“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6637: Một cái tát, chỉ là một cái tát.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Mộng Dao cười khổ nói: "Ta đột nhiên nghĩ năm xưa Diệp Vũ Thi đại nhân chăm sóc bốn đứa bé Mạnh Tử Mặc, Diệu Tiên Ngữ, Diệp Tuyết Kỳ, Bích Thanh Ngọc, mặc dù vô cùng phiền toái nhưng chắc chắn trong lòng lại cực kỳ vui vẻ"."Người già rồi sẽ dễ thấy cô đơn".Tạ Y Tuyền nghe vậy thì vội vàng nói: "Nếu dì Dao nói mình già rồi, vậy con đúng là không đất dung thân!"Tần Mộng Dao cười nói: "Đứa nhỏ này, miệng ngọt thật, ta biết tính tình con lạnh nhạt, không thích nói lời từ chối, ở chỗ ta muốn nói cái gì thì cứ nói cái đó, không cần giấu giếm"."Vâng...", hai người phụ nữ ngồi ở trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài, ngân hà trên chín tầng trời bay qua trước mắt, khung cảnh vô cùng tuyệt đẹp.Mà vào lúc này, trong lòng Tần Mộng Dao khẽ động, cong ngón tay bắn ra, một luồng ánh sáng bay từ ngoài cửa sổ vào bên trong phòng.Tia sáng kia từ từ tiêu tán, chỉ thấy đó là một cái mầm nhỏ.Mầm nhỏ rơi vào trước bàn, lăn lông lốc, sau đó dần dần mọc ra một đôi tay, một đôi chân, trên đầu có một chiếc lá xanh biếc, đột nhiên đứng dậy.Mầm nhỏ có thể nói tiếng người, lúc này nhìn về phía Tần Mộng Dao, chắp tay nói: "Bái kiến phu nhân!""Lão cây, sao ngươi lại đến đây?Bình thường muốn tìm ngươi rất khó, hôm nay lại chủ động tới?"Tần Mộng Dao cười nhạt một tiếng, nâng chén trà lên nhấp một hớp, dáng vẻ cao quý."Lão hủ tới để truyền lời!"Truyền lời! Tần Mộng Dao và Tạ Y Tuyền lập tức trở nên căng thẳng."Truyền lời của đại thiếu gia!"Giờ phút này, trong lòng Tạ Y Tuyền run lên, bàn tay run rẩy làm nước trà đổ lênh láng.Mầm nhỏ vội vàng nằm ở trên bàn, vui vẻ ɭϊếʍƈ láp.Uống ngon thật! Trân phẩm như vậy, không biết có bao nhiêu cường giả đứng đầu ở trong Thương Mang Vân Giới sẽ đánh nhau vì nó đâu, có thể uống một hớp chính là may mắn!"Nói!""Nói!"Hai người Tần Mộng Dao và Tạ Y Tuyền gần như đồng thời mở miệng nói.Mầm nhỏ sợ hết hồn, vội vàng ho khan một cái nói: "Đại thiếu gia bây giờ đang ở trong Trung Tam Thiên, nói vào kiếp cuối cùng đã bị người ta hãm hại, dẫn đến việc lịch kiếp thất bại, hiện tại mới bắt đầu đời thứ mười"."Đại thiếu gia bảo Tần đại nhân người hãy giữ gìn sức khỏe, đừng mệt mỏi như thế, nếu thật sự không có biện pháp nào khác thì mấy mẹ có thể san sẻ giúp người, nếu mà mệt lả đi, đứa con trai như hắn sau này sẽ tính sổ với người đấy!"Mầm nhỏ nhìn Tần Mộng Dao, cười nói: "Đại thiếu gia vẫn rất hiếu thuận, luôn quan tâm đến người".Tần Mộng Dao nghe vậy trong lòng rất vui vẻ, nhưng bên ngoài vẫn lạnh nhạt nói: "Đứa nhỏ ngốc này...","Đại thiếu gia còn nói, Y Tuyền tiểu thư đừng lo lắng cho hắn, hắn sẽ bình yên vô sự trở về".
