“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6978: "Xảy ra chuyện gì vậy?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, Trần Nhất Mặc đang đứng dưới chân một ngọn núi, xúc từng xẻng đất cát một, hắn ta đã đào được mấy ngàn thước ở hơn trăm sơn dược.Giờ phút này, Tần Ninh đứng bên cạnh Trần Nhất Mặc, nhìn hắn ta xúc một xẻng đất rồi lại một xẻng đất.“Sư tôn…”Trần Nhất Mặc đứng trong cái hố, chống xẻng xuống, trông giống như một người nông dân, hắn ta oán giận nói với Tần Ninh: “Con nhất định phải đào như thế sao? Con có thể dùng một quyền phá vỡ”.“Từ từ đào!”Tần Ninh cũng nói: “Nếu như dùng khí Chí Tôn để nổ tung, ta còn muốn ngươi làm gì?”Trần Nhất Mặc bất mãn nói: “Sư tôn, không phải là con chỉ đoạt sự nổi bật của người thôi sao, không đến mức như thế chứ…”“Sự nổi bật của ta?”Lúc này, Tần Ninh buồn cười nói: “Cái tên nhóc này, vi sư là người thích khoe mẽ sao?”Trần Nhất Mặc gãi gãi đầu.Đúng thật.Sư tôn không phải là người như thế.“Bảo ngươi đào thì ngươi cứ đào đi, dược sơn này ẩn chứa điều thần bí”.“Chẳng qua sư tôn ta bây giờ là Đại Đế Tôn tầng bảy, không thể liếc mắt một cái nhìn ra luôn, cho nên mới cần ngươi”.Tần Ninh nhìn bốn phía, chậm rãi nói: “Nơi đây, có lẽ là một đường long mạch, ngươi còn nhớ không, năm đó, hai người chúng ta từng ở trong Thiên La Vực, phát hiện ra một đường long mạch, thế nhưng lại cực kỳ nhỏ, gần như là yếu đến mức không thể nhận ra”.Trần Nhất Mặc vò đầu nói: “Chúng ta đã từng đến Thiên La Vực sao?”“…”Ngu ngốc ngu ngốc, tên nhóc này hoàn toàn bị giam giữ đến mức ngốc luôn rồi.Nhìn thấy Tần Ninh không nói lời nào, Trần Nhất Mặc lập tức nói: “Sư tôn, năm đó, hai người chúng ta đi qua rất nhiều nơi, làm sao con có thể nhớ rõ được…”Tần Ninh mặc kệ hắn ta.Trăng đêm ngả về tây, trong núi non, hào quang nhàn nhạt như ẩn như hiện.Trần Nhất Mặc làm việc.Tần Ninh giám sát.

Lúc này, Trần Nhất Mặc đang đứng dưới chân một ngọn núi, xúc từng xẻng đất cát một, hắn ta đã đào được mấy ngàn thước ở hơn trăm sơn dược.

Giờ phút này, Tần Ninh đứng bên cạnh Trần Nhất Mặc, nhìn hắn ta xúc một xẻng đất rồi lại một xẻng đất.

“Sư tôn…”

Trần Nhất Mặc đứng trong cái hố, chống xẻng xuống, trông giống như một người nông dân, hắn ta oán giận nói với Tần Ninh: “Con nhất định phải đào như thế sao? Con có thể dùng một quyền phá vỡ”.

“Từ từ đào!”

Tần Ninh cũng nói: “Nếu như dùng khí Chí Tôn để nổ tung, ta còn muốn ngươi làm gì?”

Trần Nhất Mặc bất mãn nói: “Sư tôn, không phải là con chỉ đoạt sự nổi bật của người thôi sao, không đến mức như thế chứ…”

“Sự nổi bật của ta?”

Lúc này, Tần Ninh buồn cười nói: “Cái tên nhóc này, vi sư là người thích khoe mẽ sao?”

Trần Nhất Mặc gãi gãi đầu.

Đúng thật.

Sư tôn không phải là người như thế.

