“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6813: Hắn nghiêng đầu và nở một nụ cười thật tươi.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Từ lúc ở ngoài cấm địa cho đến lúc vào trong, các phe đều tổn thất rất nhiều nhân lực, cứ tưởng đến Tam Tử Vong Uyên là an toàn rồi chứ, ngờ đâu chào đón bọn họ là vô số chuyện quái lạ khác nữa."Chết tiệt, chết tiệt!"Mặt mày Vũ Vạn Sơn tái mét, ông ta khẽ gầm lên.Hàng loạt xích sắt đỏ như máu vụt lên cao, mỗi chiếc đều dày mười mét, phát ra tiếng leng keng mãi không ngừng.Âm thanh ấy vô cùng chát chúa, vào lúc này, gần như mười mấy dặm quanh đây không nơi nào là không có xích sắt máu lao lên từ trong lòng đất.Những sợi xích sắt ấy hội tụ trên đỉnh đầu mọi người, như hóa thành một đóa sen đỏ như máu lượn lờ trong các tầng mây.Có điều đóa sen máu đó trông không hề đẹp chút nào, ngược lại còn khiến máu trong người sôi sục."Phụ thân, con thấy khó chịu quá!"Một tiểu bối nhà họ Vũ lên tiếng, nói với khuôn mặt tái nhợt: "Con nghĩ con sắp nổ tung rồi..."Người thanh niên Tiểu Đế Tôn nhất phẩm vừa dứt lời bỗng nổ tung, phát ra tiếng nổ khủng khiếp.Hai cao thủ Tiểu Đế Tôn kế bên mặt mày tái mét vì bị phun hết máu thịt vào người.Chết rồi!Không ngờ người đó nổ tung, chết rồi!Sao thế này?Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?Uỳnh!Giữa lúc đó, từng tiếng ầm ầm truyền đến từ bốn phương tám hướng.Lần lượt có vài Tiểu Đế Tôn cũng phát nổ.Giờ đây, sau khi hết Tiểu Đế Tôn này đến Tiểu Đế Tôn khác nổ tung, khí thế khủng khiếp bộc phát ra từ bốn phương tám hướng.Mùi máu tanh nồng chảy vào những sợi xích sắt đỏ, sau đó tỏa ra vầng sáng chói mắt, lập lòe. Vầng sáng đỏ chảy xuôi, xông thẳng lên bầu trời rồi tụ lại vào đóa sen được tạo ra bởi các xích sắt máu.Một hạt châu chậm rãi xuất hiện ở trong đóa hoa sen.Một hạt châu đỏ như máu!Giờ phút này, tất cả mọi người đều thầm ngạc nhiên.Rốt cuộc họ đang rơi vào tình cảnh thế nào đây?"Nghe lời ta, tất cả hãy lập tức ổn định khí huyết trong cơ thể, áp chế pháp thân mỗi người!"

Từ lúc ở ngoài cấm địa cho đến lúc vào trong, các phe đều tổn thất rất nhiều nhân lực, cứ tưởng đến Tam Tử Vong Uyên là an toàn rồi chứ, ngờ đâu chào đón bọn họ là vô số chuyện quái lạ khác nữa.

"Chết tiệt, chết tiệt!"

Mặt mày Vũ Vạn Sơn tái mét, ông ta khẽ gầm lên.

Hàng loạt xích sắt đỏ như máu vụt lên cao, mỗi chiếc đều dày mười mét, phát ra tiếng leng keng mãi không ngừng.

Âm thanh ấy vô cùng chát chúa, vào lúc này, gần như mười mấy dặm quanh đây không nơi nào là không có xích sắt máu lao lên từ trong lòng đất.

Những sợi xích sắt ấy hội tụ trên đỉnh đầu mọi người, như hóa thành một đóa sen đỏ như máu lượn lờ trong các tầng mây.

Có điều đóa sen máu đó trông không hề đẹp chút nào, ngược lại còn khiến máu trong người sôi sục.

"Phụ thân, con thấy khó chịu quá!"

Một tiểu bối nhà họ Vũ lên tiếng, nói với khuôn mặt tái nhợt: "Con nghĩ con sắp nổ tung rồi..."

Người thanh niên Tiểu Đế Tôn nhất phẩm vừa dứt lời bỗng nổ tung, phát ra tiếng nổ khủng khiếp.

