“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6812: "Tôi còn nhìn thấy cô ta vào tối qua cơ”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lý Nhàn Ngư nắm chặt tay Lãnh Tử Duệ rồi thì thầm gì đó, khuôn mặt Lãnh Tử Duệ dần trở nên nhợt nhạt, vô cùng khó coi...Giờ đây, càng ngày càng có nhiều võ giả nhận ra mình không tài nào điều khiển pháp thân và khí Chí Tôn của mình được nữa, thậm chí người mềm oặt, không đứng dậy nổi."Chết tiệt!"Lãnh Tử Duệ nhỏ giọng quát: "Lũ khốn kiếp này!""Phong chủ", Lý Nhàn Ngư tiếp tục nói: "Phong chủ đã biết chuyện này, tốt nhất là người hãy cho chuẩn bị sớm đi ạ, biến cố có thể sẽ xảy ra bất cứ lúc nào"."Được, ta biết rồi".Lãnh Tử Duệ vỗ vai Lý Nhàn Ngư, dặn dò: "Ngươi cũng cẩn thận chút"."Vâng".Sau đó, Lý Nhàn Ngư đi tới bên cạnh Tần Ninh rồi chắp tay bẩm báo: "Sư tôn, con đã nói rõ với Lãnh phong chủ rồi ạ"."Làm tốt lắm!"Tần Ninh nhìn đất trời quanh đây, lại nhìn ba ngọn núi khổng lồ gần trong gang tấc lại tựa như ở trên bầu trời xa xôi, lẩm bẩm: "Bắt đầu rồi..."Giờ phút này, hầu như ai cũng nhận ra điều khác thường, thậm chí vô số Đại Đế Tôn xuất hiện hiện tượng không thể kiểm soát pháp thân, sức mạnh của pháp thân đã bị áp chế.Đà La Khôn ngóng nhìn khắp nơi, nhiều người xảy ra tình trạng này chứng tỏ tình hình không ổn chút nào.Đám người Thánh Vô Khuyết, Thanh Dương Hoa, Dịch Hàn Ngọc cũng nhíu mày.Ba ngọn núi vẫn còn ở đằng trước, vẫn chưa chạm đến được vậy mà trên đường đi lại xảy ra sự cố quái lạ như vậy!Tham gia chuyến đi này đúng là chẳng được gì ngoài ba cái tình huống quỷ dị như này.Nhiều người bắt đầu có suy nghĩ rút lui.Lúc này Vũ Vạn Sơn - trưởng tộc nhà họ Vũ của Nam Vực - cũng quát lớn: "Đệ tử nhà họ Vũ rút lui theo ta!""Bảo vật quan trọng nhưng tính mạng quan trọng hơn, gặp phải chuyện gì nằm ngoài khả năng thì bỏ cuộc càng sớm càng tốt".Vì Vũ Vạn Sơn đã thấy mặt mày các đệ tử hạt nhân cảnh giới Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, nhị phẩm của nhà họ Vũ tái mét hết cả lên.Nếu như đó chỉ là ảnh hưởng tạm thời thì không sao, nhưng nếu nó gây ra hệ lụy nghiêm trọng về sau cho việc tu hành thì không thể chấp nhận được.Nhận được mệnh lệnh của Vũ Vạn Sơn, đội quân nhà họ Vũ gồm khoảng một ngàn người trùng trùng điệp điệp chuẩn bị rút quân.Ầm...
Lý Nhàn Ngư nắm chặt tay Lãnh Tử Duệ rồi thì thầm gì đó, khuôn mặt Lãnh Tử Duệ dần trở nên nhợt nhạt, vô cùng khó coi...
Giờ đây, càng ngày càng có nhiều võ giả nhận ra mình không tài nào điều khiển pháp thân và khí Chí Tôn của mình được nữa, thậm chí người mềm oặt, không đứng dậy nổi.
"Chết tiệt!"
Lãnh Tử Duệ nhỏ giọng quát: "Lũ khốn kiếp này!"
"Phong chủ", Lý Nhàn Ngư tiếp tục nói: "Phong chủ đã biết chuyện này, tốt nhất là người hãy cho chuẩn bị sớm đi ạ, biến cố có thể sẽ xảy ra bất cứ lúc nào".
"Được, ta biết rồi".
Lãnh Tử Duệ vỗ vai Lý Nhàn Ngư, dặn dò: "Ngươi cũng cẩn thận chút".
"Vâng".
Sau đó, Lý Nhàn Ngư đi tới bên cạnh Tần Ninh rồi chắp tay bẩm báo: "Sư tôn, con đã nói rõ với Lãnh phong chủ rồi ạ".
"Làm tốt lắm!"
Tần Ninh nhìn đất trời quanh đây, lại nhìn ba ngọn núi khổng lồ gần trong gang tấc lại tựa như ở trên bầu trời xa xôi, lẩm bẩm: "Bắt đầu rồi..."
Giờ phút này, hầu như ai cũng nhận ra điều khác thường, thậm chí vô số Đại Đế Tôn xuất hiện hiện tượng không thể kiểm soát pháp thân, sức mạnh của pháp thân đã bị áp chế.