“Bảo ngươi đào thì ngươi cứ đào đi, dược sơn này ẩn chứa điều thần bí”.

“Chẳng qua sư tôn ta bây giờ là Đại Đế Tôn tầng bảy, không thể liếc mắt một cái nhìn ra luôn, cho nên mới cần ngươi”.

Tần Ninh nhìn bốn phía, chậm rãi nói: “Nơi đây, có lẽ là một đường long mạch, ngươi còn nhớ không, năm đó, hai người chúng ta từng ở trong Thiên La Vực, phát hiện ra một đường long mạch, thế nhưng lại cực kỳ nhỏ, gần như là yếu đến mức không thể nhận ra”.

Trần Nhất Mặc vò đầu nói: “Chúng ta đã từng đến Thiên La Vực sao?”

“…”

Ngu ngốc ngu ngốc, tên nhóc này hoàn toàn bị giam giữ đến mức ngốc luôn rồi.

Nhìn thấy Tần Ninh không nói lời nào, Trần Nhất Mặc lập tức nói: “Sư tôn, năm đó, hai người chúng ta đi qua rất nhiều nơi, làm sao con có thể nhớ rõ được…”

Tần Ninh mặc kệ hắn ta.

Trăng đêm ngả về tây, trong núi non, hào quang nhàn nhạt như ẩn như hiện.

Trần Nhất Mặc làm việc.

Tần Ninh giám sát.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, Trần Nhất Mặc đang đứng dưới chân một ngọn núi, xúc từng xẻng đất cát một, hắn ta đã đào được mấy ngàn thước ở hơn trăm sơn dược.Giờ phút này, Tần Ninh đứng bên cạnh Trần Nhất Mặc, nhìn hắn ta xúc một xẻng đất rồi lại một xẻng đất.“Sư tôn…”Trần Nhất Mặc đứng trong cái hố, chống xẻng xuống, trông giống như một người nông dân, hắn ta oán giận nói với Tần Ninh: “Con nhất định phải đào như thế sao? Con có thể dùng một quyền phá vỡ”.“Từ từ đào!”Tần Ninh cũng nói: “Nếu như dùng khí Chí Tôn để nổ tung, ta còn muốn ngươi làm gì?”Trần Nhất Mặc bất mãn nói: “Sư tôn, không phải là con chỉ đoạt sự nổi bật của người thôi sao, không đến mức như thế chứ…”“Sự nổi bật của ta?”Lúc này, Tần Ninh buồn cười nói: “Cái tên nhóc này, vi sư là người thích khoe mẽ sao?”Trần Nhất Mặc gãi gãi đầu.Đúng thật.Sư tôn không phải là người như thế.“Bảo ngươi đào thì ngươi cứ đào đi, dược sơn này ẩn chứa điều thần bí”.“Chẳng qua sư tôn ta bây giờ là Đại Đế Tôn tầng bảy, không thể liếc mắt một cái nhìn ra luôn, cho nên mới cần ngươi”.Tần Ninh nhìn bốn phía, chậm rãi nói: “Nơi đây, có lẽ là một đường long mạch, ngươi còn nhớ không, năm đó, hai người chúng ta từng ở trong Thiên La Vực, phát hiện ra một đường long mạch, thế nhưng lại cực kỳ nhỏ, gần như là yếu đến mức không thể nhận ra”.Trần Nhất Mặc vò đầu nói: “Chúng ta đã từng đến Thiên La Vực sao?”“…”Ngu ngốc ngu ngốc, tên nhóc này hoàn toàn bị giam giữ đến mức ngốc luôn rồi.Nhìn thấy Tần Ninh không nói lời nào, Trần Nhất Mặc lập tức nói: “Sư tôn, năm đó, hai người chúng ta đi qua rất nhiều nơi, làm sao con có thể nhớ rõ được…”Tần Ninh mặc kệ hắn ta.Trăng đêm ngả về tây, trong núi non, hào quang nhàn nhạt như ẩn như hiện.Trần Nhất Mặc làm việc.Tần Ninh giám sát.

Chương 6978: "Xảy ra chuyện gì vậy?"