Hai cao thủ Tiểu Đế Tôn kế bên mặt mày tái mét vì bị phun hết máu thịt vào người.

Chết rồi!

Không ngờ người đó nổ tung, chết rồi!

Sao thế này?

Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?

Uỳnh!

Giữa lúc đó, từng tiếng ầm ầm truyền đến từ bốn phương tám hướng.

Lần lượt có vài Tiểu Đế Tôn cũng phát nổ.

Giờ đây, sau khi hết Tiểu Đế Tôn này đến Tiểu Đế Tôn khác nổ tung, khí thế khủng khiếp bộc phát ra từ bốn phương tám hướng.

Mùi máu tanh nồng chảy vào những sợi xích sắt đỏ, sau đó tỏa ra vầng sáng chói mắt, lập lòe. Vầng sáng đỏ chảy xuôi, xông thẳng lên bầu trời rồi tụ lại vào đóa sen được tạo ra bởi các xích sắt máu.

Một hạt châu chậm rãi xuất hiện ở trong đóa hoa sen.

Một hạt châu đỏ như máu!

Giờ phút này, tất cả mọi người đều thầm ngạc nhiên.

Rốt cuộc họ đang rơi vào tình cảnh thế nào đây?

"Nghe lời ta, tất cả hãy lập tức ổn định khí huyết trong cơ thể, áp chế pháp thân mỗi người!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Từ lúc ở ngoài cấm địa cho đến lúc vào trong, các phe đều tổn thất rất nhiều nhân lực, cứ tưởng đến Tam Tử Vong Uyên là an toàn rồi chứ, ngờ đâu chào đón bọn họ là vô số chuyện quái lạ khác nữa."Chết tiệt, chết tiệt!"Mặt mày Vũ Vạn Sơn tái mét, ông ta khẽ gầm lên.Hàng loạt xích sắt đỏ như máu vụt lên cao, mỗi chiếc đều dày mười mét, phát ra tiếng leng keng mãi không ngừng.Âm thanh ấy vô cùng chát chúa, vào lúc này, gần như mười mấy dặm quanh đây không nơi nào là không có xích sắt máu lao lên từ trong lòng đất.Những sợi xích sắt ấy hội tụ trên đỉnh đầu mọi người, như hóa thành một đóa sen đỏ như máu lượn lờ trong các tầng mây.Có điều đóa sen máu đó trông không hề đẹp chút nào, ngược lại còn khiến máu trong người sôi sục."Phụ thân, con thấy khó chịu quá!"Một tiểu bối nhà họ Vũ lên tiếng, nói với khuôn mặt tái nhợt: "Con nghĩ con sắp nổ tung rồi..."Người thanh niên Tiểu Đế Tôn nhất phẩm vừa dứt lời bỗng nổ tung, phát ra tiếng nổ khủng khiếp.Hai cao thủ Tiểu Đế Tôn kế bên mặt mày tái mét vì bị phun hết máu thịt vào người.Chết rồi!Không ngờ người đó nổ tung, chết rồi!Sao thế này?Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?Uỳnh!Giữa lúc đó, từng tiếng ầm ầm truyền đến từ bốn phương tám hướng.Lần lượt có vài Tiểu Đế Tôn cũng phát nổ.Giờ đây, sau khi hết Tiểu Đế Tôn này đến Tiểu Đế Tôn khác nổ tung, khí thế khủng khiếp bộc phát ra từ bốn phương tám hướng.Mùi máu tanh nồng chảy vào những sợi xích sắt đỏ, sau đó tỏa ra vầng sáng chói mắt, lập lòe. Vầng sáng đỏ chảy xuôi, xông thẳng lên bầu trời rồi tụ lại vào đóa sen được tạo ra bởi các xích sắt máu.Một hạt châu chậm rãi xuất hiện ở trong đóa hoa sen.Một hạt châu đỏ như máu!Giờ phút này, tất cả mọi người đều thầm ngạc nhiên.Rốt cuộc họ đang rơi vào tình cảnh thế nào đây?"Nghe lời ta, tất cả hãy lập tức ổn định khí huyết trong cơ thể, áp chế pháp thân mỗi người!"

Chương 6813: Hắn nghiêng đầu và nở một nụ cười thật tươi.