Tần Mộng Dao cười khổ nói: "Ta đột nhiên nghĩ năm xưa Diệp Vũ Thi đại nhân chăm sóc bốn đứa bé Mạnh Tử Mặc, Diệu Tiên Ngữ, Diệp Tuyết Kỳ, Bích Thanh Ngọc, mặc dù vô cùng phiền toái nhưng chắc chắn trong lòng lại cực kỳ vui vẻ".
"Người già rồi sẽ dễ thấy cô đơn".
Tạ Y Tuyền nghe vậy thì vội vàng nói: "Nếu dì Dao nói mình già rồi, vậy con đúng là không đất dung thân!"
Tần Mộng Dao cười nói: "Đứa nhỏ này, miệng ngọt thật, ta biết tính tình con lạnh nhạt, không thích nói lời từ chối, ở chỗ ta muốn nói cái gì thì cứ nói cái đó, không cần giấu giếm".
"Vâng...", hai người phụ nữ ngồi ở trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài, ngân hà trên chín tầng trời bay qua trước mắt, khung cảnh vô cùng tuyệt đẹp.
Mà vào lúc này, trong lòng Tần Mộng Dao khẽ động, cong ngón tay bắn ra, một luồng ánh sáng bay từ ngoài cửa sổ vào bên trong phòng.
Tia sáng kia từ từ tiêu tán, chỉ thấy đó là một cái mầm nhỏ.
Mầm nhỏ rơi vào trước bàn, lăn lông lốc, sau đó dần dần mọc ra một đôi tay, một đôi chân, trên đầu có một chiếc lá xanh biếc, đột nhiên đứng dậy.
Mầm nhỏ có thể nói tiếng người, lúc này nhìn về phía Tần Mộng Dao, chắp tay nói: "Bái kiến phu nhân!"
"Lão cây, sao ngươi lại đến đây?
Bình thường muốn tìm ngươi rất khó, hôm nay lại chủ động tới?"
Tần Mộng Dao cười nhạt một tiếng, nâng chén trà lên nhấp một hớp, dáng vẻ cao quý.
"Lão hủ tới để truyền lời!"
Truyền lời! Tần Mộng Dao và Tạ Y Tuyền lập tức trở nên căng thẳng.
"Truyền lời của đại thiếu gia!"
Giờ phút này, trong lòng Tạ Y Tuyền run lên, bàn tay run rẩy làm nước trà đổ lênh láng.
Mầm nhỏ vội vàng nằm ở trên bàn, vui vẻ ɭϊếʍƈ láp.
Uống ngon thật! Trân phẩm như vậy, không biết có bao nhiêu cường giả đứng đầu ở trong Thương Mang Vân Giới sẽ đánh nhau vì nó đâu, có thể uống một hớp chính là may mắn!
"Nói!"
"Nói!"
Hai người Tần Mộng Dao và Tạ Y Tuyền gần như đồng thời mở miệng nói.
Mầm nhỏ sợ hết hồn, vội vàng ho khan một cái nói: "Đại thiếu gia bây giờ đang ở trong Trung Tam Thiên, nói vào kiếp cuối cùng đã bị người ta hãm hại, dẫn đến việc lịch kiếp thất bại, hiện tại mới bắt đầu đời thứ mười".
"Đại thiếu gia bảo Tần đại nhân người hãy giữ gìn sức khỏe, đừng mệt mỏi như thế, nếu thật sự không có biện pháp nào khác thì mấy mẹ có thể san sẻ giúp người, nếu mà mệt lả đi, đứa con trai như hắn sau này sẽ tính sổ với người đấy!"
Mầm nhỏ nhìn Tần Mộng Dao, cười nói: "Đại thiếu gia vẫn rất hiếu thuận, luôn quan tâm đến người".
