“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7110: "Giờ tao sẽ trịnh trọng nói cho mày biết".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Và cả mộ Bất Tử u ám tĩnh mịch triền miên.Chính năm đó, Tần Ninh đã dùng mộ Bất Tử, Thiên Thần Miếu và Ám Thiên Nhân để mở ra bí cảnh Diêm Môn.Vào thời khắc này, tất cả mọi người đều sững sờ.Đây là chuyện gì thế?Khi Tần Ninh mở ra Diêm Môn, mộ Bất Tử, Thiên Thần Miếu và Ám Thiên Nhân đều hóa thành một cái cầu thang dẫn lên trời, chúng đã biến mất không thấy tăm hơi rồi mà! Sao giờ đây lại xuất hiện chứ?Vào giờ phút này, ngón tay Tần Ninh khẽ động.Ở mộ Bất Tử kia, cái quan tài vỡ tạc ra, bên trong mộ, một vầng sáng màu vàng nhạt bỗng nhiên đi vào trong thân hình của Ám Thiên Nhân cao lớn.Ngay sau đó, quan tài trong mộ Bất Tử bị dập nát hoàn toàn.Đồng thời, Thiên Thần Miếu với những tòa lầu cao ngất với ánh vàng kim rực rỡ giờ đã bị lấy đi hết, nó hóa thành một cái áo giáp màu vàng kim, bao phủ trên người của Ám Thiên Nhân.Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, cơ thể cao lớn của Ám Thiên Nhân đã giống như một chiến thần hoàng kim rực rỡ, đứng ngạo nghễ giữa đất trời bao la.Lúc này, Tần Ninh nắm chặt tay, đồng thời, sáu quyển đan điển hóa thành sáu cái phù chú đính trên người của Ám Thiên Nhân.Ngay khoảnh khắc đó.Cả cơ thể cao cả trăm trượng của Ám Thiên Nhân từ trong ra ngoài đều rực rỡ màu vàng óng ả, hệt như một gã không thể vàng chóe, đứng vững giữa đất trời.Sáu cuốn đan điển dán trên người Ám Thiên Nhân khiến cho đôi mắt của Ám Thiên Nhân bỗng nhiên mở to, tỏa ra một luồng ánh sáng vàng rực.Vào giờ khắc này, thân thể khôi ngô của Ám Thiên Nhân như một pho tượng đang mặc áo giáp vậy.Mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt làm chấn động.Lúc này, đôi mắt đỏ rực của Lý Nhàn Ngư, chín đường ngọc câu như ẩn như hiện, hắn ta bỗng nhiên nói: "Ta biết rồi!"Biết?Biết gì chứ?Năm người Trần Nhất Mặc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên đều nhìn về phía hắn ta.Lý Nhàn Ngư nói ngay: "Đây chính là ba món kỳ vật trong tam đại tuyệt địa!"Lý Huyền Đạo:Diệp Nam Hiên:Trần Nhất Mặc: tên này không phải là đồ ngốc chứ?Đồ ngu còn nhìn ra được mà! Đây không phải là nói thừa sao! Thấy cả năm người đều nhìn mình bằng ánh mắt kỳ quái, Lý Nhàn Ngư ho khan, nói tiếp: "Ta còn chưa nói xong...", "Năm đó, sư phụ lấy linh hồn của ba vật này để mở ra Diêm Môn, vào đó để tìm kiếm Trần sư huynh, sau đó, linh tính của ba vật này đều tán loạn, nhưng bản thể vẫn còn tồn tại"."Bây giờ, sư phụ hợp nhất ba món này lại với nhau, hóa thành cái áo giáp đó, lấy sáu cuốn đan điển làm linh tính!"
Và cả mộ Bất Tử u ám tĩnh mịch triền miên.
Chính năm đó, Tần Ninh đã dùng mộ Bất Tử, Thiên Thần Miếu và Ám Thiên Nhân để mở ra bí cảnh Diêm Môn.
Vào thời khắc này, tất cả mọi người đều sững sờ.
Đây là chuyện gì thế?
Khi Tần Ninh mở ra Diêm Môn, mộ Bất Tử, Thiên Thần Miếu và Ám Thiên Nhân đều hóa thành một cái cầu thang dẫn lên trời, chúng đã biến mất không thấy tăm hơi rồi mà! Sao giờ đây lại xuất hiện chứ?
Vào giờ phút này, ngón tay Tần Ninh khẽ động.
Ở mộ Bất Tử kia, cái quan tài vỡ tạc ra, bên trong mộ, một vầng sáng màu vàng nhạt bỗng nhiên đi vào trong thân hình của Ám Thiên Nhân cao lớn.
Ngay sau đó, quan tài trong mộ Bất Tử bị dập nát hoàn toàn.
Đồng thời, Thiên Thần Miếu với những tòa lầu cao ngất với ánh vàng kim rực rỡ giờ đã bị lấy đi hết, nó hóa thành một cái áo giáp màu vàng kim, bao phủ trên người của Ám Thiên Nhân.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, cơ thể cao lớn của Ám Thiên Nhân đã giống như một chiến thần hoàng kim rực rỡ, đứng ngạo nghễ giữa đất trời bao la.
Lúc này, Tần Ninh nắm chặt tay, đồng thời, sáu quyển đan điển hóa thành sáu cái phù chú đính trên người của Ám Thiên Nhân.
Ngay khoảnh khắc đó.
