“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6814: "Còn hơn cả ghét”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mọi người dáo dác nhìn xung quanh, vẻ mặt ai cũng cực kỳ khó coi."Chào mừng chư vị!"Một giọng nói khàn khàn cất lên.Một bóng người đang đứng ngạo nghễ trước vòng xích đỏ.Cơ thể phát sáng như đá vàng, tựa như một vầng trăng sáng trước xích sắt đỏ giữa mảnh trời u tối nơi đây.Cao gần hai mét, dáng người vạm vỡ, bào phục màu vàng lóe ánh kim dịu nhẹ.Mắt vàng!Da vàng!Giữa hai đầu lông mày là hình trăng lưỡi liềm màu vàng nhạt tỏa ra khí tức khiến người ta hãi sợ."Ma tộc Kim Nguyệt!"Có người trong đám đông kinh hoàng hét lên.Con mắt màu vàng óng, lóe ra ánh sáng đáng sợ.Da thịt màu vàng dường như đang thu nạp khí huyết bốn phía.Mà vành trăng khuyết giữa trán càng làm cho người ta có cảm giác giống như là một thần binh tuyệt thế, giống như ẩn chứa sức mạnh trời đất vô cùng vô tận."Ma tộc Kim Nguyệt, là Ma tộc Kim Nguyệt!"Lúc này đám người hoảng sợ nói liên tục.Người đàn ông mặc áo bào màu vàng kia trông rất giống con người, nhưng đôi mắt và làn da màu vàng cộng thêm ấn ký giữa trán lại hoàn toàn khác biệt với con người.Trước khi mọi người tiến vào nơi đây, dọc đường cũng gặp phải Ma tộc đánh lén, trước kia chỉ nhìn thấy Ma tộc Kim Nguyệt ở trong ghi chép, lần này lại tận mắt nhìn thấy.Người đàn ông mặc đồ vàng trước mặt chính là Ma tộc Kim Nguyệt."Vội cái gì?"Lúc này, một tiếng quát khẽ đột nhiên vang lên, nghe thấy tiếng quát này, bối rối trong lòng mọi người mới hơi giảm bớt.Nhưng cho dù như thế, không ít người vẫn cảm thấy rất bất an."Tại hạ là Kim Cổ Trát!"Người đàn ông khẽ mỉm cười nói: "Chào mừng các vị đã đến".Lúc này, năm thế lực bá chủ, năm vị cường giả Chí Cao Đế Tôn đỉnh cao đi ra từng bước một, nhìn về phía người đàn ông mặc đồ vàng.Mà ngay lúc này, không ít người nhớ lại lời Tần Ninh nói vừa rồi.Bọn họ tiến vào đây chính là đã rơi vào cái bẫy...Việc này quá trùng hợp đi?Chẳng lẽ Đà La Khôn thật sự cố ý dẫn bọn họ đến chỗ này?

Mọi người dáo dác nhìn xung quanh, vẻ mặt ai cũng cực kỳ khó coi.

"Chào mừng chư vị!"

Một giọng nói khàn khàn cất lên.

Một bóng người đang đứng ngạo nghễ trước vòng xích đỏ.

Cơ thể phát sáng như đá vàng, tựa như một vầng trăng sáng trước xích sắt đỏ giữa mảnh trời u tối nơi đây.

Cao gần hai mét, dáng người vạm vỡ, bào phục màu vàng lóe ánh kim dịu nhẹ.

Mắt vàng!

Da vàng!

Giữa hai đầu lông mày là hình trăng lưỡi liềm màu vàng nhạt tỏa ra khí tức khiến người ta hãi sợ.

"Ma tộc Kim Nguyệt!"

Có người trong đám đông kinh hoàng hét lên.

Con mắt màu vàng óng, lóe ra ánh sáng đáng sợ.

Da thịt màu vàng dường như đang thu nạp khí huyết bốn phía.

Mà vành trăng khuyết giữa trán càng làm cho người ta có cảm giác giống như là một thần binh tuyệt thế, giống như ẩn chứa sức mạnh trời đất vô cùng vô tận.

"Ma tộc Kim Nguyệt, là Ma tộc Kim Nguyệt!"

Lúc này đám người hoảng sợ nói liên tục.

