“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6774: : Tôi có một người bạn giống anh
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Năm con nguyên thú kia lập tức cảm giác được nguy hiểm đang giáng lâm, thi nhau bộc phát ra thực lực mạnh mẽ của mình.Thánh Vô Khuyết lại không hề dao động, trực tiếp bước chân ra đi đến giữa năm con nguyên thú, hờ hững nói: "Muốn chết!"Ầm...Trận chiến hoàn toàn bắt đầu.Dao động khủng bố làm người ta sợ hãi.Giờ phút này, không chỉ là đám người của Thánh Đạo tông, mà đội ngũ của bốn phe Đà La cung, động thiên Huyền Nguyệt, thánh địa Thanh Dương, Cửu Nguyên đan tông cũng đều bị đám nguyên thú tấn công.Lúc này đám người đã loạn cả lên.Những tán tu kia vì để tự vệ, đương nhiên sẽ không tụ tập lại một chỗ giống các tông môn lớn, mà thi nhau bỏ chạy phân tán ra khắp nơi.Mà năm thế lực bá chủ, các cường giả Chí Cao Đế Tôn, Đại Đế Tôn ở bên ngoài ngăn cản nguyên thú tấn công, các đệ tử trong vòng cũng lần lượt đề phòng cẩn thận.Bộc phát kinh khủng lan rộng ra.Nguyên thú càng ngày càng nhiều.Cho dù là các thế lực bá chủ lớn cũng không có cách nào ngăn cản.Lúc này đa số đội ngũ đã bị tách ra.Bốn phương tám hướng, khắp nơi đều là bóng dáng nguyên thú, từng bóng người lần lượt né tránh xê dịch giữa đám nguyên thú, nhưng dần dần, mọi người đều bị tách ra...Mà lúc này, hai người Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đang đứng cùng nhau."Chuyện gì xảy ra vậy?"Thời Thanh Trúc ngạc nhiên nói."Nguyên thú nổi giận..."Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Có thể là bị người nào đó chọc giận, đột nhiên bộc phát, cũng có thể là có người cố ý gây ra!""Tình huống thế này không thể ngăn cản bằng sức một người được, chúng ta đi trước đi!"Lúc này, võ giả Thánh Đạo tông đã sớm tản ra khắp nơi, trong phạm vi hơn mười dặm, khắp nơi đều có những tiếng ầm ầm vang lên.Tần Ninh cầm chặt bàn tay nhỏ của Thời Thanh Trúc, chưa từng buông ra.Nếu như tách ra ở chỗ này, vậy Thời Thanh Trúc sẽ rất nguy hiểm.Mà vào lúc này, một con nguyên thú cấp bảy đã để mắt tới hai người, đuổi theo đến đây.Đó là một con Bạch Nhung Hổ, Bạch Nhung Hổ có cơ thể cao vài trượng, bộ lông toàn thân nhìn thoáng qua vô cùng mềm mại, Bạch Nhung Hổ không nổi giận nhìn giống như một con mèo lông xù đáng yêu, thế nhưng một khi nổi giận... sẽ không đáng yêu như vậy nữa.Lúc này, Bạch Nhung Hổ nhìn chằm chằm vào Tần Ninh và Thời Thanh Trúc.
Năm con nguyên thú kia lập tức cảm giác được nguy hiểm đang giáng lâm, thi nhau bộc phát ra thực lực mạnh mẽ của mình.
Thánh Vô Khuyết lại không hề dao động, trực tiếp bước chân ra đi đến giữa năm con nguyên thú, hờ hững nói: "Muốn chết!"
Ầm...
Trận chiến hoàn toàn bắt đầu.
Dao động khủng bố làm người ta sợ hãi.
Giờ phút này, không chỉ là đám người của Thánh Đạo tông, mà đội ngũ của bốn phe Đà La cung, động thiên Huyền Nguyệt, thánh địa Thanh Dương, Cửu Nguyên đan tông cũng đều bị đám nguyên thú tấn công.
Lúc này đám người đã loạn cả lên.
Những tán tu kia vì để tự vệ, đương nhiên sẽ không tụ tập lại một chỗ giống các tông môn lớn, mà thi nhau bỏ chạy phân tán ra khắp nơi.
Mà năm thế lực bá chủ, các cường giả Chí Cao Đế Tôn, Đại Đế Tôn ở bên ngoài ngăn cản nguyên thú tấn công, các đệ tử trong vòng cũng lần lượt đề phòng cẩn thận.
Bộc phát kinh khủng lan rộng ra.
Nguyên thú càng ngày càng nhiều.
Cho dù là các thế lực bá chủ lớn cũng không có cách nào ngăn cản.
Lúc này đa số đội ngũ đã bị tách ra.