Cả cơ thể cao cả trăm trượng của Ám Thiên Nhân từ trong ra ngoài đều rực rỡ màu vàng óng ả, hệt như một gã không thể vàng chóe, đứng vững giữa đất trời.
Sáu cuốn đan điển dán trên người Ám Thiên Nhân khiến cho đôi mắt của Ám Thiên Nhân bỗng nhiên mở to, tỏa ra một luồng ánh sáng vàng rực.
Vào giờ khắc này, thân thể khôi ngô của Ám Thiên Nhân như một pho tượng đang mặc áo giáp vậy.
Mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt làm chấn động.
Lúc này, đôi mắt đỏ rực của Lý Nhàn Ngư, chín đường ngọc câu như ẩn như hiện, hắn ta bỗng nhiên nói: "Ta biết rồi!"
Biết?
Biết gì chứ?
Năm người Trần Nhất Mặc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên đều nhìn về phía hắn ta.
Lý Nhàn Ngư nói ngay: "Đây chính là ba món kỳ vật trong tam đại tuyệt địa!"
Lý Huyền Đạo:
Diệp Nam Hiên:
Trần Nhất Mặc: tên này không phải là đồ ngốc chứ?
Đồ ngu còn nhìn ra được mà! Đây không phải là nói thừa sao! Thấy cả năm người đều nhìn mình bằng ánh mắt kỳ quái, Lý Nhàn Ngư ho khan, nói tiếp: "Ta còn chưa nói xong...", "Năm đó, sư phụ lấy linh hồn của ba vật này để mở ra Diêm Môn, vào đó để tìm kiếm Trần sư huynh, sau đó, linh tính của ba vật này đều tán loạn, nhưng bản thể vẫn còn tồn tại".
"Bây giờ, sư phụ hợp nhất ba món này lại với nhau, hóa thành cái áo giáp đó, lấy sáu cuốn đan điển làm linh tính!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Và cả mộ Bất Tử u ám tĩnh mịch triền miên.Chính năm đó, Tần Ninh đã dùng mộ Bất Tử, Thiên Thần Miếu và Ám Thiên Nhân để mở ra bí cảnh Diêm Môn.Vào thời khắc này, tất cả mọi người đều sững sờ.Đây là chuyện gì thế?Khi Tần Ninh mở ra Diêm Môn, mộ Bất Tử, Thiên Thần Miếu và Ám Thiên Nhân đều hóa thành một cái cầu thang dẫn lên trời, chúng đã biến mất không thấy tăm hơi rồi mà! Sao giờ đây lại xuất hiện chứ?Vào giờ phút này, ngón tay Tần Ninh khẽ động.Ở mộ Bất Tử kia, cái quan tài vỡ tạc ra, bên trong mộ, một vầng sáng màu vàng nhạt bỗng nhiên đi vào trong thân hình của Ám Thiên Nhân cao lớn.Ngay sau đó, quan tài trong mộ Bất Tử bị dập nát hoàn toàn.Đồng thời, Thiên Thần Miếu với những tòa lầu cao ngất với ánh vàng kim rực rỡ giờ đã bị lấy đi hết, nó hóa thành một cái áo giáp màu vàng kim, bao phủ trên người của Ám Thiên Nhân.Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, cơ thể cao lớn của Ám Thiên Nhân đã giống như một chiến thần hoàng kim rực rỡ, đứng ngạo nghễ giữa đất trời bao la.Lúc này, Tần Ninh nắm chặt tay, đồng thời, sáu quyển đan điển hóa thành sáu cái phù chú đính trên người của Ám Thiên Nhân.Ngay khoảnh khắc đó.Cả cơ thể cao cả trăm trượng của Ám Thiên Nhân từ trong ra ngoài đều rực rỡ màu vàng óng ả, hệt như một gã không thể vàng chóe, đứng vững giữa đất trời.Sáu cuốn đan điển dán trên người Ám Thiên Nhân khiến cho đôi mắt của Ám Thiên Nhân bỗng nhiên mở to, tỏa ra một luồng ánh sáng vàng rực.Vào giờ khắc này, thân thể khôi ngô của Ám Thiên Nhân như một pho tượng đang mặc áo giáp vậy.Mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt làm chấn động.Lúc này, đôi mắt đỏ rực của Lý Nhàn Ngư, chín đường ngọc câu như ẩn như hiện, hắn ta bỗng nhiên nói: "Ta biết rồi!"Biết?Biết gì chứ?Năm người Trần Nhất Mặc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên đều nhìn về phía hắn ta.Lý Nhàn Ngư nói ngay: "Đây chính là ba món kỳ vật trong tam đại tuyệt địa!"Lý Huyền Đạo:Diệp Nam Hiên:Trần Nhất Mặc: tên này không phải là đồ ngốc chứ?Đồ ngu còn nhìn ra được mà! Đây không phải là nói thừa sao! Thấy cả năm người đều nhìn mình bằng ánh mắt kỳ quái, Lý Nhàn Ngư ho khan, nói tiếp: "Ta còn chưa nói xong...", "Năm đó, sư phụ lấy linh hồn của ba vật này để mở ra Diêm Môn, vào đó để tìm kiếm Trần sư huynh, sau đó, linh tính của ba vật này đều tán loạn, nhưng bản thể vẫn còn tồn tại"."Bây giờ, sư phụ hợp nhất ba món này lại với nhau, hóa thành cái áo giáp đó, lấy sáu cuốn đan điển làm linh tính!"