“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6706:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mỗi lần cuộc tranh tài trong vực diễn ra là ngũ đại bá chủ lại cho làm mấy cái này.Phía ngoài thành Tam Cấm là một khu vực rộng lớn, xây tháp, lầu các và võ trường là để tiến hành vòng đấu cuối cùng.Cảnh giới Đại Thần Tôn.Và cảnh giới Tiểu Đế Tôn.Là cấp bậc của các đệ tử thiên tài nòng cốt hiện nay của các thế lực lớn.Cuộc tranh tài trong vực là một sự kiện vô cùng trọng đại đối với thế lực các nơi, đương nhiên tất cả sẽ được tổ chức một cách hoành tráng rồi.Giờ phút này, các cường giả siêu cấp Chí Cao Đế Tôn đến từ các thế lực đều đứng trước những ngọn tháp chờ đệ tử của mình trở về.Lần lượt có đệ tử quay về, tìm vị trí của trưởng bối, bề trên của mình để tập trung lại.Thánh địa Thanh Dương.Thánh chủ Thanh Dương Hoa trong bộ trường sam đứng trên đỉnh một ngọn tháp với vẻ mặt hờ hững.Toàn bộ năm vị phong chủ của các thánh phong xếp hàng, tất cả các trưởng lão cũng yên lặng chờ đợi dưới ngọn tháp.Đã có một vài đệ tử thánh địa Thanh Dương có mặt tại đây.Phong chủ Vũ Văn Hoắc của Vô Nhai Phong.Phong chủ Liêm Trường Sinh của Trường Sinh Phong.Phong chủ Thi Ngọc của Lạc Nguyên Phong.Phong chủ Hề Bình Bình của Tú Vân Phong.Phong chủ Lãnh Tử Duệ của Lãnh Vân Phong.Giờ đây, cả năm vị phong chủ đều quan sát từng đệ tử hiện ra. Trải qua một tháng huấn luyện, sát khí trên người các đệ tử này đã dày hơn bao giờ hết.Vốn dĩ đệ tử trong các thế lực bá chủ đều từng trải qua gió tanh mưa máu, giết đạo tặc, vào núi rèn luyện đều là chuyện thường tình.Nhưng lần này thì khác, lần này là ở trong cấm địa, quan trọng hơn là đối đầu với những thiên kiêu hàng đầu khác.Tàn khốc hơn, và có ý nghĩa hơn."Vạn Tiên Hướng!"Phong chủ Thi Ngọc nhìn thấy một người thanh niên trong đám đông thì khẽ thở phào nhẹ nhõm.Vạn Tiên Hướng là đệ tử cuối cùng của ông ta và cũng là một trong các thánh tử, thiên kiêu các phe tập trung hết vào cuộc thí luyện này, thánh tử chết chẳng có gì lạ.Thấy Vạn Tiên Hướng còn sống, tâm trạng phong chủ Thi Ngọc mới bình tĩnh trở lại."Niếp Như Tuyết!"
Mỗi lần cuộc tranh tài trong vực diễn ra là ngũ đại bá chủ lại cho làm mấy cái này.
Phía ngoài thành Tam Cấm là một khu vực rộng lớn, xây tháp, lầu các và võ trường là để tiến hành vòng đấu cuối cùng.
Cảnh giới Đại Thần Tôn.
Và cảnh giới Tiểu Đế Tôn.
Là cấp bậc của các đệ tử thiên tài nòng cốt hiện nay của các thế lực lớn.
Cuộc tranh tài trong vực là một sự kiện vô cùng trọng đại đối với thế lực các nơi, đương nhiên tất cả sẽ được tổ chức một cách hoành tráng rồi.
Giờ phút này, các cường giả siêu cấp Chí Cao Đế Tôn đến từ các thế lực đều đứng trước những ngọn tháp chờ đệ tử của mình trở về.
Lần lượt có đệ tử quay về, tìm vị trí của trưởng bối, bề trên của mình để tập trung lại.
Thánh địa Thanh Dương.
Thánh chủ Thanh Dương Hoa trong bộ trường sam đứng trên đỉnh một ngọn tháp với vẻ mặt hờ hững.
Toàn bộ năm vị phong chủ của các thánh phong xếp hàng, tất cả các trưởng lão cũng yên lặng chờ đợi dưới ngọn tháp.
Đã có một vài đệ tử thánh địa Thanh Dương có mặt tại đây.