Người đàn ông mặc áo bào màu vàng kia trông rất giống con người, nhưng đôi mắt và làn da màu vàng cộng thêm ấn ký giữa trán lại hoàn toàn khác biệt với con người.

Trước khi mọi người tiến vào nơi đây, dọc đường cũng gặp phải Ma tộc đánh lén, trước kia chỉ nhìn thấy Ma tộc Kim Nguyệt ở trong ghi chép, lần này lại tận mắt nhìn thấy.

Người đàn ông mặc đồ vàng trước mặt chính là Ma tộc Kim Nguyệt.

"Vội cái gì?"

Lúc này, một tiếng quát khẽ đột nhiên vang lên, nghe thấy tiếng quát này, bối rối trong lòng mọi người mới hơi giảm bớt.

Nhưng cho dù như thế, không ít người vẫn cảm thấy rất bất an.

"Tại hạ là Kim Cổ Trát!"

Người đàn ông khẽ mỉm cười nói: "Chào mừng các vị đã đến".

Lúc này, năm thế lực bá chủ, năm vị cường giả Chí Cao Đế Tôn đỉnh cao đi ra từng bước một, nhìn về phía người đàn ông mặc đồ vàng.

Mà ngay lúc này, không ít người nhớ lại lời Tần Ninh nói vừa rồi.

Bọn họ tiến vào đây chính là đã rơi vào cái bẫy...

Việc này quá trùng hợp đi?

Chẳng lẽ Đà La Khôn thật sự cố ý dẫn bọn họ đến chỗ này?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mọi người dáo dác nhìn xung quanh, vẻ mặt ai cũng cực kỳ khó coi."Chào mừng chư vị!"Một giọng nói khàn khàn cất lên.Một bóng người đang đứng ngạo nghễ trước vòng xích đỏ.Cơ thể phát sáng như đá vàng, tựa như một vầng trăng sáng trước xích sắt đỏ giữa mảnh trời u tối nơi đây.Cao gần hai mét, dáng người vạm vỡ, bào phục màu vàng lóe ánh kim dịu nhẹ.Mắt vàng!Da vàng!Giữa hai đầu lông mày là hình trăng lưỡi liềm màu vàng nhạt tỏa ra khí tức khiến người ta hãi sợ."Ma tộc Kim Nguyệt!"Có người trong đám đông kinh hoàng hét lên.Con mắt màu vàng óng, lóe ra ánh sáng đáng sợ.Da thịt màu vàng dường như đang thu nạp khí huyết bốn phía.Mà vành trăng khuyết giữa trán càng làm cho người ta có cảm giác giống như là một thần binh tuyệt thế, giống như ẩn chứa sức mạnh trời đất vô cùng vô tận."Ma tộc Kim Nguyệt, là Ma tộc Kim Nguyệt!"Lúc này đám người hoảng sợ nói liên tục.Người đàn ông mặc áo bào màu vàng kia trông rất giống con người, nhưng đôi mắt và làn da màu vàng cộng thêm ấn ký giữa trán lại hoàn toàn khác biệt với con người.Trước khi mọi người tiến vào nơi đây, dọc đường cũng gặp phải Ma tộc đánh lén, trước kia chỉ nhìn thấy Ma tộc Kim Nguyệt ở trong ghi chép, lần này lại tận mắt nhìn thấy.Người đàn ông mặc đồ vàng trước mặt chính là Ma tộc Kim Nguyệt."Vội cái gì?"Lúc này, một tiếng quát khẽ đột nhiên vang lên, nghe thấy tiếng quát này, bối rối trong lòng mọi người mới hơi giảm bớt.Nhưng cho dù như thế, không ít người vẫn cảm thấy rất bất an."Tại hạ là Kim Cổ Trát!"Người đàn ông khẽ mỉm cười nói: "Chào mừng các vị đã đến".Lúc này, năm thế lực bá chủ, năm vị cường giả Chí Cao Đế Tôn đỉnh cao đi ra từng bước một, nhìn về phía người đàn ông mặc đồ vàng.Mà ngay lúc này, không ít người nhớ lại lời Tần Ninh nói vừa rồi.Bọn họ tiến vào đây chính là đã rơi vào cái bẫy...Việc này quá trùng hợp đi?Chẳng lẽ Đà La Khôn thật sự cố ý dẫn bọn họ đến chỗ này?

Chương 6814: "Còn hơn cả ghét”.