tần Ninh liền xoay người, phất tay một cái nói: "Đi đây, lần sau có cơ hội gặp lại, ta sẽ hỏi ngươi sau"."Tạm biệt!"Cây già hét lên một tiếng rồi mỉm cười.Nhưng lúc này giọng nói của Tần Ninh lại vang lên lần nữa: "Thời Thanh Trúc tu hành pháp thân Vạn Linh, tinh hoa ngũ hành của ngươi có thể nói là mang đến lợi ích có một không hai đối với việc ngưng tụ pháp thân của nàng ấy, vậy nên hãy cho nhiều chút, để pháp thân Vạn Linh của nàng ấy càng thêm tinh túy"."Ta đã cho nhiều lắm rồi...""Ít nhất phải cho đến khi nàng ấy đột phá đến cấp bậc Chí Cao Đế Tôn thì thôi!""..."Cây già mặt, dần dần khô...Lúc này, Tần Ninh đi từng bước một tới chỗ đám dây leo dày đặc kia, đám dây leo liền tạo ra thành hình bảo tọa đưa Tần Ninh đi xuống đất...Trời đất mênh mông, vô cùng vô tận.Kể từ khi Vô Thượng Thần Đế thống nhất vạn giới, khai sáng ra thế giới mới năm đó, toàn bộ trời đất liền có quy tắc, vạn tộc mọc lên như rừng, hưng thịnh phồn vinh.Thương Mang Vân Giới, Cửu Thiên Vân Minh.Tọa lạc tại Cửu Thiên Vân Minh bên trong thời không vô tận, vẫn luôn mênh mông mà uy nghiêm như thường lệ.Nơi này là đỉnh núi của chư thiên vạn giới, là nơi tụ tập của những người mạnh nhất thế gian.Lúc này.Bên trong Cửu Thiên Vân Minh.Một tòa cung điện.Hai bóng người ngồi đối diện nhau.Hai người này đều mặc váy trắng, tà váy kéo dài trên đất biểu dương sự tôn vinh sang trọng hoa lệ.Một người phụ nữ bên trái nhìn vô cùng phong nhã hào hoa, tựa như đã được năm tháng vô tận rèn giũa, có một sự kiêu ngạo cao quý của riêng mình, giống như một vị thần trên đỉnh núi của thế gian.Một cô gái phía bên phải cũng vô cùng xinh đẹp, dung mạo trong trẻo lạnh lùng, mái tóc dài xõa ra sau gáy, nhìn cũng vô cùng kiêu ngạo, nhưng lại thiếu đi mấy phần kiêu ngạo lạnh lùng từ trong xương giống người phụ nữ bên trái.Một trái một phải đều phong nhã tài hoa.Chỉ là nhìn cô gái phía bên phải không trưởng thành chín chắn bằng người phụ nữ bên trái, nhưng lại có mấy phần linh động.Nhìn vẻ bề ngoài của hai cô gái này cũng không chênh lệch nhau nhiều lắm, nhưng cũng đủ để cho người nhìn một cái liền cảm thấy người phụ nữ bên trái là trưởng bối."Y Tuyền, đây là lá trà hái từ núi Cửu Nguyên Thần, nếm thử một chút xem", người phụ nữ bên trái cười khẽ một tiếng, nhẹ nhàng rót một chén trà.Nhìn kỹ lại sẽ thấy nước trà kia có màu xanh nhạt, có làn sương khói loáng thoáng lượn lờ, vừa kỳ lạ vừa kỳ diệu.
Tần Ninh hắng giọng, nói: "Nói cho mẹ ta biết, đừng mệt mỏi như vậy nữa, nếu thật sự không có biện pháp nào khác thì mấy người mẹ kia của ta có thể san sẻ giúp bà ấy, nếu mà mệt lả đi, đứa con trai như ta sau này sẽ tính sổ với bà ấy đấy!"
"Được rồi".
Vừa dứt lời, Tần Ninh liền xoay người, phất tay một cái nói: "Đi đây, lần sau có cơ hội gặp lại, ta sẽ hỏi ngươi sau".
"Tạm biệt!"
Cây già hét lên một tiếng rồi mỉm cười.
Nhưng lúc này giọng nói của Tần Ninh lại vang lên lần nữa: "Thời Thanh Trúc tu hành pháp thân Vạn Linh, tinh hoa ngũ hành của ngươi có thể nói là mang đến lợi ích có một không hai đối với việc ngưng tụ pháp thân của nàng ấy, vậy nên hãy cho nhiều chút, để pháp thân Vạn Linh của nàng ấy càng thêm tinh túy".
"Ta đã cho nhiều lắm rồi..."
"Ít nhất phải cho đến khi nàng ấy đột phá đến cấp bậc Chí Cao Đế Tôn thì thôi!"
"..."
Cây già mặt, dần dần khô...
Lúc này, Tần Ninh đi từng bước một tới chỗ đám dây leo dày đặc kia, đám dây leo liền tạo ra thành hình bảo tọa đưa Tần Ninh đi xuống đất...
Trời đất mênh mông, vô cùng vô tận.
Kể từ khi Vô Thượng Thần Đế thống nhất vạn giới, khai sáng ra thế giới mới năm đó, toàn bộ trời đất liền có quy tắc, vạn tộc mọc lên như rừng, hưng thịnh phồn vinh.
Thương Mang Vân Giới, Cửu Thiên Vân Minh.
Tọa lạc tại Cửu Thiên Vân Minh bên trong thời không vô tận, vẫn luôn mênh mông mà uy nghiêm như thường lệ.
Nơi này là đỉnh núi của chư thiên vạn giới, là nơi tụ tập của những người mạnh nhất thế gian.