Bốn phương tám hướng, khắp nơi đều là bóng dáng nguyên thú, từng bóng người lần lượt né tránh xê dịch giữa đám nguyên thú, nhưng dần dần, mọi người đều bị tách ra...
Mà lúc này, hai người Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đang đứng cùng nhau.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Thời Thanh Trúc ngạc nhiên nói.
"Nguyên thú nổi giận..."
Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Có thể là bị người nào đó chọc giận, đột nhiên bộc phát, cũng có thể là có người cố ý gây ra!"
"Tình huống thế này không thể ngăn cản bằng sức một người được, chúng ta đi trước đi!"
Lúc này, võ giả Thánh Đạo tông đã sớm tản ra khắp nơi, trong phạm vi hơn mười dặm, khắp nơi đều có những tiếng ầm ầm vang lên.
Tần Ninh cầm chặt bàn tay nhỏ của Thời Thanh Trúc, chưa từng buông ra.
Nếu như tách ra ở chỗ này, vậy Thời Thanh Trúc sẽ rất nguy hiểm.
Mà vào lúc này, một con nguyên thú cấp bảy đã để mắt tới hai người, đuổi theo đến đây.
Đó là một con Bạch Nhung Hổ, Bạch Nhung Hổ có cơ thể cao vài trượng, bộ lông toàn thân nhìn thoáng qua vô cùng mềm mại, Bạch Nhung Hổ không nổi giận nhìn giống như một con mèo lông xù đáng yêu, thế nhưng một khi nổi giận... sẽ không đáng yêu như vậy nữa.
Lúc này, Bạch Nhung Hổ nhìn chằm chằm vào Tần Ninh và Thời Thanh Trúc.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Năm con nguyên thú kia lập tức cảm giác được nguy hiểm đang giáng lâm, thi nhau bộc phát ra thực lực mạnh mẽ của mình.Thánh Vô Khuyết lại không hề dao động, trực tiếp bước chân ra đi đến giữa năm con nguyên thú, hờ hững nói: "Muốn chết!"Ầm...Trận chiến hoàn toàn bắt đầu.Dao động khủng bố làm người ta sợ hãi.Giờ phút này, không chỉ là đám người của Thánh Đạo tông, mà đội ngũ của bốn phe Đà La cung, động thiên Huyền Nguyệt, thánh địa Thanh Dương, Cửu Nguyên đan tông cũng đều bị đám nguyên thú tấn công.Lúc này đám người đã loạn cả lên.Những tán tu kia vì để tự vệ, đương nhiên sẽ không tụ tập lại một chỗ giống các tông môn lớn, mà thi nhau bỏ chạy phân tán ra khắp nơi.Mà năm thế lực bá chủ, các cường giả Chí Cao Đế Tôn, Đại Đế Tôn ở bên ngoài ngăn cản nguyên thú tấn công, các đệ tử trong vòng cũng lần lượt đề phòng cẩn thận.Bộc phát kinh khủng lan rộng ra.Nguyên thú càng ngày càng nhiều.Cho dù là các thế lực bá chủ lớn cũng không có cách nào ngăn cản.Lúc này đa số đội ngũ đã bị tách ra.Bốn phương tám hướng, khắp nơi đều là bóng dáng nguyên thú, từng bóng người lần lượt né tránh xê dịch giữa đám nguyên thú, nhưng dần dần, mọi người đều bị tách ra...Mà lúc này, hai người Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đang đứng cùng nhau."Chuyện gì xảy ra vậy?"Thời Thanh Trúc ngạc nhiên nói."Nguyên thú nổi giận..."Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Có thể là bị người nào đó chọc giận, đột nhiên bộc phát, cũng có thể là có người cố ý gây ra!""Tình huống thế này không thể ngăn cản bằng sức một người được, chúng ta đi trước đi!"Lúc này, võ giả Thánh Đạo tông đã sớm tản ra khắp nơi, trong phạm vi hơn mười dặm, khắp nơi đều có những tiếng ầm ầm vang lên.Tần Ninh cầm chặt bàn tay nhỏ của Thời Thanh Trúc, chưa từng buông ra.Nếu như tách ra ở chỗ này, vậy Thời Thanh Trúc sẽ rất nguy hiểm.Mà vào lúc này, một con nguyên thú cấp bảy đã để mắt tới hai người, đuổi theo đến đây.Đó là một con Bạch Nhung Hổ, Bạch Nhung Hổ có cơ thể cao vài trượng, bộ lông toàn thân nhìn thoáng qua vô cùng mềm mại, Bạch Nhung Hổ không nổi giận nhìn giống như một con mèo lông xù đáng yêu, thế nhưng một khi nổi giận... sẽ không đáng yêu như vậy nữa.Lúc này, Bạch Nhung Hổ nhìn chằm chằm vào Tần Ninh và Thời Thanh Trúc.