Tần Mộng Dao nghe vậy trong lòng rất vui vẻ, nhưng bên ngoài vẫn lạnh nhạt nói: "Đứa nhỏ ngốc này...",
"Đại thiếu gia còn nói, Y Tuyền tiểu thư đừng lo lắng cho hắn, hắn sẽ bình yên vô sự trở về".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Mộng Dao cười khổ nói: "Ta đột nhiên nghĩ năm xưa Diệp Vũ Thi đại nhân chăm sóc bốn đứa bé Mạnh Tử Mặc, Diệu Tiên Ngữ, Diệp Tuyết Kỳ, Bích Thanh Ngọc, mặc dù vô cùng phiền toái nhưng chắc chắn trong lòng lại cực kỳ vui vẻ"."Người già rồi sẽ dễ thấy cô đơn".Tạ Y Tuyền nghe vậy thì vội vàng nói: "Nếu dì Dao nói mình già rồi, vậy con đúng là không đất dung thân!"Tần Mộng Dao cười nói: "Đứa nhỏ này, miệng ngọt thật, ta biết tính tình con lạnh nhạt, không thích nói lời từ chối, ở chỗ ta muốn nói cái gì thì cứ nói cái đó, không cần giấu giếm"."Vâng...", hai người phụ nữ ngồi ở trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài, ngân hà trên chín tầng trời bay qua trước mắt, khung cảnh vô cùng tuyệt đẹp.Mà vào lúc này, trong lòng Tần Mộng Dao khẽ động, cong ngón tay bắn ra, một luồng ánh sáng bay từ ngoài cửa sổ vào bên trong phòng.Tia sáng kia từ từ tiêu tán, chỉ thấy đó là một cái mầm nhỏ.Mầm nhỏ rơi vào trước bàn, lăn lông lốc, sau đó dần dần mọc ra một đôi tay, một đôi chân, trên đầu có một chiếc lá xanh biếc, đột nhiên đứng dậy.Mầm nhỏ có thể nói tiếng người, lúc này nhìn về phía Tần Mộng Dao, chắp tay nói: "Bái kiến phu nhân!""Lão cây, sao ngươi lại đến đây?Bình thường muốn tìm ngươi rất khó, hôm nay lại chủ động tới?"Tần Mộng Dao cười nhạt một tiếng, nâng chén trà lên nhấp một hớp, dáng vẻ cao quý."Lão hủ tới để truyền lời!"Truyền lời! Tần Mộng Dao và Tạ Y Tuyền lập tức trở nên căng thẳng."Truyền lời của đại thiếu gia!"Giờ phút này, trong lòng Tạ Y Tuyền run lên, bàn tay run rẩy làm nước trà đổ lênh láng.Mầm nhỏ vội vàng nằm ở trên bàn, vui vẻ ɭϊếʍƈ láp.Uống ngon thật! Trân phẩm như vậy, không biết có bao nhiêu cường giả đứng đầu ở trong Thương Mang Vân Giới sẽ đánh nhau vì nó đâu, có thể uống một hớp chính là may mắn!"Nói!""Nói!"Hai người Tần Mộng Dao và Tạ Y Tuyền gần như đồng thời mở miệng nói.Mầm nhỏ sợ hết hồn, vội vàng ho khan một cái nói: "Đại thiếu gia bây giờ đang ở trong Trung Tam Thiên, nói vào kiếp cuối cùng đã bị người ta hãm hại, dẫn đến việc lịch kiếp thất bại, hiện tại mới bắt đầu đời thứ mười"."Đại thiếu gia bảo Tần đại nhân người hãy giữ gìn sức khỏe, đừng mệt mỏi như thế, nếu thật sự không có biện pháp nào khác thì mấy mẹ có thể san sẻ giúp người, nếu mà mệt lả đi, đứa con trai như hắn sau này sẽ tính sổ với người đấy!"Mầm nhỏ nhìn Tần Mộng Dao, cười nói: "Đại thiếu gia vẫn rất hiếu thuận, luôn quan tâm đến người".Tần Mộng Dao nghe vậy trong lòng rất vui vẻ, nhưng bên ngoài vẫn lạnh nhạt nói: "Đứa nhỏ ngốc này...","Đại thiếu gia còn nói, Y Tuyền tiểu thư đừng lo lắng cho hắn, hắn sẽ bình yên vô sự trở về".