Lúc này.
Bên trong Cửu Thiên Vân Minh.
Một tòa cung điện.
Hai bóng người ngồi đối diện nhau.
Hai người này đều mặc váy trắng, tà váy kéo dài trên đất biểu dương sự tôn vinh sang trọng hoa lệ.
Một người phụ nữ bên trái nhìn vô cùng phong nhã hào hoa, tựa như đã được năm tháng vô tận rèn giũa, có một sự kiêu ngạo cao quý của riêng mình, giống như một vị thần trên đỉnh núi của thế gian.
Một cô gái phía bên phải cũng vô cùng xinh đẹp, dung mạo trong trẻo lạnh lùng, mái tóc dài xõa ra sau gáy, nhìn cũng vô cùng kiêu ngạo, nhưng lại thiếu đi mấy phần kiêu ngạo lạnh lùng từ trong xương giống người phụ nữ bên trái.
Một trái một phải đều phong nhã tài hoa.
Chỉ là nhìn cô gái phía bên phải không trưởng thành chín chắn bằng người phụ nữ bên trái, nhưng lại có mấy phần linh động.
Nhìn vẻ bề ngoài của hai cô gái này cũng không chênh lệch nhau nhiều lắm, nhưng cũng đủ để cho người nhìn một cái liền cảm thấy người phụ nữ bên trái là trưởng bối.
"Y Tuyền, đây là lá trà hái từ núi Cửu Nguyên Thần, nếm thử một chút xem", người phụ nữ bên trái cười khẽ một tiếng, nhẹ nhàng rót một chén trà.
Nhìn kỹ lại sẽ thấy nước trà kia có màu xanh nhạt, có làn sương khói loáng thoáng lượn lờ, vừa kỳ lạ vừa kỳ diệu.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh hắng giọng, nói: "Nói cho mẹ ta biết, đừng mệt mỏi như vậy nữa, nếu thật sự không có biện pháp nào khác thì mấy người mẹ kia của ta có thể san sẻ giúp bà ấy, nếu mà mệt lả đi, đứa con trai như ta sau này sẽ tính sổ với bà ấy đấy!""Được rồi".Vừa dứt lời, Tần Ninh liền xoay người, phất tay một cái nói: "Đi đây, lần sau có cơ hội gặp lại, ta sẽ hỏi ngươi sau"."Tạm biệt!"Cây già hét lên một tiếng rồi mỉm cười.Nhưng lúc này giọng nói của Tần Ninh lại vang lên lần nữa: "Thời Thanh Trúc tu hành pháp thân Vạn Linh, tinh hoa ngũ hành của ngươi có thể nói là mang đến lợi ích có một không hai đối với việc ngưng tụ pháp thân của nàng ấy, vậy nên hãy cho nhiều chút, để pháp thân Vạn Linh của nàng ấy càng thêm tinh túy"."Ta đã cho nhiều lắm rồi...""Ít nhất phải cho đến khi nàng ấy đột phá đến cấp bậc Chí Cao Đế Tôn thì thôi!""..."Cây già mặt, dần dần khô...Lúc này, Tần Ninh đi từng bước một tới chỗ đám dây leo dày đặc kia, đám dây leo liền tạo ra thành hình bảo tọa đưa Tần Ninh đi xuống đất...Trời đất mênh mông, vô cùng vô tận.Kể từ khi Vô Thượng Thần Đế thống nhất vạn giới, khai sáng ra thế giới mới năm đó, toàn bộ trời đất liền có quy tắc, vạn tộc mọc lên như rừng, hưng thịnh phồn vinh.Thương Mang Vân Giới, Cửu Thiên Vân Minh.Tọa lạc tại Cửu Thiên Vân Minh bên trong thời không vô tận, vẫn luôn mênh mông mà uy nghiêm như thường lệ.Nơi này là đỉnh núi của chư thiên vạn giới, là nơi tụ tập của những người mạnh nhất thế gian.Lúc này.Bên trong Cửu Thiên Vân Minh.Một tòa cung điện.Hai bóng người ngồi đối diện nhau.Hai người này đều mặc váy trắng, tà váy kéo dài trên đất biểu dương sự tôn vinh sang trọng hoa lệ.Một người phụ nữ bên trái nhìn vô cùng phong nhã hào hoa, tựa như đã được năm tháng vô tận rèn giũa, có một sự kiêu ngạo cao quý của riêng mình, giống như một vị thần trên đỉnh núi của thế gian.Một cô gái phía bên phải cũng vô cùng xinh đẹp, dung mạo trong trẻo lạnh lùng, mái tóc dài xõa ra sau gáy, nhìn cũng vô cùng kiêu ngạo, nhưng lại thiếu đi mấy phần kiêu ngạo lạnh lùng từ trong xương giống người phụ nữ bên trái.Một trái một phải đều phong nhã tài hoa.Chỉ là nhìn cô gái phía bên phải không trưởng thành chín chắn bằng người phụ nữ bên trái, nhưng lại có mấy phần linh động.Nhìn vẻ bề ngoài của hai cô gái này cũng không chênh lệch nhau nhiều lắm, nhưng cũng đủ để cho người nhìn một cái liền cảm thấy người phụ nữ bên trái là trưởng bối."Y Tuyền, đây là lá trà hái từ núi Cửu Nguyên Thần, nếm thử một chút xem", người phụ nữ bên trái cười khẽ một tiếng, nhẹ nhàng rót một chén trà.Nhìn kỹ lại sẽ thấy nước trà kia có màu xanh nhạt, có làn sương khói loáng thoáng lượn lờ, vừa kỳ lạ vừa kỳ diệu.