Phong chủ Vũ Văn Hoắc của Vô Nhai Phong.
Phong chủ Liêm Trường Sinh của Trường Sinh Phong.
Phong chủ Thi Ngọc của Lạc Nguyên Phong.
Phong chủ Hề Bình Bình của Tú Vân Phong.
Phong chủ Lãnh Tử Duệ của Lãnh Vân Phong.
Giờ đây, cả năm vị phong chủ đều quan sát từng đệ tử hiện ra. Trải qua một tháng huấn luyện, sát khí trên người các đệ tử này đã dày hơn bao giờ hết.
Vốn dĩ đệ tử trong các thế lực bá chủ đều từng trải qua gió tanh mưa máu, giết đạo tặc, vào núi rèn luyện đều là chuyện thường tình.
Nhưng lần này thì khác, lần này là ở trong cấm địa, quan trọng hơn là đối đầu với những thiên kiêu hàng đầu khác.
Tàn khốc hơn, và có ý nghĩa hơn.
"Vạn Tiên Hướng!"
Phong chủ Thi Ngọc nhìn thấy một người thanh niên trong đám đông thì khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Vạn Tiên Hướng là đệ tử cuối cùng của ông ta và cũng là một trong các thánh tử, thiên kiêu các phe tập trung hết vào cuộc thí luyện này, thánh tử chết chẳng có gì lạ.
Thấy Vạn Tiên Hướng còn sống, tâm trạng phong chủ Thi Ngọc mới bình tĩnh trở lại.
"Niếp Như Tuyết!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mỗi lần cuộc tranh tài trong vực diễn ra là ngũ đại bá chủ lại cho làm mấy cái này.Phía ngoài thành Tam Cấm là một khu vực rộng lớn, xây tháp, lầu các và võ trường là để tiến hành vòng đấu cuối cùng.Cảnh giới Đại Thần Tôn.Và cảnh giới Tiểu Đế Tôn.Là cấp bậc của các đệ tử thiên tài nòng cốt hiện nay của các thế lực lớn.Cuộc tranh tài trong vực là một sự kiện vô cùng trọng đại đối với thế lực các nơi, đương nhiên tất cả sẽ được tổ chức một cách hoành tráng rồi.Giờ phút này, các cường giả siêu cấp Chí Cao Đế Tôn đến từ các thế lực đều đứng trước những ngọn tháp chờ đệ tử của mình trở về.Lần lượt có đệ tử quay về, tìm vị trí của trưởng bối, bề trên của mình để tập trung lại.Thánh địa Thanh Dương.Thánh chủ Thanh Dương Hoa trong bộ trường sam đứng trên đỉnh một ngọn tháp với vẻ mặt hờ hững.Toàn bộ năm vị phong chủ của các thánh phong xếp hàng, tất cả các trưởng lão cũng yên lặng chờ đợi dưới ngọn tháp.Đã có một vài đệ tử thánh địa Thanh Dương có mặt tại đây.Phong chủ Vũ Văn Hoắc của Vô Nhai Phong.Phong chủ Liêm Trường Sinh của Trường Sinh Phong.Phong chủ Thi Ngọc của Lạc Nguyên Phong.Phong chủ Hề Bình Bình của Tú Vân Phong.Phong chủ Lãnh Tử Duệ của Lãnh Vân Phong.Giờ đây, cả năm vị phong chủ đều quan sát từng đệ tử hiện ra. Trải qua một tháng huấn luyện, sát khí trên người các đệ tử này đã dày hơn bao giờ hết.Vốn dĩ đệ tử trong các thế lực bá chủ đều từng trải qua gió tanh mưa máu, giết đạo tặc, vào núi rèn luyện đều là chuyện thường tình.Nhưng lần này thì khác, lần này là ở trong cấm địa, quan trọng hơn là đối đầu với những thiên kiêu hàng đầu khác.Tàn khốc hơn, và có ý nghĩa hơn."Vạn Tiên Hướng!"Phong chủ Thi Ngọc nhìn thấy một người thanh niên trong đám đông thì khẽ thở phào nhẹ nhõm.Vạn Tiên Hướng là đệ tử cuối cùng của ông ta và cũng là một trong các thánh tử, thiên kiêu các phe tập trung hết vào cuộc thí luyện này, thánh tử chết chẳng có gì lạ.Thấy Vạn Tiên Hướng còn sống, tâm trạng phong chủ Thi Ngọc mới bình tĩnh trở lại."Niếp Như Tuyết!"