Đà La Khôn ngóng nhìn khắp nơi, nhiều người xảy ra tình trạng này chứng tỏ tình hình không ổn chút nào.
Đám người Thánh Vô Khuyết, Thanh Dương Hoa, Dịch Hàn Ngọc cũng nhíu mày.
Ba ngọn núi vẫn còn ở đằng trước, vẫn chưa chạm đến được vậy mà trên đường đi lại xảy ra sự cố quái lạ như vậy!
Tham gia chuyến đi này đúng là chẳng được gì ngoài ba cái tình huống quỷ dị như này.
Nhiều người bắt đầu có suy nghĩ rút lui.
Lúc này Vũ Vạn Sơn - trưởng tộc nhà họ Vũ của Nam Vực - cũng quát lớn: "Đệ tử nhà họ Vũ rút lui theo ta!"
"Bảo vật quan trọng nhưng tính mạng quan trọng hơn, gặp phải chuyện gì nằm ngoài khả năng thì bỏ cuộc càng sớm càng tốt".
Vì Vũ Vạn Sơn đã thấy mặt mày các đệ tử hạt nhân cảnh giới Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, nhị phẩm của nhà họ Vũ tái mét hết cả lên.
Nếu như đó chỉ là ảnh hưởng tạm thời thì không sao, nhưng nếu nó gây ra hệ lụy nghiêm trọng về sau cho việc tu hành thì không thể chấp nhận được.
Nhận được mệnh lệnh của Vũ Vạn Sơn, đội quân nhà họ Vũ gồm khoảng một ngàn người trùng trùng điệp điệp chuẩn bị rút quân.
Ầm...
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lý Nhàn Ngư nắm chặt tay Lãnh Tử Duệ rồi thì thầm gì đó, khuôn mặt Lãnh Tử Duệ dần trở nên nhợt nhạt, vô cùng khó coi...Giờ đây, càng ngày càng có nhiều võ giả nhận ra mình không tài nào điều khiển pháp thân và khí Chí Tôn của mình được nữa, thậm chí người mềm oặt, không đứng dậy nổi."Chết tiệt!"Lãnh Tử Duệ nhỏ giọng quát: "Lũ khốn kiếp này!""Phong chủ", Lý Nhàn Ngư tiếp tục nói: "Phong chủ đã biết chuyện này, tốt nhất là người hãy cho chuẩn bị sớm đi ạ, biến cố có thể sẽ xảy ra bất cứ lúc nào"."Được, ta biết rồi".Lãnh Tử Duệ vỗ vai Lý Nhàn Ngư, dặn dò: "Ngươi cũng cẩn thận chút"."Vâng".Sau đó, Lý Nhàn Ngư đi tới bên cạnh Tần Ninh rồi chắp tay bẩm báo: "Sư tôn, con đã nói rõ với Lãnh phong chủ rồi ạ"."Làm tốt lắm!"Tần Ninh nhìn đất trời quanh đây, lại nhìn ba ngọn núi khổng lồ gần trong gang tấc lại tựa như ở trên bầu trời xa xôi, lẩm bẩm: "Bắt đầu rồi..."Giờ phút này, hầu như ai cũng nhận ra điều khác thường, thậm chí vô số Đại Đế Tôn xuất hiện hiện tượng không thể kiểm soát pháp thân, sức mạnh của pháp thân đã bị áp chế.Đà La Khôn ngóng nhìn khắp nơi, nhiều người xảy ra tình trạng này chứng tỏ tình hình không ổn chút nào.Đám người Thánh Vô Khuyết, Thanh Dương Hoa, Dịch Hàn Ngọc cũng nhíu mày.Ba ngọn núi vẫn còn ở đằng trước, vẫn chưa chạm đến được vậy mà trên đường đi lại xảy ra sự cố quái lạ như vậy!Tham gia chuyến đi này đúng là chẳng được gì ngoài ba cái tình huống quỷ dị như này.Nhiều người bắt đầu có suy nghĩ rút lui.Lúc này Vũ Vạn Sơn - trưởng tộc nhà họ Vũ của Nam Vực - cũng quát lớn: "Đệ tử nhà họ Vũ rút lui theo ta!""Bảo vật quan trọng nhưng tính mạng quan trọng hơn, gặp phải chuyện gì nằm ngoài khả năng thì bỏ cuộc càng sớm càng tốt".Vì Vũ Vạn Sơn đã thấy mặt mày các đệ tử hạt nhân cảnh giới Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, nhị phẩm của nhà họ Vũ tái mét hết cả lên.Nếu như đó chỉ là ảnh hưởng tạm thời thì không sao, nhưng nếu nó gây ra hệ lụy nghiêm trọng về sau cho việc tu hành thì không thể chấp nhận được.Nhận được mệnh lệnh của Vũ Vạn Sơn, đội quân nhà họ Vũ gồm khoảng một ngàn người trùng trùng điệp điệp chuẩn bị rút quân.Ầm...